Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 39: Đại Kết Cục
Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:42:47
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba năm, dài dài lắm, ngắn cũng ngắn.
Tần Man ở trong doanh trại hết ngày đến ngày khác, cuộc sống chỉ xoay quanh huấn luyện, nhiệm vụ.Tần Man thở hổn hển đáp : “Không thể bỏ một ngày luyện tập nào cả.”
Nhiếp Nhiên bất đắc dĩ hỏi: “Vậy cô định gì trong mấy ngày tết?”
“Trực.”
“Chị lớn , cô ở đây trực ba năm liên tiếp , định về thăm nhà ?” Nhiếp Nhiên thực sự khâm phục sự kiên trì của cô, kể từ khi thành lập đội, năm nào đội trưởng của cô cũng trực.Mấy năm nay, bọn họ nhiệm vụ thường xuyên hơn.
Cấp cũng càng ngày càng coi trọng tiểu đội của bọn họ hơn.
Đây là một loại khẳng định.
Cũng ghi nhận công sức quản lý của Tần Man trong mấy năm nay.Thế cũng quá yêu cơ quan !
Tần Man ngẩng đầu lên đáp : “ trở về cũng ai.”
Nhiếp Nhiên nghẹn họng, lập tức nghĩ đến Cố Kiêu Nam kết án.
Có ánh sáng thoáng lóe lên trong mắt cô , đó cô chuyển sang đề tài khác: “Nghe mới tới chỗ chúng .”Mấy Dịch Sùng Chiêu mở rộng đội ngũ, yêu cầu cô nhận thêm mấy lính giỏi, hơn hết là thể xây dựng một tiểu đội diện về mặt, nhưng đều Tần Man từ chối.
Theo quan điểm của cô, tiểu đội đột kích cần quá nhiều , chỉ cần huấn luyện cẩn thận, lấy một địch mười là đủ.
Vậy nên trong hai năm qua, trong doanh trại chỉ mười một , ít đến đáng thương.
Tần Man chạy bộ trong trong sân huấn luyện trống trải, đang thở lấy sức, chợt thấy tiếng của Nhiếp Nhiên truyền tới từ cách đó xa: “Đội trưởng, sắp đến cuối năm , cô thể nghỉ ngơi hai ngày ?”“Chiều hôm nay?” Tần Man chỉ là Dịch Sùng Chiêu với cô sẽ tới, nhưng cụ thể là ngày nào.
Vậy nên, cô mới khá ngạc nhiên khi thấy chiều nay đối phương sẽ tới.
Nhiếp Nhiên gật đầu, thần thần bí bí : “ , đến lúc đó cô nhớ đích nghênh đón đấy nhé, đây là mệnh lệnh của tiểu đoàn trưởng Dịch, vi phạm đấy.”
“ .”
Tần Man gật đầu tỏ vẻ để tâm lắm, tiếp tục tập luyện.
Vì , cô thấy nụ khóe môi của Nhiếp Nhiên.
Đến buổi chiều, cô đón đúng giờ.
Cô trong sân huấn luyện đầy gió lạnh, bao lâu , một chiếc xe ô tô xuất hiện ở cửa doanh trại.
Tuy nhiên, chiếc xe SUV đột nhiên tăng tốc một cách khó hiểu, phóng nhanh về phía cô.
Tần Man còn kịp kinh ngạc, thấy cửa xe ghế phụ chợt mở , trong xe bước nhanh xuống, cau mày hỏi: “Xảy chuyện gì , em chạy ngoài gì, trời lạnh thế , em sợ cảm .”
Người đến dông dài một lúc, khiến Tần Man choáng váng.
Người ...
Cố tình đối phương còn sang trách cứ Dịch Sùng Chiêu bước từ vị trí ghế lái xuống xe: “ Này! Sao đang êm đang phạt vợ !”
Anh xong, chợt thấy tiếng lẩm bẩm thể tin nổi của Tần Man truyền tới bên tại : “Cố Kiêu Nam?”
Cố Kiêu Nam đầu , nở nụ thật tươi với Tần Man: “Vợ , kinh hy ?”
Nào chỉ là kinh hỉ!
Phải là kinh sợ mới đúng!
Năm mới thả cơ mà?
Sao thể...
Sao thể thả ba tháng?!
Cô còn kịp hồn , thấy Dịch Sùng Chiêu bật : “ nào dám phạt cô , cả doanh trại đều do cô chủ, đến vợ ebây giờ cũng chỉ lời mỗi cô , dám tùy tiện đắc tội với cô .”
Cố Kiêu Nam hất cằm đắc ý : “Điều chứng tỏ vợ lợi hạib! Sau sẽ theo vợ lăn lộn!”
Tần Man khỏi nhíu mày khi thấy : “Vậy là mới em nghênh tiếp?”
“ , vui ? Kích động ?” Cố Kiêu Nam híp mắt ở mặt cô.Ai ngờ, ngay đó thấy cô : “Kết hôn.”
Hai chữ chỉ khiến Dịch Sùng Chiêu sửng sốt, còn dọa Cố Kiêu Nam sợ đến bối rối.
“Vợ ơi, em đùa đấy ?”Tần Man nghiêm chỉnh nghiêm giơ tay lên: “Dạ!”
Nói chuyện chính xong, Dịch Sùng Chiêu nhịn cà khịa: “Anh xem tiền đồ của , cứ khăng khăng tới ăn bám vợ.”
Cố Kiêu Nam cảm thấy đây là lời cà khịa, ngược còn lấy vinh dự: “Cơm mềm của vợ là đột nhất vô nhị thế giới , ăn cũng ăn .”“ chẳng đuổi khỏi...” Tần Man tới đây, chợt nhớ cũng là trường hợp đuổi khỏi quân đội, nhưng giờ vẫn ở đây còn gì. Cô sang về phía Dịch Sùng Chiêu: “ yêu cầu xin nghỉ.”
Dịch Sùng Chiêu sửng sốt hỏi: “Lý do.”
Phải rằng, ba năm qua vị đội trưởng Tần từng xin nghỉ ngày nào, bây giờ đột nhiên xin nghỉ?“ Ừ, cả đời!”
Nghe cô xong, nụ môi Cố Kiêu Nam càng sâu hơn: “Được! Em chờ ba năm, ở bên em cả đời. Vợ, em là lợi nhất trong giao dịch đấy!”
“...”“Không hối hận?”
“Không hối hận.”
“Gả cho là cả đời ở bên đấy.”Không còn ngoài nào ở đây nữa, Cố Kiêu Nam đưa tay nắm thật chặt lấy bàn tay của Tần Man, hôn lên mu bàn tay của cô.
“Gấp gáp gả cho đến hả?”
“ Ừ.”“Anh tin là phê duyệt kỳ nghỉ .”
“Anh dám! Anh dám phê duyệt chuyện lớn cả đời của , tinh là ngày nào cũng đến phòng việc quấy rầy !”
Dịch Sùng Chiêu bất lực dáng vẻ lưu manh của , cuối cùng chỉ thể thỏa hiệp: “Được , để quấy rầy, tổ chức chấp thuận cho nghỉ! bây giờ giải quyết xong chuyện chính .” Anh ho nhẹ mấy tiếng, : “Số , kể từ hôm nay, đồng chí sẽ chính thức gia nhập tiểu đội của các cô, hy vọng cô thể quản lý và huấn luyện thật .”“Không thèm chuyện với nữa.”
Dịch Sùng Chiêu thể nào chịu nổi nữa, chạy thẳng thăm vợ .
Trong sân huấn luyện trống trải chỉ còn Tần Man và Cố Kiêu Nam.Có thể Tần Man chỉ : “Xin tổ chức phê duyệt.”
Dịch Sùng Chiêu dáng vẻ dọa sợ của em nhà , thèm khách sáo giễu cợt: “Cố Kiêu Nam kém thật đấy, lúc là cầu hôn vợ , đến lượt thành vợ cầu hôn .”
Cố Kiêu Nam những lời đánh cho lấy tinh thần, cảm giác như kích động đến mức sắp bốc cháy lên : “Kém? Rõ ràng là đang ghen tị với , mất cả đời cũng bao giờ cảm nhận hạnh phúc khác biệt .”“Vợ , bây giờ tổ chức đồng ý , hai chúng cũng coi là hợp pháp, nên tạo con ?”
“...”
Tần Man còn kịp phản ứng, Cố Kiêu Nam bế bổng cô lên, hét to: “Đi! Sinh con thôi!”
Sau đó, cất bước về phía khu ký túc xá của doanh trại.
Cuối cùng mùa đông qua.
Mùa xuân sắp tỉnh .
Phiên ngoại 1: Con rể đến cửa (1)
Vì phận đặc biệt của ,Tần Man lễ cưới của với Cố Kiêu Nam tổ chức một cách rầm rộ. Cô dự định hai cùng nhận giấy chứng nhận kết hôn,nhận kẹo mừng của trong đội là tất .
Cố Kiêu Nam luôn cảm thấy rằng là một đàn ông,ít nhất tổ chức cho vợ một cái hôn lễ, dù lớn đu nhở cũng một cái.
Đây cũng coi như là thực hiện lời hứa,tròn hiếu với cha Tần Man.
Tần Man , cô cảm thấy đơn giản là đủ , cần phức tạp như nữa.
“ Em thật sự quan trọng chuyện lễ cưới,điều quan trọng là nhận sự đồng ý của ba em.”
Tần Hồng Đào thiện cảm với Cố Kiêu Nam cho lắm. Đặc biệt là việc tù khiến ông hài lòng.
Nếu ông cùng con gái sảy xung đột, thì chắc bây giờ tình cảnh của bọn họ với Hứa Cảnh Từ giống .
Cố Kiêu Nam tràn đầy tự tin, : "Đừng lo lắng, nhất định sẽ thuyết phục ba em"
"Hy vọng là như "
Tần Man cũng đả kích , nên tận dụng thời điểm nghỉ đưa về nhà mắt.
Cô thể khu quân đội, nên gọi một cuộc điện thoại,mời Tần Hồng Đào đến căn hộ nơi cô đang dưỡng thương để ăn cơm tất niên.
Cố Kiêu Nam vì bộ dạng tràn trề là biểu hiện nên đến nhà lau lau dọn dọn một hồi, đó chợ mua nhiều đồ ăn.
Cố Kiêu Nam tự chuẩn bộ bữa tối, Tần Man giúp một tay nhưng đuổi ngoài.
“ Em cứ đó đợi dùng bữa ,đồ ăn sắp xong . Sau việc nhà cũng đến phiên em .” Cố Kiêu Nam xong liền đóng cửa phòng bếp .
Tần Man về phía cửa, bất đắc dĩ chỉ thể sô pha, tùy tiện bật TV lên.
Chờ cho đến khi màn đêm buông xuống ngoài cửa sổ. Chuông cửa cuối cùng cũng vang lên.
Tần Man dậy mở cửa. Vừa mở liền thấy trong tay Tần Hồng Đào cầm một hộp bánh kem.
Tần Man khỏi kinh ngạc, "Hôm nay là sinh nhật ai ?"
Tần Hồng Đào máy móc: "Ai chỉ sinh nhật mới ăn bánh kem,năm nay chỉ hai cha con chúng đón năm mới với ,nhất định ăn mừng."
Tần Man chút ngượng ngùng, "Thật ... chỉ hai cha con chúng ."
"Vậy ai nữa?"
Tần Hồng Đào đang hỏit, trùng hợp lúc cửa phòng bếp mở , Cố Kiêu Nam thấy Tần Hồng Đào, liền : "Ba!"
"..."
Ai là ba của !
Lợi dụng ai hả !
Tần Hồng Đào ngại Tần Man đang trức mặt, thêm hôm nay là Tết Nguyên Đán nên liếc một cái, trả lời.
Đứng ở cửa, Tần Man thấy bầu khí chút gượng gạo, lập tức với Cố Kiêu Nam, "Anh mang bánh xuống bếp cất ,đợi chút nữa dùng cơm xong ăn."
“ Oke luôn” Cố Kiêu Nam coi như thấy vẻ mắt của Tần Hồng Đào, : “Ba nhà chơi ,cơm chuẩn nấu xong ”
Khuôn mặt Tần Hồng Đào tức giận đến nỗi nhăn đến khó tả.
Thấy , Tần Man tiên cứ là đưa trong nhà cái . Khi cô kiếm cớ bếp dọn đồ ăn lên, cô khẽ với Cố Kiêu Nam: "Sao lúc gọi là Bác?"
Cố Kiêu Nam bày vẻ cợt nhả, "Chúng đăng kí kết hôn , chẳng lẽ vẫn gọi ba em là Bác ? Vợ , em định ăn xong liền quất ngựa truy phong đúng ?"
Tần Man: "..."
Anh mù hả? thấy mặt ông bô đang nhăn như thế nào ?
Tất cả trí thông minh của giấu hết ?
Tần Man vẻ mặt bất lực, nhưng cuối cùng vẫn bưng thức ăn khỏi bếp.
Nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Tần Hồng Đào, Tần Man suy nghĩ một chút : "Ba, những thứ đều do Cố Kiêu Nam , ba nếm thử một chút .”
"Ba cũng tự nấu ."
"..." Tần Man dừng tiếp: "Còn cóđ,rượu cũng là Cố Kiêu Nam mua."
"Ba cũng thể tự mua."
"Phòng cũng do dọn."
"Hừ! ba còn đang định tìm quét dọn cho con"
Tần Man: "..."
Vậy rốt cuộc Tần Hồng Đào thể tranh Cố Kiêu Nam việc gì nữa ?!!
Tần Man khỏi nhéo nhéo lông mày, cảm thấy đau đầu thôi. Sớm thế ,cô xin ở trụ sở trực ban luôn cho .
"Ba, mấy cái đều là cố tình chuẩn cho ba."
"Vậy thì cảm ơn " Thái độ giống như ông chẳng để tâm điều đó chút nào.
Tần Man nhất thời nên lời, chỉ thể sang một bên chờ bữa ăn.
Phiên ngoại 1: Con rể đến cửa (2)
Bầu khí chút nặng nề..
Tần Hồng Đào thấy con gái lên tiếng, nghĩ rằng bản khiến cô phiền lòng, ho nhẹ một tiếng, đó mói: “ Nấu cơm cho ăn,cơm ? Không cơm thì ăn kiểu gì?”
Tần Man ngẩn , ngờ Tần Hồng Đào sẽ đột nhiên đổi thái độ.
"Để con xem cơm nấu thế nào .”
Tần Man đang định dậy, ngờ đúng lúc Cố Kiêu Nam bưng đồ ăn , tình cờ thấy liền : " Chưa vội ăn cơm, uống chén canh , đó con xin phép kính 2 ly rượu ? Ăn tết mà, khí một chút chứ.”
Tần Hồng Đào Tần Man bên cạnh, tình nguyện ừ một tiếng.
Hai một già một trẻ đối diện, Cố Kiêu Nam tự tay rót một ly rượu cho ông, "Ba, hôm nay là năm đoàn tụ đầu tiên của gia đình ,con kính một ly.”
Tần Man một câu ba hai câu cũng ba, trong lòng cũng lo lắng cho , sợ Tần Hồng Đào sẽ tức giận đến mức ném một ngụm rượu mặt .
cũng may, Tần Hồng Đào vẫn là thể kìm nén tính khí của mìnTếtnhuwng cũng nâng chén.
"Đừng một câu ba hai câu cũng ba. Tuy rằng con gái của thích , nhưng thích . Cho dù hôm nay là Tết Nguyên Đán, vẫn những điều ."
Tần Hồng Đào thấy Tần Man cau mày, : "Đừng ba, ba con sẽ vui khi mấy lời ,nhưng ba vẫn . Tên từng tù,tiền đồ coi như chẳng còn gì,tương lai đến khả năng nuôi con cũng . Con cùng nó ở bên ..”
“Anh bây giờ là thành viên trong đội của con.” Tần Man kịp thời chen .
Tần Hồng Đào sửng sốt, "Nó hủy bỏ quân tịch ?”
Tần Man giải thích: "Về biểu hiện ,còn lập công trạng. Tiểu đoàn trưởng chúng con cất nhắc đội của con.”
Tần Hồng Đào dừng một chút, đó tiếp: "Cho dù nó như ,thì chuyện nó bận tâm tính mạng của con là thể chấp nhận , ba yên tâm giao cn cho nó."
Cố Kiêu Nam , "Ba,..."
Còn kịp hết câu, Tần Hồng Đào dứt khoát từ chối, " đồng ý.”
Cố Kiêu Nam tức giận, vẫn như cũ: " Con những gì con đây là tuân theo quy định của quân đội, nhưng con từng hối hận vì như . Bởi vì họ đều là em của sinh tử với con, con thể để họ hi sinh tính mạng của một cách vô ích, cũng thể để trong nội bộ quân đội một viên u ác tính như . Điều con hối hận nhất là thể bảo vệ cô cẩn thận, cô nhiều gặp nguy hiểm. Con thể đảm bảo sẽ cô thương,nhưng con thể đảm bảo rằng dù nguy hiểm thế nào con cũng sẽ che chở cô đầu tiên,bảo vệ cô đầu tiên.”
“ Nói thì ai mà chẳng ,nhưng tương lai ai .” Tần Hồng Đào hừ một tiếng, nhưng ngữ điệu nhẹ nhàng hơn một chút.
Có thể ,những gì Cố Kiêu Nam ít nhiều đả động nội tâm của Tần Hồng Đào.
Cố Kiêu Nam quả là một thông minh, thấy lời ông dấu hiệu còn căng thẳng như , liền : " Vậy thì ba cứ giám sát con,nếu như con ,ba cứ dùng quân pháp trừng trị,con sẽ hé răng nửa lời.”
Những lời khiến vẻ mặt của Tần Hồng Đào càng dịu xuống,ông tiếp lời nữa,chỉ hừ một cái nâng ly rượu lên.
Cố Kiêu Nam nhân cơ hội cũng nâng ly lên khẽ chạm ly của ông. Tần Hồng Đào từ chối, uống cạn một ngụm.
“Ba!” Cố Kiêu Nam vui vẻ rót thêm một ly rượu cho ông, thấy Tần Hồng Đào cau mày, như sắp ngăn cản động tác của , lập tức : “Ba đừng vội từ chối. Kỳ thực ba thể từ chối . Chúng con 10 ngày đăng kí kết hôn,cho nên tiếng ‘ba’ ba nhận .”
Trong lời của dào dạt ý đắc thắng.
Tần Hồng Đào lập tức bất ngờ đến phắt dậy: "Cái gì?!"
Ông mới xem như miễn cưỡng đồng ý cho con gái qua với thằng nhóc ,còn đang nghĩ xem nên dùng cách nào để kiểm tra nó, đó mới thể an tâm giao con gái cho . Kết quả thằng nhóc đúng là đáng khen, mới tù mấy ngày mà cướp con gái ông .
Chuyện ông thể chấp nhận .
Vì , đêm đó đáng lẽ là ngày cả nhà đoàn viên ấm áp biến thành lôi đài tỉ thí võ thuật.
Tần Hồng Đào cầm cây lau nhà,nhằm hướng Cố Kiêu Nam mà đuổi đánh.
"Ba,ba!! Ba Bình tĩnh, bình tĩnh!"
"Ai là ba của !"
"Ba! Mọi chuyện như thế , cho dù cho ba phản đối cũng muộn !"
" Có cái rắm !"
"Ba! Ba nghĩ xem ? Con cùng Tần Man kết hôn sớm,nhất định cũng sẽ sớm con á.”
Kết quả là Tần Hồng Đào càng ngày càng tức giận.
Nhìn một màn gà bay chó nhảy mặt, Tần Man càng cảm thấy hơn nên trở về quân đội nhiệm vụ.
Cuối cùng, bữa tối đoàn tụ đầu tiên đáng nhớ kết thúc với việc Cố Kiêu Nam ăn một đánh.
Phiên ngoại 2: Tuần trăng mật
Tuy bữa tối tất niên ăn đến nỗi một trận gà bay chó nhảy loạn xạ, Cố Kiêu Nam còn ăn đánh, nhưng bữa ăn, Tần Hồng Đào nhận .
"Cậu mang nợ ? một hai đòi giấy đăng kí kết hôn."
Buổi tối khi ngủ, Tần Man ở mép giường xoa thuốc cho .
Tần Hồng Đào thực sự tức giận,đánh chút nào nương tay, vết đánh lưng Cố Kiêu Nam hằn lên một đường dài.
Đổi , Cố Kiêu Nam đắc ý: “ Giấu một lúc, giấu cả đời. Với nếu như hôm nay đề cập tới chuyện đó, ông sẽ nghĩ là thế nào? Chỉ sợ ông cả đời cũng nhận con rể.”
Tất nhiên Tần Man cũng sự thật , nhưng ...
"Nên là cảm thấy ăn đánh dịp tết đúng là thoải mái ha?”
Cố Kiêu Nam : "Thoải mái á, đánh đến sướng luôn."
“Không đánh trốn cũng xong hả? Tần Man khỏi trừng mắt , nhưng lực bôi thuốc cho nhẹ .
Cố Kiêu Nam đưa tay nắm lấy bàn tay còn của cô, hôn một cái.
"Đồ ngốc. Chỉ khi ăn trận đòn , ba em mới sẽ đồng ý chuyện kết hôn cuẩ chúng . Hơn nữa trộm con gái của ông . Suy tính ,tương lai nếu con gái của một thằng nhãi ranh bắt cóc ,thằng đó từng tù, chỉ đánh một gậy thôi , khi còn đánh gãy hai chân của nó nữa.”
"Vậy ý của là,ba em đánh còn nhẹ chán?"
Cố Kiêu Nam gật đầu, "Nhẹ như , đừng tới chuyện bắt cóc con gái của ông ,đám cưới còn tổ chức,cái đánh đáng lắm.”
Tần Man lập tức vặn , "Nói bậy, em ."
Cố Kiêu Nam gật đầu lia lịa,c” Được ,nếu em thì chúng sẽ tổ chức nữa. mà tổ chức hôn lễ cũng tuần trăng mật chứ.
“Tuần trăng mật?” Tần Man bất ngờ.
"Ừ, tuần trăng mật! Chúng sẽ bất cứ nơi nào em thích."
Tần Man nhíu mày, "Thân phận của chúng thể tùy tiện nước ngoài."
Cố Kiêu Nam mỉm , "Ai rằng chúng sẽ nước ngoài,chúng thể du lịch trong nước mà. Trung Quốc thiếu chỗ cho chúng .”
Tần Man suy nghĩ một chút,lắc đầu: “Không nơi đặc biệt .”
Cô một cái khái niệm gì về vấn đề . Cô từ nhỏ đến lớn chỉ huấn luyện với huấn luyện, từng nghĩ tới chuyện chơi.
Cố Kiêu Nam khó cô, "Vậy thì sẽ lên kế hoạch,em chỉ cần với là .”
Anh sợ sẽ khiến cô suy nghĩ đến việc từ bỏ tuần trăng mật, lỡ cô hủy phép về quân đội thì ?
Chao ôi ... Vợ cái gì cũng giỏi,chỉ mỗi cái là vô dục vô cầu.
Dám cưới cần,tuần trăng mật cũng cần nốt,may mà cô còn cần chồng .
là may mắn của .
"Thật em cần ..." Tần Man vốn định hủy bỏ dự định , nhưng thấy vẻ mặt tội nghiệp của Cố Kiêu Nam, cô chỉ thể rút nửa câu ,: "Được , thì tìm . "
Cố Kiêu Nam lúc mới nở nụ , "Đừng lo,cứ giao hết cho chồng em.”
Trong những ngày tiếp theo, Cố Kiêu Nam thể coi là một chồng và con rể 24 tuổi đảm đang hiếu thảo.
Tần Hồng Đào đúng là ông bố vợ con rể lấy lòng đến cực điểm.
Làm ba bữa một ngày coi như tính , Tần Hồng Đào thỉnh thoảng buổi chiều cổng sân chơi cờ với mấy ông chủ, lúc Cố Kiêu Nam đến đón ông về ăn cơm,ông vẫn đang mải vui về. Cố Kiêu Nam liền về nhà chuẩn thức ăn và mang đến cho ông. Trong lúc ông ăn cơm, còn ông chơi cờ với mấy bạn già đó.
Phiên ngoại: Tuần trăng mật (2)
Chỉ trong vòng ba ngày, đều Tần Hồng Đào một con rể hiếu thuận hơn cả con trai .
Nghe là quân nhân,liền khiến những già ở xung quanh đó ghen tị với Tần Hồng Đào vì một con rể như . Thậm chí còn con gái họ tìm quân nhân mà yêu.
Tần Hồng Đào mỗi ngày đều đám đó khen ngợi, bực bội đều tiêu tan,trong lòng thậm chí chút tự mãn.
Đương nhiên,ông sẽ bộc lộ những điều ngoài mặt.
Cùng lắm là đến giờ ăn cơm buổi tối,ông sẽ để cho Cố Kiêu Nam thu dọn bàn cờ cho , tay cầm ly nước,nghênh ngang về nhà ăn cơm trong ánh mắt ghen tị của mấy ông bạn già.
"Nhìn thằng con rể , con rể nhà mà hiếu bằng một nửa nó thôi, cũng mãn nguyện .”
" Nói chứ, con trai của còn hiếu bằng con rể của ông ."
" là quân nhân khác."
“Những thằng đàn ông rèn luyện bằng kỷ cương quân đội như thế mới gọi là đàn ông chứ."
...
Nghe bọn họ bàn tán như v ậy, Tần Hồng Đào cuối cùng cũng an tâm.
Cố Kiêu Nam kể cho ông về kế hoạch hưởng tuần trăng mật của .
Tần Hồng Đào kẻ ngốc, mới chấp nhận , bắt ngay lấy thời điểm để xin xỏ .
Ông hừ lạnh một tiếng, " Cậu tận dụng thời điểm quá đấy.”
Cố Kiêu Nam phân bua, mỉm : "Con và Tần Man đều công tác trong quân đội, nhiều thời gian nghỉ ngơi,hiếm khi mới dịp nghỉ kết hôn như bây giờ. Con nhân cơ hội đưa cô chơi."
Tần Hồng Đào nghĩ đến những lời , cũng thấy lý.
Từ khi Tần Man quân đội quả thực bao giờ ngoài, hiểu tính tình cũng đổi nhiều, cô gái hoạt bát năng động nay điềm đạm, nhưng đồng thời cũng trở nên ngốc nghếch .
Ông từng lo lắng nhiều về tính tình của Tần Man, nhưng bây giờ ông lo lắng về tính khí của cô nhiều hơn.
“Vậy xác định sẽ ?” Tần Hồng Đào hỏi.
Cố Kiêu Nam gật đầu, "Mùa xuân sắp đến , con đưa cô đến một nơi ấm áp hơn."
Tần Hồng Đào ý kiến nhiều về chuyện , "Được rồihỏddi thì . chăm sóc con gái cho . Nếu dám nó vui,.”
"Ba đừng lo lắng, cô nhất định sẽ vui vẻ!"
Với sự bảo đảm của Cố Kiêu Nam, Tần Hồng Đào để đưa cô .
Một tuần , Cố Kiêu Nam đưa Tần Man đến một thành phố ấm áp gần biển.
Ra khỏi sân bay, một làn gió ấm áp thổi qua mặt như chào đón bọn họ đến đây.
Cố Kiêu Nam đưa cô đến thẳng khách sạn đặt .
Hai tắm rửa sạch sẽ ngủ một giấc, đến tối Cố Kiêu Nam liền đưa cô tìm đồ ăn.
Lâm Hải là nơi nhiều hải sản nhất, tìm kiếm mạng nhiều quán món ăn ngon, định đưa Tần Man ăn thử.
Quả nhiên ngoài dự liệu, Tần Man vốn luôn ăn uống đơn giản qua loa thích hải sản đến !
"Ông chủ, cho một đĩa tôm nữa!"
"Em thích ăn lắm ? Vậy thì ngày mai chúng đến." Cố Kiêu Nam mỉm đưa cho cô một chút rượu trắng "Thực , hải sản nên kết hợp với rượu. Nghĩ đến mùa hè mà ăn uống như thì đúng là thật ."
Tần Man ly rượu, "Em uống ."
Cố Kiêu Nam ngạc nhiên, "Em dị ứng hả ?"
Cô gái Tần Man, "Không, em sẽ gặp ác mộng khi uống rượu."
Cố Kiêu Nam , lập tức cất ly rượu , " Thế thì bỏ , hôm nay mệt ,về ngủ một giấc thật ngon."
Đang chuyện thì ông chủ bưng một đĩa tôm lên.
Vừa thấy đống vỏ tôm, : " Cô gái đúng là lợi hại,ăn bao nhiêu tôm say mà vẫn say.”
Câu khiến cho Cố Kiêu Nam và Tần Man đồng thời sửng sốt.
"Tôm say?"
Phiên ngoại 2: Tuần trăng mật (3)
Ông chủ gật đầu, "Phải, đây là món ăn đặc trưng của cửa hàng chúng . Nó mùi vị giống như rượu chút nào, nhưng cảm giác say của nó thấm.”
Cố Kiêu Nam vội vàng cầm lấy con tôm cuối cùng tay cô, " Không ăn nữa.”
Ông chủ lập tức vui, "Này! Cậu nhóc, ý là gì?"
Cố Kiêu Nam hối trả lời: " xin , vợ uống rượu, nhưng món ăn của ông mùi gì cả nên , nên mới bảo cô đừng ăn."
Ông chủ thì tỏ lo lắng, "Ôi, vợ uống ? Chuyện xong ! Cậu trai, để mắt tới vợ , nếu việc gì thì đưa ngay đến bệnh viện,đừng gây rắc rối cho tiệm chúng đó.”
Tần Man ông chủ sợ tới mức sắc mặt đổi, nhanh chóng giải thích, "Ông chủ , chỉ là dễ uống say thôi, vấn đề sức khỏe.”
" À , là . Nếu là như thì ,chỉ cần về ngủ một giấc là .” Nói xong, ông chủ mới an tâm rời .
gương mặt của Cố Kiêu Nam trông vẫn khó coi, lo lắng hỏi: "Em ? Có cảm thấy chỗ nào ?"
“Không , chỉ là buổi tối thể gặp ác mộng.” Tần Man lúc sắc mặt bắt đầu chút đỏ bừng, cơn say hình như cũng đến .
Cố Kiêu Nam phắt dậy, "Anh sẽ mua cho em một ít sữa để giải rượu."
“Không cần .” Tần Man , “Anh cần mua sữa.”.
Cố Kiêu Nam cau mày, "Vớ vẩn! Nếu giải rượu cảm giác nôn nao đó em nhất định sẽ cảm thấy khó chịu. Nếu ba em chăm sóc em chu đáo, ông nhất định sẽ g.i.ế.c ."
“ Anh sợ ba như hả?” Tần Man hỏi.
Cố Kiêu Nam tức giận : "Anh sợ ông đánh."
" Tới lúc về em sẽ với ba là ghi hận ông .”
Cố Kiêu Nam: "..."
Không xong ,cô say ?
Cố Kiêu Nam chút lo lắng, dù cũng thấy Tần Man say bao giờ nên lập tức thanh toán tiền, đưa tay ôm Tần Man trở về khách sạn.
Sau đó gọi dịch vụ phòng,kêu họ đem lên một chút giải cảm.
Quả nhiên Tần Man khi say thì lời, uống thì sẽ uống , xuống là sẽ xuống, nhưng hai mắt mở to, bất động rằng Cố Kiêu Nam.
"Nhắm mắt !"
Cố Kiêu Nam cô chằm chằm, quân lệnh với cô.
Chỉ là, gì cô cũng ,duy chỉ bảo nhắm mắt là một mực chịu.
Cố Kiêu Nam còn cách nào khác, đành dỗ dành ôm cô lòng, "Mau nhắm mắt ngủ , ? Lúc tỉnh dậy sẽ đưa em ăn đồ ngon."
Tần Man hờ hững đưa mắt .
Sau đó lăn qua đè lên , trao cho một nụ hôn chính xác.
Kỹ năng của cô trong lĩnh vực thực sự quá thành thạo, nhưng nó ngăn lửa tình gợi lên với Cố Kiêu Nam.
Cố Kiêu Nam thấy cô chủ động như ,cố tình ngăn cản.
Dần dần, Tần Man từ môi hôn từ từ di chuyển xuống ...
Cho đến khi đôi môi ướt át hôn đến ngực,lửa dục trong lòng Cố Kiêu Nam càng ngày càng lớn, rốt cuộc nhịn mà ôm chặt lấy trong lòng , đủ mỏi loại tư thế.
Đến sáng hôm , Tần Man chỉ đau đầu mà đau nhức như ai hành xác.
"Ai da "
“Tỉnh ?” Người bên cạnh hỏi.
"ừm."
"Em gặp ác mộng ?"
"Không ..." Tần Man ôm đầu khó khăn lên, "nhưng em đau đầu quá."
"Em đau đầu ? Em còn mau xem tối hôm qua gì!"
Cố Kiêu Nam mở chăn bông , Tần Man những vết xước cho giật .
Trời !!
Cô gì thế ?
Tần Man say sỉn, tối hôm qua Cố Kiêu Nam dày vò cô đến mức nào.
Cô đàn ông mặt cho kinh ngạc.
"Em ... Em ... Em sẽ bao giờ uống rượu nữa, em thề!"
" Chuyện uống rượu hẵng ,bây giờ em bồi thường cho !"
"Bồi thường ? hả ?! Nhẹ thôi..."
Chà, một buổi sáng trăng mật lành bắt đầu bằng bài tập thể dục buổi sáng ở giường.
Phiên ngoại 3: Mang thai (1)
Lần Dịch Sùng Chiêu, sự vô liêm sỉ của Cố Kiêu Nam, cho một tuần trăng mật kéo dài hai tháng trong đau đớn.
Nhớ đến năm đó kết hôn, gì ky nghỉ tuần trăng mật,kết hôn cũng chỉ nghỉ vỏn vẹn mười ngày. Mà trong mười ngày đó,phân nửa thời gian bọn họ còn việc tại nhà.
Lần cho Cố Kiêu Nam nghỉ những hai tháng, nên ngay khi Cố Kiêu Nam trở về cuối mùa xuân, Dịch Sùng Chiêu sử dụng biện pháp để “tra tấn” , cử khắp các đội trong quân khu 9, giáo quan huấn luyện quân lính.
Tuy rằng Cố Kiêu Nam mấy năm nay ở quân khu 9 địa vị gì, nhưng thực tế năng lực của xuất chúng, nếu Hạ Thường Lương cũng dốc lòng bảo vệ nhiều như .
Chỉ anhcon thích chức vụ ràng buộc.
Theo lời của , thật khônnhvui khi lúc nào cũng mang một trọng trách,một nhiệm vụ lớn.
Nói thật là lười !!
Vì , Dịch Sùng Chiêu vì vớt vát thu hồi vốn, tận dụng hết việc đến việc khác.
Kết quả là hai vợ chồng mới cưới mới tuần trăng mật về đơn vị vị cấp vô nhân tính chia rẽ uyên ương hơn một tháng.
Tất nhiên, Cố Kiêu Nam cũng khiến Dịch Sùng Chiêu cảm thấy khá hơn trong những ngày đó.
Anh nghĩ rằng: " cho gặp vợ , cũng để dám binh lính của dễ chịu.” Mỗi ngày, thao luyện đám lính đến ăn sương uống gió khổ kể xiết,thế mà buổi tối tinh thần phấn chấn,vui vẻ chơi cờ với Dịch Sùng Chiêu.
Lý do mĩ miều là: Học tập rèn luyện, để về nhà lấy lòng ba vợ.
Đồng thờ, còn dùng những lời cánh, lời nào trùng lời nào khen tài chơi cờ cao siêu của Dịch Sùng Chiêu. Làm cho Dịch Sùng Chiêu hận bản thể dơ tay đánh c.h.ế.t ai đó cho , chỉ thể nghiến răng tiếp tục chơi cờ với .
Dịch Sùng Chiêu Cố Kiêu Nam suy nghĩ đủ điều, rõ ràng là buông tha, rõ ràng là cố ý lãng phí thời gian của , tức giận : " Cậu lấy lòng ba vợ , bắt luyện tập cùng ?”
“Bởi vì lợi hại á ” Cố Kiêu Nam với vẻ vô cùng trơ trẽn.
"..."
Ha ha!
Mê Truyện Dịch
Dịch Sùng Chiêu bất lực nghiến răng, thể từ chối.
"Tối nào cũng kéo đánh cờ thế ,việc thao luyện quân lính ở Quân khu quá dễ dàng ?”
“ À ,đợi chút nữa đến 12 giờ sẽ gọi họ xuống tập hợp khẩn cấp.” Cố Kiêu Nam thẳng thừng.
“Mười hai giờ?” Dịch Sùng Chiêu liếc mắt mặt, hỏi: “Cậu là...”
Cố Kiêu Nam gật đầu khi xong, "Cậu thật thông minh."
"Mẹ kiếp!"
Dịch Sùng Chiêu tức giận đến mức chỉ hận thể ném bàn cờ !
Anh bao giờ thấy một vô liêm sỉ như !
"Cậu như rõ ràng là mục đích !"
Dịch Sùng Chiêu tức giận, nhưng Cố Kiêu Nam cố tình trả lời một cách dửng dưng : " Đâu . Cậu là lãnh đạo cao nhất của quân khu, vì quân khu hi sinh một chút chứ.”
Dịch Sùng Chiêu suy nghĩ một lúc : "Con gái vẫn đang đợi ở nhà."
Cố Kiêu Nam , "Hôm nay là cuối tuần,thứ 7 chủ nhật mà, vợ về nhà từ lâu .”
Sau đó, bất ngờ đánh một nước cờ.
"..." Dịch Sùng Chiêu thực sự mất bình tĩnh, bất lực hỏi : " gì?"
Cố Kiêu Nam thấy Dịch Sùng Chiêu cuối cùng cũng chịu nhả , lập tức : " về nhà với vợ.”
Phiên ngoại 3: Mang thai (2)
Dịch Sùng Chiêu vui : " Cậu đùa đấy ? Cậu thật sự cả đời ăn bám vợ ? ngày nào cũng phái huấn luyện,chẳng lẽ còn mục đích của là gì ?”
Cố Kiêu Nam lười biếng dựa ghế, " , tiểu đoàn phó, nhưng thật sự hứng thú với chuyện ."
Dịch Sùng Chiêu hận thể đem sắt luyện thành thép ,: "Vợ tài giỏi như , cô tự dẫn dắt cẩ một đội ngũ, một chút tự ti nào ? Không định cùng cô kề vai sát cánh ?"
Cố Kiêu Nam lắc đầu, " , cùng cô công tác ở một đội. Như , dù bất kỳ nguy hiểm gì, cũng thể kịp thời bảo vệ cô .”
Anh trở thành lãnh đạo,trở thành lãnh đạo sẽ nhiều việc ,
Anh chỉ ở bên cạnh Tần Man và khiến cô vui vẻ mỗi ngày.
Dịch Sùng Chiêu: "..."
Tô cơm chó quá khó ăn đấy.
“Cậu sợ cô sẽ khinh thường và bỏ rơi ?” Dịch Sùng Chiêu chịu thua, liền hỏi .
Cố Kiêu Nam mặt đầy kiêu ngạo và tự tin,: " Cậu đàu . Chỉ bằng khuôn mặt của ,với vẻ đàn ông quyến rũnày, cô thể sống dù chỉ thiếu một phút."
Dịch Sùng Chiêu bao giờ xua đuổi ai đến thế, "Cậu cút !"
"Uây, ghen tị với cư thẳng, đừng đuổi như nha.” Cố Kiêu Nam lời là cà khịa khác.
“Ý là, ngày mai về .” Dịch Sùng Chiêu một cách thiếu kiên nhẫn.
Cố Kiêu Nam hai mắt sáng lên, "Thật ?"
"Thật !!!"
" Đầu hàng!"
Cố Kiêu nam thấy gian kế của thành công, màng chơi cờ gì nữa,đem mấy quân cờ trong tay ném luôn xuống bàn.
Khi Dịch Sùng Chiêu thấy cảnh , liền khẳng định tên nhóc xa cố tình như .
Cái gì mà học chơi cờ để lấy lòng ba vợ, là điều nhảm nhí. Có mà cố tình cho về nhà với cô vợ nóng bỏng của .
" về đây."
Cố Kiêu Nam vội vàng xua , "Được , về mau . cũng ngủ đây,ngủ sớm dậy sớm mai còn về gặp bà xã yêu dấu.”
"?" Dịch Sùng Chiêu dò hỏi, "Không định huấn luyện khẩn cấp ?"
“ À, huấn luyện hôm qua . Hôm nay cho họ nghỉ ngơi , coi như là một chút ấm áp tình của huấn luyện viên dành cho họ khi về nhà.”
Dịch Sùng Chiêu: "...”
Xin hãy cút một cách an , má nó !!
Cố Kiêu Nam thả cửa, sáng sớm hôm ngay ập tức lên đường về nhà, đợi Dịch Sùng Chiêu giục một câu nào.
Kết quả là khi trở quân đội, định ôm ôm ấp ấp bà xã yêu dấu bao nhiêu ngày xa cách, Cố Kiêu Nam phát hiện rằng bà xã yêu dấu xin nghỉ.
Lý do xin nghỉ: Không rõ.
Với tư cách là đồng đội, Nhiếp Nhiên nhắc nhở rằng Tần Man tháng sức khỏe , sắc mặt kém.
Cố Kiêu Nam cảm thấy gì đó , lập tức gọi điện cho cô.
Kết quả là ai trả lời.
Điều khiến Cố Kiêu Nam lo lắng, suýt chút nữa hack hệ thống giám sát đường xá, định soát từng một để xem tung tích của Tần Man.
Cũng may là Tần Man khi trơì tối trở về .
Hòn vọng thê Cố Kiêu Nam thấy Tần Man trở ở cổng, lập tức chạy đón : "Chiều nay em ? Tại huấn luyện? Quan trọng nhất là, tại em cho ."
"Em tới bệnh viện."
Cố Kiêu Nam lo lắng, "Đi bệnh viện ? Em bệnh viện gì ? Em thấy khó chịu ở ? Tập luyện mệt ? Nếu tập luyện mệt thì nghỉ ngơi . Anh sẽ hổi Dịch Sùng Chiêu xin nghỉ phép cho em. "
Tần Man gật đầu, "Ừm,em sẽ nghỉ."
Cố Kiêu Nam thấy cô hiếm khi từ chối, trái tim như móc treo ngược cành cây, "Em thật sự khỏe hả?? Em khỏe ở chỗ nào ? Có vấn đề gì ? Bác sĩ cái gì?"
Tần Man thản nhiên trả lời: "Bác sĩ em thai."
Phiên ngoại 3: Mang Thai (3)
" ngay là em đang mang thai mà, nên mới đến bệnh viện. Vợ của Dịch Sùng Chiêu rằng tháng sắc mặt của em đặc biệt , quả nhiên là em mang ..." Sau khi Cố Kiêu Nam đầu đuôi mấy câu thiếu suy nghĩ, cuối cùng nhận hình như gì đó đúng, mặt lộ vẻ kinh ngạc: " Ma.. mang.. mang thai ?"
“Ừ, em thai ” Tần Man gật đầu, đưa phiếu xét nghiệm cho .
“Trời ạ!” Sau khi xem xem xác nhận tính chân thật của phiếu xét nghiệm, Cố Kiêu Nam mới tin là thật, hỏi: ‘Mấy tháng ?”
"Hơn một tháng."
"Đó là lúc hưởng tuần trăng mật ..." Cố Kiêu Nam toe toét, tràn đầy tự hào: " Anh giỏi vãi, đánh một cái là trúng ngay."
Tần Man tự tin đến mức bản cũng thấy cạn lời, đang định bỏ thì ngờ một cơn nôn nao xông lên.
“Ọe..”
Cố Kiêu Nam sắc mặt đột nhiên trắng bệch kinh ngạc, "Em ? Em chứ? Em cảm thấy hả ? Có gì ?"
Tần Man mấy ngày nay quen với việc nôn mửa, kể khi xác nhận thai, cô càng bình tĩnh hơn, "Em ."
“Không , mặc kệ em là , cũng sẽ sẽ đưa em về nhà.” Cố Kiêu Nam vươn tay ôm cô lòng,định bụng bế cô trở về.
Tần Man lắc đầu, "Em xin nghỉ phép."
"Xin cái rắm ..." Cố Kiêu Nam xong, thấy ánh mắt đồng ý của Tần Man, chỉ thể thừa nhận thật xui xẻo: "Được , sẽ gọi xin nghỉ việc."
Vì , Cố Kiêu Nam gọi cho Dịch Sùng Chiêu ngay lập tức.
Khi Dịch Sùng Chiêu xin nghỉ phép, lập tức phát điên.
"Đủ nhóc con, miễn cưỡng lắm mới cho về, mới về một ngày mà đòi xin nghỉ phép.”
Cố Kiêu Nam đắc ý : "Nghỉ dưỡng thai!"
Dịch Sùng Chiêu tức giận đùng đùng: "Mang thai ?!! Cậu là đàn ông mà còn khả năng mang thai ? Cố Kiêu Nam, bịa thì cũng bịa cho một lý do hợp lý một chút chứ !!!”
"Vợ đang mang thai!"
"..."
" nghỉ phép để chăm sóc cô . Cậu đừng là cho, cô hiện tại nôn mửa khó chịu, nếu cho, cẩn thận sẽ khiến trở mặt !"
Dịch Sùng Chiêu một vòng đến độ cạn lời, vài giây im lặng, hỏi: " Cậu nghỉ bao lâu?”
" Cô mang thai mười tháng, đương nhiên nghỉ mười tháng!"
Dịch Sùng Chiêu liền phát điên, " Xớ ! Là vợ đang mang thai, ! Cậu nghỉ gì mà đến tận mười tháng !"
Quan trọng nhất là khi vợ Dịch Sùng Chiêu mang thai,manh còn phép nghỉ đến nửa tháng, chứ đừng thằng nhóc nghỉ tận mười tháng.
là ngứa đòn !!
Cố Kiêu Nam suy nghĩ một chút, : " với vợ đồng hành mang thai?"
“Cho dù bậy bạ thế nào nữa, cũng sẽ cho nghỉ dù chỉ là một ngày” Dịch Sùng Chiêu đương nhiên tức giận.
Cố Kiêu Nam ậm ừ một hồi, hỏi: "Vậy thì xem thử thể cho nghỉ bao lâu ."
"Nửa tháng."
"Không, ba tháng!"
"Một tháng !"
"Hai tháng!"
"Một tháng rưỡi, nhảm nữa."
Dưới quyết định cuối cùng của Dịch Sùng Chiêu, Cố Kiêu Nam chỉ thể miễn cưỡng đồng ý, "Được , một tháng rưỡi thì một tháng rưỡi, ngày mai sẽ đưa bà xã ."
Dịch Sùng Chiêu ngay lập tức : "Sau kỳ nghỉ hãy chỗ để báo cáo."
" Để gì ?"
Dịch Sùng Chiêu hừ một tiếng, "Cậu cho rằng lấy một tháng rưỡi miễn phí ? Trở đội phó của !"
“Cậu!” Cố Kiêu Nam bao giờ nghĩ rằng Dịch Sùng Chiêu sẽ thương lượng điều kiện với lúc .
Thật hổ!
Cuối cùng cũng chuyển từ thế động sang thế chủ động, Dịch Sùng Chiêu nheo mắt , "Bằng thì đừng mong kỳ nghỉ phép ."
Vì huyết mạch nhỏ trong bụng Tần Man, Cố Kiêu Nam chỉ thể chua xót đáp , " Coi như giỏi, đồ tàn nhẫn !"
Sau đó thô bạo ngắt điện thoại ngay lập tức.
Phiên ngoại 4: Nhật kí mang thai (1).
Hôm đó là buổi tối cuối xuân đầuđầu, khi mặt trời ngả về tây, trời là những đám mây ánh sáng hoàng hôn nhuộm đỏ đang trôi lững lờ.
Mọi gia đình trong khu dân cư đang nấu bữa cơm chiều, khắp bốn phía đều tỏa hương thơm ngào ngạt.
Tần Man ăn xong bữa tối từ sớm, định đem rác trong bếp xuống lầu vứt ,nhưng Cố Kiêu Nam đang rửa bát ở bên cạnh thấy, lập tức : " Em định gì hả?”
“Em đem rác đổ á ” Tần Man đáp.
Cố Kiêu Nam vội vàng lau sạch bọt xà bông tay, đưa tay lấy túi rác từ chỗ cô : “Từ hôm nay em cần bất cứ việc nhà nào cả, chỉ cần ăn uống vui chơi là . "
Tần Man xuống cái bụng vẫn nhô lên của , cô trong phút chốc nên gì, đành đáp "Bác sĩ cũng cần vận động hợp lý."
Cố Kiêu Nam mỉm đưa cô phòng khách "Tập thể dục thì ở nhà đá chân duỗi tay vài cái thôi. Em đừng hòng nghĩ tới việc mấy chuyện khác."
"Anh nuôi em như sẽ chiều hư em đó."
Tần Man ở nhà tĩnh đưỡng gần một tháng, trong suốt thời gian đó Cố Kiêu Nam cho cô bất cứ việc gì. Lúc nào cũng chỉ ăn với ngủ, cuộc sống sinh hoạt so với lợn cũng nhiều điểm khác biệt.
Về chuyện , Cố Kiêu Nam chỉ : "Anh chỉ nuôi em cho béo lên thôi. Nhìn em bây giờ , cả chút da thịt nào, tất cả chất dinh dưỡng ăn đều đứa nhỏ trong bụng cướp sạch."
Tần Man nhíu mày, "Làm chắc chắn đó là con gái chứ con trai?"
“Anh thích con gái, thích thằng nhóc thối ” Cố Kiêu Nam cái bụng phẳng lì của Tần Man, “ Nhà Dịch Sùng Chiêu khôn gphair cũng chỉ một cô con gái nhỏ thôi ? Hai đứa nhỏ chơi cùng sẽ mấy.”.
“Em nghĩ nếu là con trai thì .” Tần Man .
Cố Kiêu Nam cô với vẻ mặt khó hiểu, "Tại ? Em là gia trưởng ? Không chứ, em là phụ nữ, còn thể loại suy nghĩ ? Em nghĩ là , em còn là quân nhân nữa đó.”
Tần Man giảng cho một trận đến mức nên lời, " Em chỉ là nghĩ rằng nếu một nhóc, thì thể khống chế ."
“Đùa hả, ngoại trừ em thì ai thể khống chế .” Cố Kiêu Nam với giọng tràn đầy đắc ý.
Tần Man cảm thán: "Con trai của nhất định sẽ giỏi hơn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-39-dai-ket-cuc.html.]
“Không , bà xã của là giỏi nhất.” Sau khi Cố Kiêu Nam hổ khen ngợi. liền hôn trộm cô một cái, đó hỏi: “Ăn táo nữa ?
"Không ăn nữa , em no lắm ."
Không cho tập thể dục, còn ăn trái cây ngay khi ăn cơm xong, sợ cô no đến c.h.ế.t ???
Cố Kiêu Nam suy nghĩ một chút, : "Vậy với em dạo."
"Đi dạo ? Đi xuống lầu hả ?"
Tần Man nghĩ rằng lương tâm của Cố Kiêu Nam trỗi dậy, cuối cùng cũng để cô xuống lầu.
Cuối cùng, ngờ là cô ‘ tự đa tình ‘, mới vui vẻ xong Cố Kiêu Nam : “ Đi vài vòng trong phòng khách thôi, đợi cơm tiêu hóa xong thì tắm.”
"..."
“À mà, em cho ba em chuyện em mang thai ? ” Cố Kiêu Nam định phòng bếp tiếp tục rửa bát, nhưng đột nhiên nghĩ đến chuyện nên đầu hỏi.
Phiên ngoại 4: Nhật Kí mang thai (2)
Tần Man lắc đầu, “ Em , em đợi khi nào cái thai ba tháng mới cho ông .”
Cố Kiêu Nam cau mày: "Ba tháng? Lần chỉ thể nghỉ một tháng rưỡi thôi. Anh nghĩ em nên cho ba càng sớm càng , chăm sóc em thì mới thể yên tâm trở về đơn vị công tác.”
" Sức khỏe em cũng yếu như . Với khi thai đủ ba tháng, em cũng sẽ trở đơn vị.”
Tần Man cảm thấy Tần Hồng Đào là đàn ông, đối với mấy chuyện cũng kinh nghiệm gì. Vả ông bận rộn công việc như , nên quấy rầy thì hơn.
Nếu cho ông , ông khi còn chuyện rối lên nữa.
Vừa nghĩ tới đây liền Cố Kiêu Nam phản bác : " Em trở đơn vị công tác ? Em định vác cái bụng đó chạy 4km việt dã ?”
" Em là đội trưởng, nếu em, em lo lắng..."
Đối mặt với sự kiên định của vợ , Cố Kiêu Nam cạn lời: "Lo lắng cái gì mà lo lắng? Có ở đó, em còn sợ bọn họ sẽ xảy chuyện gì ?"
"Anh hả ?"
"Đương nhiên là ! Anh cho em nha, chồng của em thăng chức. Sau khvàem sinh xong, chồng của em sẽ là tiểu đoàn phó. Từ nay về em sẽ theo hưởng vinh hoa phú quý.” Cố Kiêu Nam với giọng đầy đắc ý,hãnh diện.
Thật Tần Man Cố Kiêu Nam sẽ rời đội của cô.
Với khả năng của , việc Dịch Sùng Chiêu cho ở đội của cô công tác là điều thể nào.
Tất nhiên, là do đội của cô , mà là do Cố Kiêu Nam là một nhân tài xuất cchún, khả năng tự dẫn dắt một đội, quá tài giỏi để ở đội của cô.
“Vậy thì em thể tạm thời chuyển sang ở bộ phận văn thư.” Cô .
Cố Kiêu Nam bất lực thở dài, "Em thôi đươiem ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thai, việc dân sự . Quân đội em ? Một hai tới đó ăn bẩn ăn tro?"
" mà em ở nhà..."
"Em ở nhà ! Anh sẽ tìm một dì giúp việc để chăm sóc em. Đợi đến khi ở Quân khu 9 quen mấy việc đó , xem thể xin nghỉ thêm mấy tháng nữa .” Cố Kiêu Nam tự quyết định, cho cô cơ hội phản bác.
Khi Cố Kiêu Nam xin nghỉ phép, Tần Man lập tức đồng ý, "Đừng phiền ."
Việc nghỉ phép của quân đội vốn khó khăn, vả kỳ nghỉ phép kéo dài một tháng nay tuần trăng mật nhẫn nhịn lắm mới cho nghỉ . Nếu xin nghỉ phép, sẽ nghĩ Dịch Sùng Chiêu vấn đề.
Cố Kiêu Nam nghiêm túc : " Phiền phức cái gì chứ. Chuyện mang thai của em là chuyện lớn, phiền phức là phiền phức thế nào !!!”.
Đêm đó Cố Kiêu Nam gọi điện cho Tần Hồng Đào, báo cho ông rằng Tần Man đang mang thai.
Tần Hồng Đào đang chuẩn ngủ,nhưng báo tin mừng, hưng phấn đến nỗi suýt chút nữa ngã xuống giường.
“ Cậu nghiêm túc ? Có thai?"
Cố Kiêu Nam : " , cô thai . Con từng , sẽ cho ba lên chức ông ngoại sớm thôi.” Anh đầy đắc ý.
Kết quả Tần Hồng Đào mắng, " Thằng nhóc thối! đúng là !" Sau đó nhịn hỏi: "Nó mang thai mấy tháng ?"
“Gần hai tháng .” Cố Kiêu Nam tươi trả lời.
Tần Hồng Đào sửng sốt, " Có thai gần hai tháng mới phát hiện?Lá gan của đúng là quá lớn! Nếu cẩn thận,nhỡ trong lúc huấn luyện sảy sự cố ngoài ý cháu của mất !"
Phiên ngoại: Nhật kí mang thai (3)
Khi ông nghĩ đến các hạng mục huấn luyện trong quân đội, mồ hôi lạnh cứ thi toát lưng.
Cố Kiêu Nam sợ ông lo lắng, nhanh chóng giải thích: "Không , bọn con phát hiện từ tháng , nhưng sức khỏe của cô định, con chăm sóc cho cô , chuyên tâm chăm sóc quá nên hôm nay mới gọi điện báo cho ba .”
“Gọi một cú điện thoại báo tin như thế thì c.h.ế.t ?!” Tần Hồng Đào tức giận, mắng.
Cố Kiêu Nam vẫn còn ám ảnh trận đánh , nên ngay lập tức bán Tần Man: “ Ba, chuyện thể trách con . Tần Man còn định đợi cái thai đủ 3 tháng mới cho ba , là con tiến độ !!!”
Tần Hồng Đào hừ một tiếng: " Đừng mà bao biện !! nó là nó, là , giống !"
" , giống , giống . Vậy thì khi nào ba đến ? Kỳ nghỉ phép của con qua nửa tháng, còn nhiều thời gian nữa. Con yên tâm để cô ở nhà một ,đang nghĩ tìm một dì giúp việc để chăm sóc cho cô . ”Cố Kiêu Nam quyết định so đo nữa, dù cũng thể bì với Tần Man.
Tần Hồng Đào suy nghĩ một chút : "Lần chọn một dì cho nó lúc nó nghỉ dưỡng thương, cứ để dì chăm sóc nó ."
"Cũng đúng, nếu là dì thì con cũng gì lo lắng."
Cố Kiêu Nam lo lắng cho sức khỏe của Tần Hồng Đào nên xong vài câu đơn giản nữa thì cúp máy.
Kết quả là 7 giờ 30 phút sáng hôm , Tần Hồng Đào đến cửa.
Lúc đó Tần Man còn đang ngủ ở trong phòng, từ khi mang thai cô cũng chút uể oải nên ngủ nhiều.
Đồng hồ sinh học lúc sáu giờ lùi hai giờ vì sự hiện diện của đứa trẻ.
Lúc , Cố Kiêu Nam đang bận rộn trong nhà bếp. Ngay khi thấy chuông cửa reo lên, mở cửa.
Cố Kiêu Nam ngạc nhiên : "ca? Sao ba đến sớm ?"
Tần Hồng Đào gtức giận : "Sớm cái gì mà sớm, bảy giờ còn sớm !"
Cố Kiêu Nam khẽ hỏi: "Tần Man còn đang ngủ, cần con kêu cô dậy ?"
Thế mà ba vợ của tự giác mọt câu tự vả mặt : "Không , để nó ngủ thêm một giấc nữa, nó là phụ nữ đang mang thai mầ quan tâm đến nó, chồng như thế ?!"
“Con sai .” Cố Kiêu Nam dù cũng cảm thấy sai, nên thì hơn là nấu bữa sáng cho bà xã.
Chỉ là Tần Hồng Đào hài lòng với những món ăn nấu.
"Loại bánh hấp mua ở ngoài đảm bảo an , ăn sạch thì ?"
"… ngày mai con sẽ tự !"
"Còn nữa, phụ nữ mang thai ăn trứng gà với sữa bò, cho nó ăn bánh bao với cháo loãng, dinh dưỡng?”
“… Là cô khăng khăng ăn hai thứ đó..” Lời thoát khỏi miệng, thấy sắc mặt của Tần Hồng Đào, Cố Kiêu Nam lập tức đổi lời, “ Để con đổi !”
"Mua trái cây đó ? Phụ nữ mang thai cần bổ sung vitamin C!"
" Vâng, hôm qua con mua táo cho cô .”
"Riêng táo thì mà đủ chất ? quả nào cũng mua, ăn để A B C D vitamin nào cũng thì dinh dưỡng mới cân đối."
"... Được, chút nữa con sẽ mua."
Khi Tần Hồng Đào chỉ trỏ mắng mỏ chuyện xong , Tần Man cuối cùng cũng dậy.
Cô kinh ngạc khi thấy Tần Hồng Đào: "Ba, ba ở đây?"
Tần Hồng Đào trừng mắt cô, "Tại ở đây? Nếu đến, cô định cả đời cho luôn ?!?"
“ Con chie nghĩ là chuyện nhất thiết …” Tần Man liếc mắt Cố Kiêu Nam , hiển nhiên là trách chuyện gì nên kiếm chuyện.
Tần Hồng Đào , lập tức : " Cai gì mà gì để !? Kết hôn , mang thai cũng . Trong lòng con ba ?"
" Không như ba..."
" Ba tìm giúp việc để chăm sóc cho con,là dì chăm sóc con lúc con nghỉ dưỡng thương.” Tần Hồng Đào xong liền liếc Cố Kiêu Nam đang ngẩn trong bếp, oán hận : " Bảo con đừng yêu quân nhân, con nhất quyết . Quân nhân thì cái gì chứ ! con mang thai, sinh nở cũng thể ở bên cạnh chăm sóc. Nhìn ,bây giờ chỉ mỗi con, nghĩ xem gì đến đau đầu nhức óc.”
Tần Man nhắc nhở: " Ba cũng là quân nhân mà."
Tần Hồng Đào cứng họng, : "Chính vì mà ba mới xứng đáng với con. Kiếp ba ý định gặp cô nữanữddeer cin tìm một bình thường mà lấy, tìm ai thì tìm,đừng tìm ba.”
"…”
Bát cơm chó … chẳng ngon chút nào !!!
Phiên ngoại 5: Sinh con (1)
Cố Kiêu Nam ở nhà thêm nửa tháng thì Dịch Sùng Chiêu đích gọi điện thoại gọi về đơn vị.
Mặc dù Tần Hồng Đào cũng ở , nhưng cuối cùng bởi vì công việc bận rộn và Tần Man thúc giục công tác, nên hai chỉ thể cùng trở về quân đội.
dù trở quân đội, ngày nào cũng gọi điện về nào, dù bận đến để hỏi thăm tình hình.
Mặt khác, Cố Kiêu Nam sử dụng kỹ năng mặt dày trơ trẽn của để yêu cầu một sự đối xử đặc biệt từ Dịch Sùng Chiêu, chính là cứ nửa tháng thể về nhà một .
Tần Man ban đầu cũng nghĩ ngợi gì, cảm thấy yên tâm, về thăm thì cứ về .
đó cô dần nhận điều gì đó , cô phát hiện rằng nước da của Cố Kiêu Nam , đôi mắt đầy tơ m.á.u đỏ ngầu, thấy bộ dạng mệt mỏi vì lao lực quá độ.
" Thật vẫn thể một tháng mới về thăm em một , em mà.”
Cố Kiêu Nam tán động suy nghĩ của cô, : “ Nói vớ vẩn. Em đang mang thai, một tháng mới về thăm một . Mỗi em khám thai, thể cùng em là điều chấp nhận .”
Tần Man ngờ chuyện đối với nghiêm túc như , “ Anh là quân nhân, đây là tình huống đặc biệt, em sẽ so đo chuyện .”
“ Em so đo là chuyện của em, so đo là chuyện của .”
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Cố Kiêu Nam, Tần Man lẽ cảm thấy hổ thẹn trong lòng, nên mới nghiêm túc như .
Vậy nên, Tần Man thể dùng biện pháp mạnh với , đành mềm dẻo khuyên, : “ nếu mệt đến nỗi bệnh, em chăm con chăm , em nhiều sức đến .”
“ Anh sẽ bệnh.”
“ Coi như chiều theo ý nguyện của bà bầu , mỗi tháng hãy về một ? Nếu em thật sự lo lắng cho sức khỏe của .”
Quả nhiên thái độ của Cố Kiêu Nam cũng thả lỏng hơn: " cũng lo lắng cho em."
Tần Man : “ Anh thể gọi điện thoại cho em mà. Hơn nữa về chăm em, dì giúp việc việc gì .”
“ Chuyện …”
“ Bây giờ chăm chỉ việc, đợi đến khi hậu sản xin nghỉ chăm sóc, thấy ?”
Đề nghị của Tần Man khiến Cố Kiêu Nam suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng đồng ý, "Được."
Trong những tháng tiếp theo, thực sự trở mỗi tháng một .
Mỗi thấy bụng của Tần Man to thêm một chút, cứ như quả bóng bơm , quả thật thần kỳ.
“ Em còn hai tháng nữa là sinh , xin phép Dịch Sùng Chiêu cho nghỉ nửa tháng?”
Sau khi ăn xong bữa tối, Cố Kiêu Nam sô pha chằm chằm bụng cô, .
Tần Man cắn một miếng táo, trả lời: "Không , yên tâm việc. Chỉ cần xin nghỉ ngày dự sinh nửa tháng là .”
“Được , sẽ lời em.” Cố Kiêu Nam ngoan ngoãn bên cạnh, thỉnh thoảng liếc bụng cô vài cái.
Chỉ là, , vô tình thấy mắt cô thâm quầng, liền hỏi: “ Có dạo gần đây em ngủ ?”
“ Em vẫn . Chỉ là buổi tối vác một cái bụng ngủ, ép đến nỗi chút khó thở thôi.” Tần Man dửng dưng đáp.
Trái , Cố Kiêu Nam mấy lồi lầm cho hốt hoảng, bật dậy: “ Có cần đưa em bệnh viện ?”
“Không cần, chỉ là bụng lớn, cũng là em thở .” Tần Man bình tĩnh xem TV ăn hoa quả.
“ thế thì em ngủ .” Cố Kiêu Nam lo lắng cô.
"Đây là chuyện bình thường, thai nhi phát triển trong một thời gian nhất định sẽ chèn ép bàng quang của , cả những chỗ khác nữa, cần sợ hãi như ."
Cố Kiêu Nam trầm ngâm gật đầu, “Thì là như .” Sau đó dựa bụng cô, khẽ : “Con gái, đối xử với con một chút, như ba mới thương con, con thấy ?”
Tần Man khỏi bật , "Nếu là con trai,tanh như , nó sẽ sẽ vui ."
Cố Kiêu Nam hừ một tiếng, "Nếu thật sự là con trai, quản nó thấy thấy vui , dám dày vò em như , sinh nhất định sẽ cho nó một gậy."
Tần Man híp mắt, "Anh cái gì?"
Cố Kiêu Nam lúng túng, lập tức : "... Anh là, nhất định giáo dục nó thật , để nó hiếu thuận với !!”
Sau đó mới thoát khỏi một kiếp nạn.
Trước khi về đơn vị, Cố Kiêu Nam thấy Tần Man sinh hoạt vẫn bất tiện như , : “ Anh nghĩ vẫn là nên xin nghỉ một tháng, bằng em bất tiện như , ở đơn vị cũng lo lắng.”
Tần Man suy nghĩ một chút, thấy vẻ mặt thể cự tuyết của , cuối cùng cũng đồng ý.
lý tưởng tràn đầy, thực tế luôn gầy còm.
Cố Kiêu Nam vốn đang nghĩ đến việc báo nghỉ một tháng, nhưng ai ngờ rằng thời khắc mấu chốđ, một nhiệm vụ cho bọn họ đến biên giới ngay lập tức, và ngay cả Dịch Sùng Chiêu cũng cùng.
Nhiệm vụ biện pháp nào chối bỏ, ngay cả tin nhắn báo tin cũng kịp gửi, trực tiếp đóng gói nhét lên trực thăng mất.
Phiên ngoại 5: Sinh con (2)
Từ đó đến nay ba tháng, tin tức gì cả.
Tần Man bình tĩnh sự biến mất đột ngột của chồng .
Dù cô cũng là quân nhân, thường xuyên nhiệm vụ đột xuất là chuyện bình thường.
Vì , cô hang ngày đến giờ ăn vẫn ăn, đến giờ tập vẫn tập, an tâm dưỡng thai.
Ngược , Tần Hồng Đào đối với việc vẫn chi là chấp nhận .
Nếu việc công, ông hiểu.
việc tư, ông vẫn luôn hài lòng về việc con gái dưỡng thai một .
Khúc mắc vẫn luôn âm ỷ, cho đến một hôm bụng của cô động tĩnh, đứa trẻ ngoài .
Bởi vì Tần Man bắt đầu đau đẻ là đau là lúc nửa đêm, đau nên thức dậy. Cô tự thu xếp đồ đạc để sinh, đó tắm rửa, khi thứ chuẩn xong thì mới gọi dì giúp việc dậy. Cuối cùng mới bệnh viện.
Khi Tần Hồng Đào phát hiện liền lập tức lái xe tới ngay trong đêm, khi đến thấy Tần Man đang truyền nước trong phòng bệnh.
Ông tức giận lo lắng, " Con đúng là lớn gan lớn mật. Biết sắp sinh , đến bệnh viện mà tắm rửa tự chuẩn đồ đạc là ?”
“Trong thời gian con nhiều sách mang thai, con sẽ sinh ngay lập tức..” Tần Man đó với vẻ mặt dửng dưng.
“ Vậy cũng châps nhận . Sao con với dì giúp việc một câu, tự như ?”. Tần Hồng Đào càng càng giận..
“ Kỳ thật đến vẫn là Cố Kiêu Nam khốn kiếp chuyện . Bản chạy mất, đem con ném ở đây một bỏ mặc quan tâm.”
Tần Man bất lực, lnử” Anh nhiệm vụ, chạy trốn."
“Ba tháng, ba tháng, chạy trốn cũng khác gì.” Tần Hồng Đào ồn ào trong phòng, cả tràn đầy buồn bực.
dù khó chịu đến , ông cũng thể ở trực trong phòng bệnh, chỉ thể cửa và chờ đợi.
Bác sĩ hàng giờ đều đến kiểm tra, kiểm tra bên trong phát hiện tử cung mở sáu phân, khỏi thở dài : " Cô quả thật là sức chịu đựng, mở phân mà kêu đau lấy một tiếng.”
Sau đó nhắc nhở cô y tá bên cạnh, đợi thêm nửa tiếng nữa thì giường sinh đẩy phòng sinh.
Sau khi chờ đợi gần ba tiếng đồng hồ, cô y tá cuối cùng cũng bước khỏi đó.
Tần Hồng Đào trực ở bên ngoài từ đêm đến sáng, lập tức tiến lên, hỏi: “ Sao , lớn trẻ nhỏ thế nào?"
Cô y tá nhỏ : "Mẹ con bình an vô sự."
Tần Hồng Đào giật , "Con trai?"
"Vâng, xin chúc mừng, là một đứa cháu trai, nặng 3 cân 6 lạng.”
“Cám ơn.” Tần Hồng Đào hỏi ngay: “ lứn thì ?”
"Đứa trẻ to, sản phụ rách một ít và đang khâu. Một lúc nữa sẽ đẩy ngoài", nữ y tá trả lời.
" Được, cảm ơn cô."
Gần một giờ , Tần Man đưa ngoài, đưa đến phòng bệnh thường.
Vì quá mệt mỏi khi sinh nở, cô phòng bệnh ngủ .
Thấy cô quá mệt mỏi, Tần Hồng Đào kêu dì giúp việc về cơm ở cưc thật ngon, còn thì trông con gái ở mép giường.
Cho đến khi Tần Man thức dậy, đang ăn cơm tối trêu đùa đứa nhỏ thì thấy ở bên ngoài tiếng bước chân đang chạy vội vã đến ngày càng gần.
Người đàn ông ba tháng xuất hiện đột nhiên bưng khuôn mặt hoảng sợ xuất hiện ở cửa, vẫn còn vết máu, gấp gáp hỏi: " Sao ? sinh ? Người lớn ?”
Tần Hồng Đào thấy, tức giận : "Cậu còn trở về!"
"Ba."
"Ba."
Hai giọng vang lên cùng một lúc.
Tần Hồng Đào liếc mắt Tần Man yếu ớt giường, cuối cùng im lặng .
Tần Man với , " Sinh cho thằng con trai, đăth tên cho nó .”
Cố Kiêu Nam sửng sốt, "Con trai?"
Tần Hồng Đào ở bên cạnh thấy như bất động mà đá m.ô.n.g một cái, "Thằng nhóc thối, con gái của kiệt sức sinh cho một thằng con, thái độ của là đang ghét bỏ nó ?"
Cố Kiêu Nam vội vàng lắc đầu, "Không, , , thật , con trai con ... cũng . "
Chỉ là một cô bé thông minh và dễ thương như nhà Dịch Sùng Chiêu..
Thay vì ... một con khỉ thối
Đáng ghét!
Nhiều nhóc thối sẽ chia rẽ hai họ !!!
Phiên ngoại 6: Đặt Tên (1)
Tần Man còn trẻ, hồi phục nhanh, viện một tuần thì xuất viện.
Tất nhiên, việc đầu tiên khi về nhà là đặt tên cho con trai .
Tuy nhiên, Cố Kiêu Nam quan tâm đến con trai , đó, theo hầu hạ Tần Man từng ngày như tùy tùng, vì sợ cô cảm thấy thoải mái.
Ngoại trừ việc Tần Man ngủ buổi tối, vợ nửa đêm dậy cho con b.ú nên bản sẽ tự dậy đút sữa cho con.
Mỗi ôm thằng bé cho uống ưuax, Cố Kiêu Nam luôn đứa trẻ từ đầu đến cuối, càng càng thấy chán ghét, da thịt tuy còn nhăn nhúm nhưng trông như một con chuột nhỏ. .
Và cả tháng nay sự chú ý của Tần Man đều đổ dồn con chuột nhỏ , chú ý đến .
Điều cho khỏi buồn bực.
Chỉ là hề rằng là, tuy miêngj luôn ghét thằng bé, nhưng sự ôn hòa bảo bọc trong ánh mắt cùng cử chỉ cẩn thận nâng niu bảo bối trong tay cũng lừa ai.
Nửa tháng trôi qua trong chớp mắt.
Tần Man ở cữ sắp xong , nhưng Cố Kiêu Nam vẫn hàng ngày hết lòng phục vụ.
Vào buổi chiều, cô đang mặc quần dài mép giường.
Đột nhiên thằng nhr đang tròng lòng ré lên. Tần Man sờ sờ cái m.ô.n.g nhỏ của một cách quen thuộc, phát hiện ướt đẫm.
Vì thế đang dậy lấy tã, nhưng động tác quá mạnh nên cần thận vết khâu động chạm, chút đau nên hịu, lông mày hai bên nhíu .
Cố Kiêu Nam bưng trái cây thấy lập tức hoảng sợ, “ Sao ? cơ thể chỗ nào thoải mái hả ? cần bệnh viện ?”
"Không , chỉ là chạm vết thương thôi. Anh thể lấy cho em cái tã, con tè ướt .”
“Được , để .” Cố Kiêu Nam đặt đĩa hoa quả sang một bên, cầm một chiếc tã lên, định nó.
Tần Man ở bên cạnh thấy trong mắt là sự nghi hoặc sâu sắc.
“ Anh ?”
Cố Kiêu Nam ngẩng đầu lên mà cứ trả lời : "Xin vui lòng xóa dấu “ ? ”, cảm ơn bạn!"
Tần Man nên lời, " mà trức nay từng tã ch con mà.”
"chuyện gì khó ? Không thì một sẽ , chẳng lẽ còn khó hơn b.ắ.n s.ú.n.g n… ai da !"
Nói hết câu thì một cái đá đến từ vị trí on trai cưng đá đích xác mặt Cố Kiêu Nam.
Khi Tần Man thấy biểu tình kháng nghị từ con trai cưng, nhịn mà lớn, "Hahahaha!"
Nhìn Cố Kiêu Nam mặt dính nước tiêur của thằng nhóc, Tần Man : "Cho ngươi xem thường chuyện tã , Con trai đang tỏ ý bằng lòng với đó."
Cố Kiêu Nam mặt nước tiểu, tức giận nghiến răng nghiến lợi, "Đứa nhỏ sinh là để khắc chế !!!!"
"Như cũng . Anh sợ trời sợ đất, con trai khống chế là ." Tần Man ngã ở giường, nhạo chút khách khí.
Cố Kiêu Nam nay từng thấy Tần Man sống động như , khi hồn phẫn nộ : " Khắc chế ? Tưưởng bở !! Chờ xem ‘dạy dỗ’ c.h.ế.t nó thế nào”
Tần Man đột nhiên nụ tắt ngóm, " Anh ‘dạy dỗ’ ai ?"
Nhìn thấy giọng điệu đe dọa của vợ, đột ngột đổi lời: “ tự dạy dỗ !!”
"Mau tã cho nó , cẩn thận nó cảm."
Cố Kiêu Nam Tần Man bằng ánh mắt hoài nghi, hiển nhiên là mặt đầy nước tiểu, cần rửa mặt gấp.
Tần Man lúc : " Nước tiểu trẻ con dưỡng nhan, việc gì . "
Cố Kiêu Nam buồn, " Nó là cn trai em, cũng cho em dưỡng nhan nhé ?"
Tuy nhưng công việc tay vẫn ngừng.
Cuối cùng khi hết tã, thẳng phòng tắm.
Tiếng nước phát từ phòng tắm.
Phải mất một lúc mới . Ngồi ở giường, thằng nhóc cuốn tã ngay ngắn, thở phì phì : "Thằng nhóc thối!"
Kết quả đúng lúc nhắc nhở tới Tần Man.
" Rốt cuộc khi nào mới đăth tên cho con ?"
Phiên ngoại 6: Đặt Tên (2)
Cố Kiêu Nam vẫn còn đang tức giận, hừ lạnh, " Tùy tiện lấy một cái tên ? Cố Hỗn Đản ? Cố Cẩu Đản ? Cố Nhị Cẩu ? Anh cảm thấy Nhị Cẩu Tử , chó con thích tè bậy!"
“Đó là con trai của !” Tần Man từng chữ nhắc nhở.
Vì uy nghiêm của phu nhân, Cố Kiêu Nam chỉ thể cầu xin sự thương xót, "Thôi, đừng tức giận, đừng tức giận. Anh nghĩ, nghĩ cẩn thận là chứ gì !!”
Hắn ở chỗ đó, bất đắc dĩ suy nghĩ hồi lâu, con trai ở giường ngủ nhiều ơi là nhiều.
Dần dần lông mày của cũng dãn .
Anh : "Cứ gọi ... Tế Thần, nó sinh buổi sáng ?"
“Còn Tế?” Tần Man hỏi.
Cố Kiêu Nam mỉm : “ Tế Thần. Hy vong tương lai nó sẽ giúp đỡ những mệnh khổ, giúp bọn họ thể vượt lên chính .”
Tần Man thì nhỏ giọng nhẩm theo: “ Cố Tế Thần.” Sau đó : “Tốt lắm.”
Cố Kiêu Nam dịu dàng 3 giây, ngay lập tức lộ nguyên hình, đắc thắng trả lời: "Hẳn là , hồi đó chồng em là học sinh hot một trong học viện quân sự! Có nhiều thư tình của mấy em gái. Là một nam chính trong tiểu thuyết thanh xuân vườn trường theo đuổi.”
Vừa dứt lời , thấy nới nãy còn đang ngủ - Cố Tế Thần– oa oa .
Trong tiếng hình như còn cả tiếng ọc ọc..
Đó là……
“Nam chính, con trai hình như cần tã .” Tần Man ân cần nhắc nhở.
Cố Kiêu Nam: "..."
Là một lão bố, Cố Kiêu Nam chỉ thể mắt bước tới để tã cho con trai.
Đồng thời, tức giận nghĩ: Cái gì mà giú khác vượt qua khổ cực chứ, khổ nhất ở đây chính là đó !!!
Ai đến giúp thoát khỏi cảnh khổ aaaaaa!!!!!!
Phiên ngoại 7: Nuôi con (1)
Sau khi Tần Man hết tháng ở cữ, Cố Kiêu Nam trở quân khu 9.
Về phần Tần Man, cô may mắn như .
Cô thể trở quân đội trong thời điểm hiện tại.
Bởi vì sinh con, con còn tròn một tuổi. Tần Hồng Đào còn việc, một dì giúp việc ở nhà trông con, Tần Man cũng yên tâm nên chỉ thể ở nhà trông, đợi đến khi đứa trẻ cứng cáp tính tiếp.
May mắn , dì giúp việc cơm ngày ba bữa, việc nhà cũng đều gọn gàng, nên cô chỉ cần trông con.
Cứ tưởng rằng chỉ cần trông con, bế con là đơn giản.
thực tế thì hề dễ dàng như .
Đứa trẻ chỉ quấy ba nó, còn quấy cả nó.
Buổi tối Cố Kiêu Nam, Tần Man chỉ thể tự xông pha trận mạc.
cô nhanh chóng tìm mẹo, chỉ cần cô cho thằng bé ăn khi ngủ, về cơ bản cô thể ngủ yên ban đêm.
Thằng bé sẽ tỉnh giấc nửa đêm, cũng cần cả đêm bế bồng.
Còn vấn đề tè ướt, đồng hồ sinh học của cô đổi sóm lên, cô thể tã cho con lúc 6 giờ sáng.
Cứ nghĩ rằng chỉ cần giải quyết hai chuyện là ,nhưng …
Ai mà ngờ, bạn học Cố Tế Thần ban đêm ngủ say giấc, ăn no ngủ kỹ nên ban ngày tràn đầy năng lượng, ầm ĩ gấp nhiều .
Làm vị sinh mẫu đây khổ cực thôi.
Quả nhiên là con trai của Cố Kiêu Nam, hồi đó Cố Kiêu Nam khiến cô đau đầu như thế nào, bây giờ con của cũng cô đau đầu như thế.
Thằng nhóc thối , cứ thoải mái là lóc ầm ĩ. Tần Man đầu tiên , nhiều chỗ , cũng bà ngoại bà nội gì dạy cả.
Vì nhiều chỗ đều là tự cân nhắc.
Dần dà cũng tìm chỗ gỡ .
Đứa trẻ khi thật sự đặc biệt, phần giả mà cũng phần thật.
Khóc thật là lúc đói bụng và tè ướt. Mà giả cũng phân tinhf huống, nếu chiều theo ý thằng bé, nó sẽ gân cổ lên gào.
Cái kiểu nước mắt lưng tròng nhưng rơi thì đặc biệt xót xa, cái mũi tí tẹo cũng lấy chút nước mũi nào, nhưng cái miêngj nhỏ cứ mếu máo, trông vô cùng đáng thương.
Mặc kệvó giả kiểu gì, mỗi Tần Hồng Đào đến đều trúng chiêu.
Khi ông thấy đứa cháu nhỏ đáng thương của , chỉ hận thể hái những vì và mặt trăng cho nó.
Ngay cả con gái luôn yêu quý cũng đẩy xuống một bậc.
Tần Man với ông, là cháu ngoại ông giả , kết quả trách ngược .
Tần Man bất lực.
Tình cờ đó Cố Kiêu Nam mới trở về, thấy cha vợ đang về Tần Man, liền vội vàng tới.
"Ba, chuyện gì ?"
Tần Hồng Đào bất mãn : "Con trai đấy, cháu ngoại đấy, cứ mếu máo vui. đau lòng, mà nó là nó giả . Thằng nhóc mới vài tháng, cái gì là thật giả ? Nó đang thoải mái, vui !!.”
Khi Cố Kiêu Nam thấy điều , bộ câu chuyện.
Đương nhiên trong lòng tin tưởng Tần Man hơn, nhưng mà lão cha vợ cuối cùng cũng nhận , về phía Tần Man lúc , nhất định tất cả chuyện từ đến nay.
Vì , ngừng trấn an cha vợ.
", đúng, ba đúng, ba đúng. Đứa nhỏ chắc là uống sữa, để con đưa nó để Tần Man cho nó bú.”
Cố Kiêu Nam lấy cớ cho con bú, đưa cả Tần Man và thằng bé về phòng.
Là nam, Tần Hồng Đào tự nhiên sẽ thể theo .
Do đó, cánh cửa đóng .
Cố Kiêu Nam lập tức đổi sắc mặt, đặt Cố Tế Thần xuống giường, bắt đầu an ủi Tần Man, " em chịu ấm ức , đừng nóng giận, xem dạy dỗ thằng nhóc hôi hám như thế nào!"
Anh xong liền xắn tay áo lên, bộ dạng như thể sắp đ.ấ.m ai đó.
Tần Man dở dở ngăn cản, “ em tức giận. Em chỉ là thấy ba đau lòng như nên giải thích một câu.”
Cố Kiêu Nam vẫn chống nạnh, tức giận đứa con trai giường còn mếu máo từ lâu, "Đều là của đứa trẻ hôi hám , dám lóc giả dối, đợi nó lớn xem đánh c.h.ế.t nó .”
Tần Man thể tin , thấy nhị mà ôm con lòng trêu đùa của , liền trong lòng yêu thương đứa trẻ thế nào.
" Được , mà hùng mõm.”
Phiên ngoại 7: Nuôi con (2)
Cố Kiêu Nam đến bên cô, quấn lấy eo cô : "Ai , do sợ em đau lòng đấy .”
Tần Man mặc kệ , chỉ : "Được , để em cho nó b.ú một chút. Không gì sai sót thì nó chuẩn ăn đó.”
Cố Kiêu Nam “a” lên một tiếng, đó ở bên giường : “ em cho con b.ú .”
“Anh còn mau ngoài ?” Tần Man hỏi.
Cố Kiêu Nam hợp tình hợp lý : “ Anh ngoài gì? Em là vợ , từ xuống chỗ nào từng thấy .”
Kết quả Tần Man chỉ thẳng cửa "Đi ngoài."
Cố Kiêu Nam chỉ thể cảm thán một tiếng, đó ngoan ngoãn bước ngoài.
Tần Hồng Đào khỏi kinh ngạc khi thấy sớm như , "Cậu tại ?"
Cố Kiêu Nam suy nghĩ một chút, cố ý thở dài, “ Cô cho thằng nhỏ b.ú sữa, con tiện ở . Với tâm trạng của cô , nên con để cô yên lặng một lúc.”
" Không ? Nó tức giận ?" Tần Hồng Đào trong lòng khỏi căng thẳng.
Cố Kiêu Nam trầm ngâm : “ Tức khì đến nỗi tức, nhưng mà chắc chắn là buồn.”
Tần Hồng Tiêu lo lắng, "Làm thể buồn ? mới một câu."
Cố Kiêu Nam giải thích: "Tần Man dạo mỗi ngày đều một chăm sóc con, mà đây là đầu tiên cô . Chắc hẳn nhiều đổi về tâm sinh lý. Mà ba nổi nóng với cô , chắc chắn là khiến cô cảm giác buồn một chút. Giống như ba chỉ yêu những đứa cháu của chứ yêu con gái của . "
“ Làm gì chuyện đó, thể thương con gái của chứ !!” Tần Hồng Đào thật sự Cố Kiêu Nam đến tin sái cổ.
Nửa giờ tiếp theo, Tần Hồng Đào cứ yên, càng nghĩ về điều đó, ông càng cảm thấy như lời của chút nặng nề.
Đợi them nữa tiếng nữa cuối cùng cũng đến lúc ăn cơm, Tần Hồng Đào thấy con gái từ lúc bước đến bữa ăn vẫn bình tĩnh, cô thật sự tức giận , ông vẫn luôn lo lắng.
Ông đành đánh vơx khí ngượng ngùng bằng câu hỏi: “ Cái đó… ờm.. Thần Thần ăn xong ngủ ?”
“Ừm, ngủ .” Tần Man chút nghi ngờ trả lời.
Thấy câu trả lời đơn giản của cô, Tần Hồng Đào càng lo lắng, "Vậy thì ... con ăn thêm , trong thời gian thấy con thường xuyên đói bụng."
Tần Man sửng sốt trong chốc lát, hiển nhiên ngờ thái độ của Tần Hồng Đào đổi nhanh như , vì liền gật đầu, "Được."
Sau bữa cơm, Tần Hồng Đào vẫn còn bận việc gì đó nên về, khi còn cháu trai nữa, đó ho khan vài tiếng : “ Khụ.. cái đó.. ba lúc nãy chút nóng nảy, con đừng để trong lòng. Cháu trai đương nhiên quan trọng, nhưng con cũng.. cũng quan trọng.”
Nói xong xuống lầu rời .
Tần Man xong những lời , đầu Cố Kiêu Nam đang sô pha, hỏi: "Có với ba em ?"
“Anh chỉ nhắc nhở ông vài câu thôi.” Cố Kiêu Nam bắt chéo chân tự mãn. “Thế nào, chồng em tuyệt vời ? Thay em xả giận ! Em luôn vững tin rằng dù là ai thì vẫn sẽ về phía em. Trường hợp thể công khia về phía em, cũng sẽ bí mật về phía em! Quan trọng hơn là con trai bao giờ cửa so với vợ ! "
“Ừ, thật tuyệt.” Tần Man bất lực khi thấy như .
Cố Kiêu Nam lập tức dậy tới, "Có nên thưởng ?"
"Thưởng gì?"
"Tất nhiên phần thưởng giữa vợ và chồng."
Sau khi xong, Cố Kiêu Nam ôm ngang cô và đưa cô phòng ngủ.
Phiên ngoại 8:1 Làm sui nhé?
Vì Cố Tế Thần tròn năm, nên Tần Man tạm thời điều sang văn thư.
là văn thư, chứ thật cũng chẳng khác chi ngày thường.
Chỉ khác la cô thể về chăm sóc con trẻ mỗi ngày.
Để thể thuận tiện chăm sóc con, cô chọn một ngôi nhà trong thị trấn xa Khu 9, cũng ý định thuê hai dì giúp việc chăm sóc Cố Tế Thần.
Tần Hồng Đào vẫn lo lắng, nên cũng xin nghỉ, đến sống cùng trong nhà đó.
Từ khi Tần Hồng Dào giúp một tay, Tần Man quyết định cô nên tìm thêm một dì giúp việc, dù ban tối, cô và Cố Kiêu Nam đều về nhà, nên chắc cũng chẳng chuyện gì quá lớn.
Cứ thế cho đến khi Cố Tế Thần ba tuổi, cũng bắt đầu cuộc sống nhà trẻ.
Một khi Cố Tế Thần học, thì cũng đồng nghĩa với việc Tần Man thể chính thức về đội.
Nhân lúc cô còn văn thư thì bắt đầu hồ sơ xin cho con học.
Nhà trẻ ngay trong khu cư xá, cũng chẳng xa mấy, từ nhà tầm mười phút.
Vừa sân trường, cô thấy cơ sở vật chất của trường .
Cô khom chuyện với con trai, “Tế Thần, con thấy ?”
Cố Tế Thần xung quanh, gật đầu, “Cũng tệ nhỉ, nhưng …chơi là mà!”
Nói xong, nhóc chạy khu vận động, chơi với đám bạn nhỏ.
Tần Man đó con, ý định cản con.
Đừng thằng nhóc nhỏ tuổi mà lầm, thế thôi chứ là một thằng nhóc siêu nghịch.
Nhất là cái tính tình, y chang như Cố Kiêu Nam.
Líc chuyện luôn tủm tỉm, mấy nhỏ trong cư xá ai cũng thích chơi cùng , chỉ huy. Mở miệng một câu , hai câu . Mấy cô bé trong tiểu khu cũng thích Tế Thần, mỗi gặp đều lẽo đẽo theo .
Với cái thủ đoạn giao tiếp đó, đến bản là như Tần Man, cảm thấy cũng bằng…
Quả nhiên, chỉ ít lâu , mấy nhóc trong nhà trẻ đều như cái đuôi nhỏ theo .
Mà mấy cô bé…cũng ngừng hò hét.
Hình như đang bày trò chơi gì đó.
Tần Man điệu bộ chơi đến quên trời quên đất thế , chắc chờ một lúc lâu mới về nhà . Cô bèn chọn một chỗ thoải mái xa bọn trẻ xuống.
Cũng ngờ, chỉ một lát thấy tiếng la hét.
Tần Man kĩ, thì phát hiện một nhóc ăn h.i.ế.p bạn.
Hơn nữa ăn h.i.ế.p một cô bé.
Cô định dứng dậy can, thi thấy Cố Tế Thần xuất hiện, tự nhiên diễn cảnh hùng cứu mỹ nhân.
Cô tới mà quan sát.
Chỉ lát , cô bé nín , mỉm nắm vạt áo con trai nhà , mở miệng gọi ơi!
Nhân đó, Cố Tế Thần Tân Man, nhe răng , ngỏ ý, khen em !
Tần Man cạn cả lời.
Cô xuống, thấy một giọng quen thuộc vang lên, “Cứ tưởng sai, ngờ đúng!”
Tần Man ngạc nhiên, Nhiếp Nhiên đang tới, “Sao cô ở đây?”
“Đến đăng kí cho con gái nhà trẻ!” Nhiếp Nhiên cũng xuống một bên, trả lời cô.
Tần Man nghĩ ngợi, hỏi, “Con gái cô chẳng qua tuổi mẫu giáo ?”
Cô nhớ, lúc cô gặp cô ngoài cổng bộ đội dự , cô đang mang thai.
Về chuyện , Nhiếp nhẹ nhàng gật đầu, " chồng nỡ, nên chỉ cho học lớp cuối mầm non để thích nghi với cuộc sống sinh hoạt tập thể, qua năm thì cho học tiểu học luôn!”
Cái danh hiệu cưng con gái của vị doanh trưởng , Tần Man cũng tiếng. Lại thuận miệng hỏi một câu, “Con gái cô ?”
“Cái con nhóc đấy!”
Nhìn Nhiếp Nhiên đó, hết sức thủng thỉnh, Tần Man ngây cả , “Vậy cô tới dỗ nó?”
Nhiếp Nhiên cô một cái, “Chẳng con trai cô cứu con gái ?”
À...sặc!
Tần Man ngại ngùng, “Con gái cô đáng yêu!”
“Con trai cô cũng true chọc mấy cô bé đấy chứ!” Nhiếp Nhiên Tần Man, “Giống như cô!”
Tần Man nhăn mặt, “ trêu con gái !”
Nhiếp Nhiên nhấn giọng, “À!” một tiếng. “Thế ? Thế ở quân dự , , cô một nữ quân nhân tạm giam nhỉ?”
“...Chuyện của ngày xưa !” Tần Man ngờ Nhiếp Nhiên lật lịch sử ngày xưa của mà .
Phiên ngoại 8:2 Làm sui nhé?
Quân dự ...
Đều là chuyện của bao nhiêu năm ?
Năm đó, cô ở quân đội dự chỉ vài tháng ngắn ngủi mà thôi, đến tên của họ là gì, cô cũng quên mất.
Cũng những giờ thế nào .
“Mẹ!”
“Mẹ!”
Từ xa, hai giọng vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Tần Man.
Cô thấy con trai nắm tay con gái Nhiếp Nhiên tới.
Cô bỏ qua những kỉ niệm ngày xưa, “Con chọn xong hả?”
“Trường !” Cố Tế Thần gật đầu, quyết định xong.
Đây là đầu tiên Tần Man thấy con trai kiên quyết như thế, thể so với Tam gia, ý đồ xa y chang .
“Con suy xét đúng ?”
Cố Tế Thần lắc đầu, “Không, con bảo vệ em gái!”
Tần Man Dịch An Nhiên, đó con trai , “Không em gái, là chị!”
Cố Tế Thần há hốc mồm, “Hả?”
Lúc Nhiếp Nhiên cũng mở miệng, “An An, , là em của con!”
“Em á?”
“Chị?”
Nhìn mặt đầy ngạc nhiên của con trai, Tần Man gật đầu, “ , An Nhiên lớn hơn con hai tuổi!”
Sắc mặt Cố Tế Thần sụp đổ.
Trêu sai !
Cố Tế Thần quắn quíu, Dịch An Nhiên gọi, “Em ơi!”
Cậu về , “Mẹ ơi, đổi trường ?”
Cấu hổ c.h.ế.t !
Thế mà cứu một bà chị...
Hơn nữa, còn ...
“Em, chẳng em bảo vệ chị cả đời ?”
Cố Tế Thần, “...!”
Xin chị đừng nữa hả chị?
Mất mặt lắm!
Về vấn đề , Nhiếp Nhiên nhăn mặt, “Con trai cô lừa con gái ?”
Tần Man, “...!”
Nhiếp Nhiên, “Bà sui, cần chọn ngày để lễ ăn hỏi ?”
Tần Man, “...!”
Cô dùng ánh mắt đồng tình con trai nước mắt, thằng nhóc tổ trác , trong lòng mắc nhịn nỗi.
mặt cô vẫn nghiêm nghị, “Hứa , hết cách!”
Cố Tế Thần, “...!”
Cậu sang chị gái bên cạnh mặt còn dính nước mắt, nghĩ kiểu nào cũng con nhóc nhè nãy chỉ mới một giây cái biến thành chị ?
Haix...hết cách, ai bảo cứ thích trêu em gái, phạt quỳ cũng trêu?
Chưa , ai bảo chị cứ lóc, dù lớn hơn nhưng vẫn bảo vệ. Chứ thì nhất định sẽ thằng nhóc ăn hiếp.
“Thôi !”
Bộ mặt như kiểu dũng hy sinh của Cố Tế Thần, càng khiến cho Tần Man thấy buồn cưới.
Ban tối giường, cô kể cho Cố Kiêu Nam , đẩy kiêu ngạo.
“ quá! Thằng nhóc thối cuối cùng cũng cho ba nó một chuyện . Anh vẫn dụ con gái Dịch Sùng Chiêu, ngờ cũng thành tâm nguyện!!”
Nhìn thấy nụ đắc ý tới tận mang tai của , “Anh thích con gái ?”
Cố Kiêu Nam ôm cô, “Dĩ nhiên, con gái là ước mơ của , hy vọng cả đời của mà!” Anh , “Nào vợ, ôm , sinh thêm một đứa con gái nữa nào!”
Cô nhăn mặt, “Chẳng con dâu ?”
“Con dâu cũng như con gái! Nhanh, đẻ một đứa con gái thôi!”
Nói xong, nắm chăn, kéo thẳng qua đầu.
Sau đó, trong chăn vang lên những tiếng thở dồn dập, khiến cho nhịp tim tăng cao.
Có lẽ, khi sáng mai, Cố Tế Thần thức dậy, sẽ một em gái chờ .