“… cũng ! bao giờ yếu !” Trần Quần ngơ ngác Tần Man, cảm giác chân tự nhiên thấy đau đau!
Lần Tần Man đạp mấy cước, xem vẫn nể tình đồng chí lắm!
Mê Truyện Dịch
Nếu ... gãy lâu nhỉ?
"Ha ha, may mắn là chủ động thẳng thắn với Khổng Nghĩa, để Tần Man chịu tiếng nếu chắc giờ vẫn còn trong bệnh viện!» Tạ Hậu khan mấy tiếng, trong lòng cảm thấy,ồi ôi...hên quá!
Trong đám một khẽ la lên, «Vậy đây? Vừa còn moi móc !"
Từ Đại Hồ Tần Man dũng, tát mặt, mà khó chịu lắm, hai tháng tới khi nào hành đến c.h.ế.t ?
«Người em ! Bảo trọng!»
«Chúa sẽ bảo vệ cho con!»
«Thánh Ala sẽ phù hộ !»
Mọi đều trêu an ủi Đại Hồ, khiến cho hoảng sợ, sắp .
Mà lúc Tần Man đám tân binh bàn tán đến nghiêng trời lệch đất về . Cô “ chép” từng đòn của Cố Kiêu Nam trả ngược cho , ăn miếng trả miếng.
Cố Kiêu Nam thấy cô thưc hiện càng lúc càng nhanh gọn, hai hàng chân mày cảu nhíu chặt.
Anh cảm giác, hình như cô cố tình, dùng những chiêu đó để dấu .
Nhất là cú đá .
Cứ thỉnh thoảng dùng đá tới.
Lực chân mạnh, tốc độ tấn công lớn, trọng tâm vững vàng.
Mỗi một cử chỉ đều đúng chuẩn.
Hoàng trái ngược với cái vẻ cà lơ phất phơ của .
Lại khiến cho cảm giác như cô dạy ngược .
“Cậu…!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-382-vo-hoc-ky-tai.html.]
Anh định , thì cô nghiêng đá tới, cắt ngang câu của .
Cố Kiêu Nam ngẩng đầu cô, phát hiện nhịp thở của cô gấp, mồ hôi chảy dọc theo mấy sợi tóc rớt xuống, sắc mặt căng bạnh , đây là khuôn mặt nghiêm túc từng thấy.
Hàng chân mày trì xuống, ánh mắt cũng sắc bén hơn mấy phần.
Tần Man thể cảm giác đối phương bắt đầu tăng thêm tốc độ, ý định chấm dứt trận đánh.
Nhìn theo động tác Cố Kiêu Nam, cô theo kịp chiêu thức .
Một quyền lao đến, chỉ thấy cơ thể nhanh nhẹn né qua, bàn tay cô trì xuống, giữ trụ ngay vai .
Dáng tiếc lực tay của cô bằng , lật ngược, hất qua. Cố Kiêu Nam nhảy qua một bên, nắm chặt bắp chân cô, vòng lưng Tần Man.
Đầu gối của áp sát đùi cô, ý định đè cô .
Tần Man ý định tránh, cô quỳ xuống đất, nhân lúc đó quét chân .
Cả cô dính sát n.g.ự.c Cố Kiêu Nam.
Khảng cách gần như thế, khiến cho Cố Kiêu Nam khẽ hất lông mày, thấy cô cản chân , đó siết chặt cổ , dùng sức nặng cơ thể mà đè mạnh xuống đất.
Cơ thể Tần Man tuy thể so như sức nặng của đàn ông, nhưng cả cô dùng hết sức nhấn xuống cũng đủ lực nặng.
Tư thế hai chồng lên , “Rầm!” một tiếng, ngã xuống đất.
Cố Kiêu Nam trở thành cái nệm thịt đỡ lấy Tần Man.
Ngày hè nóng nực, bụi đất tứ tung.
Mọi chuyện xem như chấm dứt.
"Cái ... Cái xem như Tần Man thắng, đúng ?”
“Ừ…hình như là đó!”
“Quá ư…trâu bò!”
Mọi cho rằng đến đây là kết thúc, ngờ lúc , cánh tay rắn chắc của đàn ông đang cô nhúc nhích, lật ngược khóa eo cô.