Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 37: Tôi chờ

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:42:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Man nhanh chóng đưa đến đội y tế.Kể từ lúc , cô cũng chỉ làTần Man.

“Cố Kiêu Nam, cám ơn .” Cô .

Cố Kiêu Nam cúi đầu mỉm với cô, ánh mắt đó chứa đầy nhu tình mà từ ngữ nào thể mô tả hết .Xem đến hợp tình hợp lý .

Tần Man lo đồng đội thấy, liên tục giãy giụa: “Anh đừng bừa, đang nhiều đấy.”

Cố Kiêu Nam sống c.h.ế.t chịu buông cô xuống: “Bế vợ là chuyện phạm pháp .”“...”

Ánh sáng vàng dần hiện ở nơi đường chân trời xa xăm, mang theo hy vọng cùng ánh sáng.

Tần Man đống đổ nát ánh mặt trời chiếu , cô , những bóng đen u ám vây quanh quỷ khu trở thành quá khú, ánh sáng mặt trời chiếu xuống, tất cả đều rực rỡ như lớp áo mới.Cố Kiêu Nam đắc thắng : “Lại chẳng, chiếm tiện nghi lớn.”

“Anh thể chuyện tử tế !” Tần Man tức giận, tay nhéo , nhưng vô tình ảnh hưởng đến vết thương, cô đau đến khẽ nhíu mày .

Cố Kiêu Nam lập tức ngừng , lo lắng hỏi: “Em đau lắm ? Em xem em kìa, gấp cái gì chứ, chờ bao giờ vết thương lành, đừng là nhéo , em đạp cũng .”

Tần Man tức giận : “Lại chẳng là vì !”

Cố Kiêu Nam dám trốn tránh, ngoan ngoãn đặt xuống, để bác sỹ xử lý vết thương cho cô.

“Không vấn đề gì lớn, viên đạn xuyên qua, để một lỗ m.á.u thôi.”

Nghe bác sỹ , Cố Kiêu Nam lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn thấy Cố Kiểu Nam ngoan ngoãn ở trong lều, : “Anh cũng mau chữa trị vết thương , lát nữa cùng .”

Mê Truyện Dịch

Cố Kiêu Nam cau mày: “Nhanh á?”

Anh còn kịp chuyện với Tần Man đầu.

Dịch Sùng Chiêu nhắc nhở: “Anh là tội phạm, đưa ngay, là khách sáo với lắm .”

“Người em châm chước cho thêm mấy phút ?” Cố Kiêu Nam cố thương lượng.

Dịch Sùng Chiều lắc đầu: “Chính vì là em nên mới đến báo cho , m.á.u nghĩ cho nên diễn vở kịch thế nào , mặc kệ đấy.”

Cố Kiêu Nam tặc lưỡi : “Không , đây là chuyện liên quan đến sống c.h.ế.t của , như nể tình em đây?”

“Hai chúng chỉ quen sơ qua thôi, còn tới mức liều c.h.ế.t xin cho , kể tội của là tội chết, còn đeo lưng cái c.h.ế.t của Khổng Nghĩa nữa. vợ con, chịu c.h.ế.t cùng chứ.”

Nói xong, Dịch Sùng Chiêu lập tức tới chỗ của Nhiếp Nhiên.

Cố Kiêu Nam khịt mũi : “Anh vợ là giỏi lắm hả, cũng vợ đấy.” Nói xong, sang ôm lấy Tần Man, ấm ức : “Vợ , bắt nạt , đánh .”Tần Man gì, nhưng vẫn với Dịch Sùng Chiêu : “ cách giải thích chuyện của Khổng Nghĩa.”

Dịch Sùng Chiêu thoáng kinh ngạc: “Cô ?”

Tần Man gật đầu: “ , . Nếu chuyện thể giải quyết, tội của thể giảm nhẹ .”

Dịch Sùng Chiêu suy nghĩ : “Nếu thể giải quyết chuyện của Khổng Nghĩa, những vấn đề còn quá lớn.”Cố Kiêu Nam vẻ mặt nghiêm túc của Tần Man, khỏi hỏi: “Vợ , chẳng lẽ em định hùng cứu mỹ nhân với ?”

Tần Man liếc : “Em một quyển nhật ký vùng của Khổng Nghĩa, em luôn giấu ở bên , xem xem bảo vệ một .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-37-toi-cho.html.]

Lúc cô giao hết tất cả thứ, chỉ cất giấu duy nhất quyển sổ , nộp lên.

Ngoài nhằm việc che giấu sự thật rằng lúc đó Cố Kiêu Nam vẫn còn sống , quan trọng nhất là dùng nó để xóa bỏ tội danh cho lúc trở về.

Cố Kiêu Nam thắc mắc hỏi: “Tại nhật ký của Khổng Nghĩa ở trong tay em?”

Tần Man trả lời: “Lúc bảo tới cứu em, em vô tình phát hiện .”

Cố Kiêu Nam bật : “Vợ , xem em thật sự cứu .”

Thậm chí, Dịch Sùng Chiêu ở gần đó cũng gật đầu đồng ý: “Thằng nhóc đúng là quý nhân phù trợ, nhớ đối xử với vợ đấy.”

“Chuyện mà còn cần , vợ , chắc chắn sẽ coi cô là bảo bối .” Cố Kiêu Nam ôm Tần Man trong vòng tay, hất cằm lên, bao nhiêu thiếu đòn thì bấy nhiêu.

Dịch Sùng Chiêu lắc đầu nên lời.

Cố tình Nhiếp Nhiên đạp một cước hỏi: “A? Ý của là, em với ?”

“Em thương lo lắng, là với .” Dịch Sùng Chiêu đến mặt đổi sắc tim đập mạnh, cắn ngược cô một cái.

Nghe thấy , Nhiếp Nhiên đang định mượn cơ hội để quấy, lập tức yên, ngoan ngoãn câu gì.

Cố Kiêu Nam ở trong mắt, khịt mũi, bằng giọng điệu như nuốt con ruồi: “Cút ngay , đừng show tình cảm ở tước mặt !”

“Vậy cũng mau xử lý nhanh lên, chờ ở bên ngoài.”

Nói xong, Dịch Sùng Chiêu ôm Nhiếp Nhiên cùng bên ngoài.

Trong căn lều nhỏ chỉ còn Tần Man và Cố Kiểu Nam.

Trong thế giới nhỏ bé , Cố Kiêu Nam cũng thu liễm tính tình, hiểm khi tỏ vẻ nghiêm túc : “Anh sắp , em tự chăm sóc cho đấy, em thương, đoán bọn họ sẽ cho em nghỉ ngơi, chờ về nhà em nhớ bao cha em tìm tới chăm sóc cho em, đừng cử động tay quá nhiều. Còn nữa, bác sỹ dặn, em ăn đồ cay nóng, tránh ảnh hưởng đến sự hồi phục của vết thương.”

Tần Man hiểu ý nghĩa của những lời , vì cô lập tức : “Em sẽ nỗ lực đưa ngoài.”

Cố Kiêu Nam vén tóc mái mang tại giúp cô, : “Em ở trong quân đội nhiều năm như đều là uổng phí ? Quy định chính là quy định, chỉ bằng một câu của em là thể lật trời.”

Tuy quyền nhật ký thể chứng minh Không Nghĩa g.i.ế.c chết, nhưng dù vẫn là gián tiếp hại chết.

Còn cả chuyện thiết kế rời khỏi quân đội, ảnh hưởng đến cấp , lừa gạt cấp , mỗi một thứ đều là tội danh.

Tần Man nhíu mày : “Em sẽ nỗ lực...”

Cố Kiêu Nam : “Điều quan trọng nhất với em bây giờ là nghỉ ngơi an dưỡng, còn cần quan tâme đến điều gì cả. Anh sẽ cố gắng sớm, nếu thật sự ...”

“Em chờ .”

Câu trả lời dứt khoát của Tần Man khiến trái tim bCố Kiêu Nam rung động, nhưng đó lập tức hì hì : “Em đợi cũng đợi, nếu em dám gả cho khác, nửa đêm sẽ đến trộm em cđi!” như lúc đó, quy định chính là quy định, tuy lúc đó Cố Kiêu Nam phản bội là do bàn tay của Hạ Thường Lương tác động , nhưng xảy chuyện báo cáo lên, âm thầm hành động, còn liên lụy đến mạng sống của Khổng Nghĩa, tội c.h.ế.t thể miễn nhưng tội sống khó thoát.

Tuy vẫn bản án cuối cùng, nhưng những lời Nhiếp Nhiên rõ ràng là bảo cô chuẩn sẵn tâm lý.

Tần Man tỏ vẻ bình thường vẻ gì là xúc động.

Chỉ cần vẫn còn sống, chuyện còn đều là vấn đề.Vừa còn “Chụt”, trộm hôn lên má của cô, chạy ngoài.

Tần Man đuổi theo, bởi vì cô Cố Kiêu Nam cố tình cô quá buồn mà thôi.

Loading...