Sẽ là ?
Chắc là thể ……
Lúc , đ.â.m xuống từ nơi cao như , sống c.h.ế.t còn ……
Quan trọng nhất chính là, cũng lý do tới nơi ……
Không thể, điều chắc là thể.
Tần Man càng nghĩ càng cảm thấy ý nghĩ của quá hoang đường.
Vì thế, cô tạm thời gác chuyện lạ, nỗ lực bắt đầu khuân vác hàng hóa.
Đêm khuya đen như mực.
Cuối cùng rạng sáng, bọn họ cũng khuân xong tất cả hàng hóa trong kho để hàng.
Chờ đến khi đóng cửa kho hàng, Cù Hải và Huy Tử liền xe trở về.
Chỉ là khi , Huy Tử dặn dò nhóm tìm hai ở canh cửa kho hàng.
Rất rõ ràng, chuyện thức suốt đêm gió thổi lạnh tất nhiên ai nguyện ý .
Bởi , nhiệm vụ liền rơi xuống Tần Man và Đặng Tiểu Quang coi trọng.
Đặng Tiểu Quang từng chiếc xe chạy như bay rời .
Kho hàng to như lập tức chỉ còn hai ở đó.
Đặng Tiểu Quang tức giận đến mức đá một chân tảng đá bên cạnh, thở phì phì mắng, “Dựa cái gì mà bắt hai chúng ở chỗ chịu gió lạnh thổi! Nhóm quả thực quá đáng!”
“Dựa phân biệt đối xử, chúng nhỏ nhất.” Tần Man phát tiết giống , mà cô chậm rì rì loanh quanh xung quanh kho hàng.
Đặng Tiểu Quang phục mà lạnh lùng hừ một tiếng, “Phân biệt đối xử cái gì chứ, chính là bắt nạt mới như chúng ! Cho bọn họ chờ xem, chờ tương lai em năng lực như Huy, em nhất định ngược c.h.ế.t đám mắt chó thấp của đám bọn họ!”
Cậu oán hận mà quơ nắm đ.ấ.m trong khí, đó mới cam lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-62-co-phai-anh-ta-khong-4.html.]
Kết quả, phát hiện Tần Man vẫn luôn đang quanh kho hàng.
Cậu khỏi kỳ quái hỏi: “Anh đang gì đấy?”
Tần Man dừng bước chân, bình tĩnh mà trả lời: “Tìm nơi tránh gió.”
Sau đó cô liền tìm chỗ cản gió, xuống.
Ngay đó, cô ngẩng đầu Đặng Tiểu Quang còn ở đó, liền khó khi chủ động hỏi một tiếng, “Cậu hâm mộ Huy?”
Đặng Tiểu Quang , lập tức : “Đương nhiên, ở đây ai hâm mộ chứ! Có thể cùng chiếc xe với đại ca, thể ở tại nơi ở của đại ca, hơn nữa , đại ca liền , thủ hạ nào cũng ngoan ngoãn phục tùng, quả thực sảng khoái đó, ! Quan trọng nhất chính là căn bản cần loại chuyện khổ sai như chúng !”
“Cậu cũng sẽ ngày đó.” Tần Man bình tĩnh .
Đôi mắt Đặng Tiểu Quang tỏa sáng, “Thật ?”
“Ừm.”
Thấy Tần Man khẳng định gật đầu như , ngược chút ngượng ngùng, bên cạnh Tần Man, gãi đầu : “Thật , em đang thổi phồng em, em nào bản lĩnh . Anh đó, vẫn nên tự hiểu lấy thì hơn. , nếu là Mãn giống như Huy, em ngược tin.”
Ban đầu Tần Man bao giờ thổi phồng .
thấy câu , cô nghiêng đầu hỏi, “Vì ?”
Đặng Tiểu Quang trả lời: “Bởi vì lợi hại. Chuyện gì cũng thể ! Anh xem em đôi khi sai chuyện, còn thể giúp em thành. Ở trong mắt em, quả thực chính là gì .”
Không gì ……
Ha.
Mê Truyện Dịch
“Ừm, vẻ thật sự lợi hại.” Tần Man lạnh nhạt, .
Ánh đèn đường bên ngoài nhà kho hòa màn đêm giao hòa cô.
Sườn mặt của cô nửa hiện nửa ẩn.
Căn bản thấy rõ sắc mặt của cô.