Vinh Phi nhai kẹo cao su, khi thổi bong bóng, mới hừ một tiếng, “Anh Hải gấp cái gì, cũng vận chuyện, huống chi chọn tuyến đường của Hải, chính là chủ động ăn với , Hải cảm kích , ngược còn trách .” Nói xong, cũng lãng phí thời gian nữa, phân phó thủ hạ phía , : “Mở cửa xe, để của Hải tới nghiệm hàng, vận chuyển hàng.”
Tên thủ hạ tất cung tất kính gật đầu, “Đã , Vinh Nhị.”
Sau đó, liền hạ lệnh để bọn họ mở cửa xe tải .
Từng rương hàng hóa đều chất đống bên trong xe.
Huy Tử tùy tiện lên một chiếc xe trong đó, dùng xẻng cạy một rương trong đó , đem hàng bên trong , giao cho Cù Hải ngoài xe.
Cù Hải hàng mới tinh , mày khẽ nhúc nhích.
Mẫu hàng mới mắt hai năm trở đây, mà tên nhóc thể lô hàng ?!
Trong lòng ông nhịn chút trầm xuống.
“Thế nào, thứ tồi chứ, đều là hàng . Sợ là đời Hải cũng từng gặp.” Vinh Phi ở bên cạnh đắc ý mà tiếng.
Mê Truyện Dịch
Cù Hải lấy tinh thần, dáng vẻ giống như khinh thường, hừ lạnh một tiếng, “Khi lăn lộn ở chỗ , tên nhóc còn đang ở mặc quần thủng đáy đấy!”
“ , lai lịch ném tám con phố, lăn lộn cả đời mà vẫn ở thành phố C nhỏ bé ? Sợ là cũng cửa lớn của khu Quỷ mở ở .”
Vinh Phi thuận thế thêm một đao, khiến Cù Hải lập tức dậm chân.
“Cậu!”
“Được , xem nhanh lên, xem xong thì nhanh chóng vận chuyển. Chỗ còn nhiều việc, giống Hải tùy ý lãng phí thời gian như .”
Vinh Phi kiên nhẫn mà thúc giục một phen.
Cù Hải chỉ thể cưỡng chế lửa giận trong lòng, bảo Huy Tử tiến lên nghiệm chỗ hàng còn .
Sau khi xác định bất cứ vấn đề gì, Cù Hải bảo chuyển hàng kho.
“ chuyển hết hàng qua đây , . Trên xe của còn ……” Nói tới đây, đột nhiên im tiếng, tiếp theo tiếp tục : “Các em còn chờ uống rượu, đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-612-bong-dang-quen-thuoc-nay-3.html.]
Vinh Phi xong liền đến bên xe của , đó mở cửa xe .
Mà thật trùng hợp lúc , góc độ của Tần Man và Đặng Tiểu Quang chuyển hàng lúc cùng góc với chiếc xe đó.
Khoảnh khắc cánh cửa mở , cô vô thức ngước mắt lên.
Dưới khung cảnh tối tăm, bên trong xe, một hình dáng chút quen mắt mơ hồ thoảng qua.
Tần Man nhíu mày, sững sờ ngay tại chỗ.
Bởi vì Vinh Phi lên xe quá nhanh, hơn nữa lựa chọn chỗ quá mờ, cách bọn họ quá xa.
Cô căn bản đối phương là ai.
Chỉ là bằng trực giác cô cho rằng, hình bóng khiến cô cảm thấy chút quen mắt.
Là cô hoa mắt ?
Vì trong nháy mắt cô cảm thấy bóng dáng của trong xe chút giống…… một nên xuất hiện?
Nhìn chiếc xe nhanh chóng rời , Tần Man tự giác mà rơi nghi hoặc của .
Đặng Tiểu Quang cùng khuân vác với cô, thấy cô vẫn nhúc nhích mà ở đó, khỏi lên tiếng nhắc nhở, “Anh Mãn, đang ngẩn nghĩ gì ?”
Tần Man lập tức thu suy nghĩ, đè xuống cảm giác kỳ lạ trong lòng, ngữ điệu bình tĩnh trả lời: “Không gì.”
“Vậy nhanh lên , nếu như Huy phát hiện chúng lười biếng, thì khẳng định sẽ mắng.” Đặng Tiểu Quang nhẹ giọng .
“Ừm.”
Tần Man thất thần đáp một tiếng, liền tiếp tục khuân vác với .
Chỉ là ánh mắt cô thỉnh thường hướng về nơi xa, cho dù chiếc xe biến mất ở phía từ lâu.
trong lòng Tần Man hỗn loạn thôi.