khi cửa, Tần Man bỗng nhiên rõ nguyên nhân gì mà dừng bước, hỏi một tiếng, “Thầy cảm thấy em thể thành công ?”
Điều khiến Hạ Thường Lương chút bất ngờ, “Không tự thể ứng phó ?”
“Em hỏi là thầy cho rằng.”
Ông cho rằng?
Hạ Thường Lương dừng một chút, thấy đôi con ngươi đen nhánh sâu thấy đáy đang chằm chằm của Tần Man, liền : “ đương nhiên tin tưởng thể thành công, nếu cũng sẽ để tới chuyện .”
“Không liên quan tới giới tính?”
Một câu thể hiểu đột nhiên khiến Hạ Thường Lương chút nhíu mày, “Đây là lời hoang đường gì.”
Tần Man ông .
Hoang đường……
Ừm, thật sự hoang đường.
“Không gì.”
Nói xong câu , cô hề bất kỳ chần chừ gì mà bên trong cánh cửa.
Dưới sự dẫn dắt của cai ngục, Tần Man mặc một chiếc áo ba lỗ đại biểu cho phạm nhân, ôm chăn mỏng và một ít đồ dùng tắm rửa, thẳng bên trong.
Mãi đến cuối cùng, một trong những cánh cửa trong đó.
Khoá cửa nặng nề lập tức phát âm thanh va chạm, “lạch cạch” một tiếng, cửa sắt mở .
Bảy trong phòng nhỏ lập tức đồng thời ngẩng đầu, dán chặt tầm mắt Tần Man ở ngoài cửa.
Giám ngục lạnh lùng hô một tiếng với Tần Man, “0942, .”
Lúc , Tần Man mới cầm đồ lãnh, trong phòng nhỏ .
Cửa sắt “phanh” một tiếng, đóng nữa.
Sau đó, tiếng bước chân ngoài cửa dần dần xa.
Tần Man ở cửa, quanh bảy trong phòng một vòng.
Liếc mắt một cái cô liền phát hiện thật sự giống như lời Hạ Thường Lương , tiểu đoàn thể phân chia vô cùng nghiêm trọng.
Một bên ba , một bên bốn .
Tần Man một cái giường trống trong đó, cô liền ôm chăn mỏng trực tiếp đến cái giường .
mới chuẩn buông đồ xuống, một chân bên giường cách vách liền tùy tiện duỗi qua, chặn động tác của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-481-co-muon-them-mot-mang-nua-khong-2.html.]
Chỉ thấy ở đó, hai tay gối đầu, treo mắt hỏi: “Tên nhóc, phạm tội gì mà đây?”
Tần Man ôm chăn mỏng của , yên lặng , lạnh lùng , “Giết .”
Nụ ác liệt ban đầu của đàn ông cứng đờ.
Mà biểu cảm những còn đang cô cũng đổi vi diệu.
Lúc , đàn ông đang giường cảm thấy hứng thú, từ giường dậy, xếp bằng hỏi: “Đủ khốc liệt! Bị kết án ?”
“Vẫn .”
Người đàn ông hiểu, đây là tiểu thái điểu (*) mới tới.
(*) Tiểu thái điểu: gà mờ, chỉ lính mới.
Anh thấm thía : “Tên nhóc, đừng nhắc nhở , ở nơi thế nhất định che chở, huống chi còn là loại tội phạm g.i.ế.c như , ở chỗ chịu khổ sở.”
Tần Man tiếp lời, thừa dịp xếp bằng, cô đặt chăn lên giường của , rên một tiếng mà dọn dẹp giường.
Người nọ cho rằng cô hiểu, nên chỉ đàn ông đang chợp mắt nghỉ ngơi ở bên cạnh, nhắc nhở: “Đây là Văn.”
Tần Man chỉ coi như thấy.
Người đàn ông thấy Tần Man cố ý giả vờ hiểu, đột nhiên từ giường bò dậy, vươn tay hướng về phía đầu Tần Man.
Tần Man lắc tránh , nọ chụp khí, trực tiếp lăn từ giường xuống .
Phát một tiếng vang nặng nề.
Mê Truyện Dịch
“Con nó!” Người nọ ăn đau mà mắng một câu.
Một khác lập tức xuống giường đỡ lên, ân cần hỏi: “Anh Lâm, chứ?”
“Cút sang một bên !” Vị gọi là Lâm kiên nhẫn mà đẩy , che eo ngã đau, chỉ Tần Man mắng, “Mày nó cố ý tìm đánh !”
Tần Man gì.
Người đàn ông chửi thề một tiếng, đó liền vọt về phía Tần Man.
Một quyền đánh tới.
Một nắm đ.ấ.m mạnh mẽ quét qua.
Hóa là võ.
Chẳng trách trong phòng nhỏ sẽ chia hai phái.
Hóa là Huy Tử cách thu phục bọn họ.