Liền thấy Cố Kiều Nam đang dựa khung cửa, mỉm liếc họ.
“Sĩ quan huấn luyện!”
“Sĩ quan huấn luyện!”
“Sĩ quan huấn luyện!”
Lập tức, tất cả thẳng dậy, vô cùng ngay ngắn và nghiêm túc mà hô lên một tiếng.
Cố Kiêu Nam tùy ý khoát tay, “Thả lỏng chút , huấn luyện, đều .”
Lưu Văn Viễn lấy một chiếc ghế nhỏ cho , “Sao sĩ quan huấn luyện tới chỗ .”
“Ai bảo lính của thương chứ, với tư cách sĩ quan huấn luyện chỉ thể tới thăm một chút.” Cố Kiêu Nam hỏi Tần Man với bộ dạng một vị sĩ quan huấn luyện : “Thế nào, nghỉ ngơi hai ngày , cảm thấy lên chút nào ?”
“Không tồi.” Vẻ mặt Tần Man thản nhiên, cũng bởi vì sự xuất hiện của mà bất cứ phập phồng nào.
Cố Kiêu Nam thấy bộ dạng dậy sóng lớn của cô, tâm địa xa cố tình trêu đùa cô, “Vậy thì , nghỉ ngơi thật , còn mong đợi bình phục, dù thì gần đây chút nhàm chán .”
Trong lời của quá mức đầy ẩn ý sâu xa, quả nhiên, Tần Man ngẩng mạnh đầu lên về phía .
Bộ dạng nhỏ lạnh như băng mà cảnh giác trong nháy mắt thỏa mãn sự ác thú vị của Cố Kiêu Nam.
mà, Từ Đại Hồ bên cạnh căn bản hiểu bí mật giữa họ, chỉ là ngây thơ hỏi: “Haha, sĩ quan huấn luyện Cố là còn đánh một trận với Man, để lấy giành một phần thắng lợi ?”
“ cần giành một phần thắng lợi để lấy đó chứng minh?” Cố Kiêu Nam liếc ngang thoáng qua Tần Man.
Nụ ăn đòn bao nhiêu thì bấy nhiêu ăn đòn.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-581-toi-se-khong-gay-tro-ngai.html.]
Tần Man thực sự lười so đo, đầu , giọng điệu lạnh lùng gắng gượng : “Không cần, năng lực sĩ quan huấn luyện rõ như ban ngày .”
Chậc, sự chịu thua .....thật sự là đủ để tâm.
Cố Kiêu Nam tán gẫu vài câu với họ, liền dự định rời , “Được , các nghỉ trưa sớm một chút , cũng phiền các .”
Từ Đại Hồ vô cùng lời mà trả lời một câu, “Tạm biệt sĩ quan huấn luyện.”
Khiến Cố Kiêu Nam nhất thời dừng bước chân .
“Tên nhóc thuận theo nhanh như , xem đuổi mà? Thế nào, chê cản trở?” Đuôi lông mày nhướng lên, đó nhắc nhở những mặt ở đó, “ cho các , ngày sẽ một cuộc kiểm tra thí điểm sát hạch, bản các cẩn thận chút, tới lúc đó qua cửa, cũng sẽ bỏ qua cho các .”
Từ Đại Hồ vốn còn kêu oan, căn bản suy nghĩ đó, chỉ là một câu lễ phép mà thôi, kết quả ngờ tới liền thấy tin tức , nhất thời chấn động đến ngây , “Hả? Còn sát hạch?”
Anh vẫn luôn cho rằng kết thúc kỳ huấn luyện ba tháng mới sẽ sát hạch, ngờ tới mới hơn một tháng thì .
“ , cũng hơn một tháng trôi qua , với tư cách sĩ quan huấn luyện mới của các cũng nghiệm thu một chút kết quả chứ? Nếu thì ăn với cấp .” Cố Kiêu Nam thể hiện tính tự giác bản là sĩ quan huấn luyện một cách hảo lúc .
Sau đó thành công Từ Đại Hồ bóc phốt, “Sĩ quan huấn luyện Cố, còn cần ăn ? Anh đây ở trong ký túc xá ngủ với máy lạnh thổi phà phà mỗi ngày, đại đội trưởng cũng tìm , nào còn sẽ hỏi ăn .”
Cố Kiêu Nam tức giận đến mức vẻ đánh , “Tên nhóc thối, lớn nhỏ , dám với những lời như , cẩn thận lúc sát hạch gây khó dễ cho .”
“Đừng mà sĩ quan huấn luyện, cảm tình giữa chúng đến mức mặc chung một cái quần, nào thể gây khó dễ cho .”
Bởi vì một thời gian tình thầy trò tiếu lâm mặn của Cố Kiêu Nam và họ, cho nên những trong lớp đều sợ , ngược càng như là em.
Vì thế, Từ Đại Hồ híp mắt mà lấy lòng Cố Kiêu Nam, nhưng đáng tiếc Cố Kiêu Nam chỉ là giễu cợt một tiếng đối với điều , “Gì mà đến mức mặc chung một cái quần, cẩn thận ngày mai khiến quần mặc.”
Sự uy h.i.ế.p của bất kỳ lực uy h.i.ế.p nào khỏi khiến những mặt ở đây đều phá lên lớn.
khi kết thúc đùa, Cố Kiêu Nam nhắc nhở một phen, “Nhớ kỹ huấn luyện thật cho , chuẩn sát hạch ngày mốt, sát hạch vẫn là quan trọng đối với các , tới lúc đó mấy lớp cùng thi, xem điểm trung bình, các cũng đừng mất mặt.”