Đợi đến khi Cố Kiêu Nam , mấy bắt đầu khuyên bảo thuyết phục đối với Tần Man.
“Tần Man, vẫn là nên suy nghĩ một chút .”
“ đấy, cơ thể là tiền vốn của cách mạng, đừng hành động theo cảm tính.”
“Không sai, thành tích của cùng lắm thì chúng cố gắng thêm một phen giành giật về cho .”
Đối mặt với sự khuyên bảo của , Tần Man vẫn là giọng điệu lạnh nhạt, “Không cầ, gần như khỏe .”
Từ Đại Hồ thấy lời của cô, mặt lộ bộ dạng tin, “Thật ? Cậu cũng đừng cậy mạnh nha.”
“Sẽ , chừng mực.” Tần Man trả lời.
“Vậy , điều đừng áp lực trong lòng thì .”
“ .”
Mọi thấy thái độ Tần Man thản nhiên từ đầu tới cuối, bộ dáng giống như là lý trí, cho rằng trải qua thời gian suy nghĩ hai ngày, cô sẽ cư xử lý trí, cho nên cũng thêm gì nữa.
thực tế, !
Buổi trưa cách ngày cô tới phòng y tế trả phép.
Bác sĩ phòng y tế thấy những lời , lập tức từ chối.
“Cô đang đùa gì thế, chân bong gân, còn tiến hành huấn luyện sát hạch? Cậu sợ chân phế ?”
“Sẽ , nghỉ ngơi hai ngày cảm thấy lên nhiều .”
“Cậu bớt xằng bậy cho , cho rằng mù? Cái chân bong gân của tính là nhẹ, ít nhất là nghỉ ngơi một tuần mới .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-591-tan-man-cau-cung-dung-hoi-han.html.]
“ thật sự vấn đề, bây giờ chân hành động bình thường.”
“Vậy nhảy một cái cho thử xem, nhảy xong, bình thường , liền cho trả phép.”
Tần Man: “.....”
Mê Truyện Dịch
Mặc dù đặc biệt nhảy nhót khôi hài như một chút, nhưng vì thể trả phép, cô....vẫn là theo.
mà, lúc gót chân chạm đất, trong nháy mắt chỗ mắt cá chân liền truyền tới một trận đau đớn nho nhỏ nhẹ.
Vẻ mặt cô đổi, giọng điệu lạnh nhạt, “Cho trả phép .”
Vị bác sĩ thấy bộ dạng cô kiềm chế như , vô cùng tức giận, “Trả cái gì mà trả, nếu như chân dưỡng thật , tới lúc đó chắc chắn là bệnh viện.”
“Cho trả phép.” Tần Man vẫn kiên trì.
“Cậu cũng đừng hối hận!” Vị bác sĩ câu nhắc nhở cuối cùng.
“Trả phép.”
Đối mặt với thái độ may mảy bất kỳ d.a.o động nào của Tần Man, vị bác sĩ cũng là chọc tức vô cùng, cuối cùng với giọng chuyện dù cũng xảy cứ để mặc nó: “Được , cho trả! Cho trả! Chân phế xem thế nào.”
Bàn tay lớn của vung lên ký duyệt trả phép cho Tần Man.
Có điều đợi khi , liền lập tức gọi điện thoại cho Cố Kiêu Nam.
“Sĩ quan huấn luyện Cố, Tần Man lớp các tới chỗ của để một lá đơn trả phép, thật sự lay chuyển , nhưng chân tuyệt đối thương nhẹ, cho nên hy vọng thể khuyên nhủ .”
Cố Kiêu Nam ở đầu điện thoại bên thấy, nhịn ờ một tiếng với âm điệu cao, “Được, .”
Anh vui vẻ đồng ý như , khiến vị bác sĩ trút gánh nặng trong lòng, lòng giải thích : “Tình trạng vết thương bây giờ của , thật sự thích hợp huấn luyện, dễ dàng nặng thêm vết thương chân.”
“ sẽ rõ với .”