Trưa ngày hôm , Tần Man thấy tiếng khóa phòng cấm túc mở .
Bảy ngày.
Đã qua hết 7 ngày, cô nhốt ở trong .
cho dù nhốt ở đây,cô cũng bỏ qua thời gian rèn luyện thể vốn .
Dựa ánh sáng ban ngày và ban đêm qua khung cửa sắt nhỏ nhoi,cùng với thời gian ngày ba bữa cơm đem đến, cô cứ như mà tính toán thời gian luyện tập.
Không thiết điện tử.
Không ai chuyện với cô.
Tất cả đều cách ly tuyệt đối.
Cứ như mà một âm thầm lặng lẽ trải qua.
Cái loại cảm giác nhiều năm cô thử qua.
Trừ việc luyện tập cần thiết, cô với nơi đây đều vấn đề gì.
Kết quả ngờ như đổi cả cơ thể, cấm túc chở thành một điều bình thường.
Tân binh nhốt một ở đây, nhốt một nữa.
“ Tần Man, ngoài!”
Qúy Chính Hổ lệnh, lập tức kéo suy nghĩ của cô .
Tần Man tinh thần vô cùng bình tĩnh khỏi phòng cấm túc.
Qúy Chính Hổ thấy tinh thần của cô vẫn coi là , cũng nhiều, đưa cô ngoài.
Hai một một , hề chuyện gì cả.
Đi khỏi tòa nhà cấm túc, ánh nắng mùa thu lâu chiếu cô, ánh sáng chói mắt khiến cho hai mắt cô híp .
Cuối cùng cũng ngoài .
“ Tiểu đoàn trưởng đang ở văn phòng đợi .” Qúy Chính Hổ mặt, nhắc nhở một tiếng.
Tần Man ừ một cái, lập tức theo.
Cả hai qua sân tập trống trong giờ nghỉ trưa, đó đến phía toà nhà vuệc.
Trên đường cô hề gặp một ai cả, thuận lợi theo Qúy Chính Hổ đến tòa nhà việc, lên văn phòng.
“ Cốc cốc cốc---“
Tiếng gõ cửa vang lên.
Tiếng trong phòng vang lên, bảo Qúy Chính Hổ mở cửa .
Tàn Man ngước đầu lên, liền thấy một gương mặt quen thuộc ~~Lục Giang!
“ Tiểu đoàn trưởng, Tần Man đến .”Qúy Chính Hổ hành lễ với Lục Giang, .
Lục Giang Tần Man
Mà Tần Man lúc đó cũng bình tĩnh Lục Giang, cứ như đối với sự xuất hiện của ở đây, hề gì ngoài dự đoán.
Một lúc , Lục Giang mới với Qúy Chính Hổ:” Anh ngoài .”
Qúy Chính Hổ do dự Tần Man ở bên cạnh, cuối cùng vẫn theo mệnh lệnh mà lui .
Cửa đóng.
Lục Giang mới mở miệng, lạnh lùng : “Để cho ở tổng bộ dự luyện tập cho , luyện tập thế nào mà luôn phòng cấm túc, đối với cả , cả Phó đoàn trưởng đúng là xứng!”
Tần Man hề để lọt tai mấy lời dạy dỗ của , mà còn hỏi ngược , “ Khổng giáo quan như thế nào ?”
Lục Giang ngơ , nhưng cũng giấu, “ Chưa tìm thấy, báo cáo mất tích , vẻ như xác suất sống sót cao.”
Khi điều , vẻ mặt của hề đổi chút nào, cũng hề sự thương sót đau thương gì, cứ giống như đang chuyện về thời tiết ngày hôm nay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-37giai-quyet-chuyen-cua-ong-ta-chi-vai-phut.html.]
Với chuyện đó,Tần Man cau mày .
Mặc dù mấy kẻ trướng giống như Hạ Thường Lương gì .
Cũng hi vọng Lục Giang sẽ đau buồn.
tránh trong lòng chút ớn lạnh.
Biết dó, Lục Giang thể bò lên , một phần lớn nguyên nhân là do cú nhảy dũng của Khổng Nghĩa.
Bằng thì thể hạ tên phản bội Cố Kiêu Nam, để lập công.
Cố Kiêu Nam….
Tần Man cắn môi.
Trầm mặc một hồi, cô một nữa hỏi: “ Vậy…… Cố Kiêu Nam thì ?”
“ Cũng .” Lục Giang xong, kìm chế mà cau mày, “ Được , chuyện cũng tác dụng gì phó đội trưởng Hạ khi ngoài thì điện thoại cho ông .”
Nói xong liền đưa điện thoại của cho cô.
Tần Man nhận lấy điện thoại, Lục Giang tự động bên ngoài cửa.
Đợi đến khi cánh cửa một nữa đóng .
Tần Man mới bấm điện thoại.
Không lâu , điện thoại máy.
“ Chào Phó đoàn trưởng Hạ.”Cô bình thường , một chút khách khí gì cả.
Hạ Thường Lương ở dây bên cũng để ý, chỉ hỏi: “ Mới ngoài ?”
Tần Man chỉ ừ một tiếng.
Tiếng sảng khoái của Hạ Thường Lương truyền qua điện thoại, “ Lần , nếu như báo cáo qua tin nhắn, cũng Tiểu đoàn trưởng mới của tổng bộ dự tệ như .”
Trong nững lời đó hề một chút tức giận nào vì những chuyện tồi tệ xảy trong tổng bộ dự .
Ngược mỗi câu còn chút niềm vui.
Không , khi còn nghĩ Hạ Thường Lương bắt một tên cặn bã trong tổng bộ.
ở trướng của Hạ Thường Lương nhiều năm như ,cô rõ về con và bộ mặt của Hạ Thường Lương.
Cho nên cô ,Hạ Thường Lương đang vui vẻ vì Lục Giang lên chức.
Lúc cô vẫn còn là Tần Mãn, hơn một cô phát hiện Hạ Thường Lương can thiệp chuyện của tổng bộ dự .
Bởi vị Tổng bộ dự là nơi các bộ phận khác gửi tài đến huấn luyện.
Nếu định bản , nhất định trong tay một con át chủ bài.
Vì ông hi vọng thủ hạ của bản đủ mạnh.
lúc đó trong tổng bộ dự một lão già tiểu đoàn trưởng, ông cũng dám gì đó mà cẩn thận.
Bây giờ cái lão già tiểu đoàn trưởng đó điều , đến đây là một đầy tin cậy.
Hạ Thường Lương tất nhiên sẽ bỏ lỡ!
Lúc mà cô báo cáo lên bằng tin nhắn, đem quan hệ của Thạch Vân Kiệt và ông rõ ,tin tưởng bản lĩnh của Hạ Thường Lương, giải quyết cái tên Thẩm Trị chỉ cần vài phút là xong.
Mê Truyện Dịch
“ Đây là chuyện nên . “ Tần Man lãng đạm , chút vui vẻ gì khi khen ngợi.
Hạ Thường Lương thấy cô chấp nhận vẻ hài lòng, hỏi: “ tò mò, rốt cuộc mà quan hệ của bọn họ?”
“ Hai Thạch Vân Kiệt xảy chuyện, ông đều kịp thời xuất hiện, thậm chí còn đích xuất hiện tại văn phòng sỹ quan huấn luyện, quá kỳ lạ.”
Tất nhiên, ngoài điểm còn một điểm cuối cùng khi cô tỏ thái độ khiêu khích Thẩm Trị.
Cố ý dùng bùn đất, bẩn thỉu, rác rưởi để châm biếm sự ủng hộ trá hình của Thẩm Trị với Thạch Vân Kiệt.
Nếu như Thẩm Trị thật sự công bằng, những câu đó sẽ ông kích động.
Tất cả đều là điều hiển nhiên.