Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 34: Hai người có mục đích tương ứng

Cập nhật lúc: 2025-08-22 05:01:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thạch Vân Kiệt thấy hai của đang hoảng loạn, vốn dĩ ban đầu là sự tức giận và cam tâm bây giờ biến thành nghi ngờ.

Anh hiểu, mà gương mặt hai đổi.

còn kịp hỏi lý do, Thẩm Trị lấy lý do cần thu dọn hành lý , buổi chiều còn cần báo cáo mà đuổi ngoài.

Vừa nghĩ đến chuyện chiều nay rời , sự tức giận phẫn nộ của dần dần tăng lên.

Anh hiểu, tại cả 6 vị sỹ quan huấn luyện đều bảo vệ Tần Man.

Rồi đến cuối cùng cả hai của cũng thỏa hiệp, còn điều !

Càng nghĩ càng tức!

nghĩ đến chuyện, Tần Man bây giờ vẫn thả .

Biết đấy, bây giờ một tuần , chỉ sợ dù thả , tâm lý cũng vấn đề !

Sau khi Thạch Vân Kiệt nghĩ đến chuyện đó với sự đen tối,tâm trạng mới coi là lên một chút.

So với Tần Man, vẫn coi là hơn.

Dù gì chỉ cần hai vẫn còn ở đây tiểu đoàn trưởng, sợ thể tiếp.

Đem theo tâm trang hân hoan như , cứ thế rời khỏi tòa nhà việc, thẳng đến khu ký tức xá.

So với niềm vui của , Từ Đại Hồ đợi cả một tuần cũng nhẫn nại nổi nữa, nhân lúc nghỉ trưa thẳng đến phòng việc của An giáo quan.

Mê Truyện Dịch

“ Giáo quan, Tần Man bây giờ như thế nào ? Đã một tuần đó, cứ tiếp tục thế sẽ xảy chuyện mất!”

Vừa cửa, hô báo cáo, cũng bất cứ một hành động hành lễ nào, mở thẳng cửa hỏi luôn.

May An giáo quan trừ lúc huấn luyện thì nghiêm túc, còn nhũng lúc riêng tư thì thiết với các binh lính của .

Chưa kể đây là vấn đề về Tần Man!

Cho nên hề tính toán.

Thậm chí còn ngậm đắng nuốt cay mà : “Không cần , cũng sẽ chuyện xảy !”

Cả tuần nay vì chuyện của Tần Man cũng ngừng chạy loạn khắp nơi, vô cùng hao tâm, cảm thấy tóc đầu cũng bạc di nhiều.

chẳng tác dụng gì.

“ Vậy thầy mau nghĩ cách gì !”

Từ Đại Hồ cứ thế mà thẳng hết , đó Tưởng Tín và Hứa Cảnh Từ ở phía kéo , hiệu cho đừng quá tự phụ.

An giáo quan ở đó thấy bộ dạng của mấy bọn họ, liền khịt mũi một cái, “Mấy tên nhóc thôi tha các thấy cái tên Thạch Vân Kiệt một tuần nay đổi đến 3 lớp , một sỹ quan huấn luyện nào cần nữa !”

Từ Đại Hồ vô cùng ngạc nhiên, ngơ vài phút đó mới định thần , “ Hóa các thầy cố ý ! Các thầy là cố ý đối đầu với tiểu đoàn trưởng, uy h.i.ế.p ông ?”

An Viễn Đạo khịt mũi : “ uy h.i.ế.p chỗ nào , chỉ là cho cái tiếng công bằng của thành sự thật mà thôi!’

Anh ở tổng bộ bao nhiêu năm, gì đến công bằng ở đây, như là xúc phạm!

Mọi sẽ thiên nhiều về cảm xúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-34-hai-nguoi-co-muc-dich-tuong-ung.html.]

Gặp một mần non , là một sỹ quan huấn luyện, tất nhiên mong thể bồi dưỡng cho thật !

điều đó nghĩa là bỏ những binh lính khác sang một bên.

Anh là một sỹ quan huấn luyện, rõ ràng về trách nhiệm và giới hạn của bản .

Thẩm Trị đối lập với hình tượng của bản , là thật sự chuyện gì liền kiếm chuyện, thất sự chịu buông tha cho một sự hiểu lầm nhỏ.

Lại còn vô cùng khẳng định cho bản một cái tội danh.

Được!

Anh thể tự dưng nhận cái danh xưng công bằng , thế để cho lãnh đạo thấy cái sự công bằng của luôn!

Bây giờ tất cả 6 vị sỹ quan huấn luyện đều công bằng với Thạch Vân Kiệt.

Nhìn thử xem phúc khí mà tận hưởng !

Vừa nghĩ đến Thạch Vân Kiệt cả một tuần bản thao luyện cho quỷ quỷ, An Viễn Đạo trong lòng liền vui vẻ lên một chút.

Vừa mới đắc ý về những suy nghĩ nhỏ nhặt của , nhưng một giây mấy lời của Tưởng Tín Chi khiến cho lông mày của cau .

Thạch Vân Kiệt hành hạ, em sợ Tần Man cũng hành hạ, dù gì cũng ở tromg phòng tối cả một tuần .”

An Viễn Đạo vẫy tay, hiệu cho bọn họ yên tâm, “ Hôm qua thăm , tình hình vẫn coi là , tệ như những gì các nghĩ .”

Từ Đại Hồ hề nghĩ như , “ Đã một tuần ! Người bình thường ba ngày thôi là gặp bác sỹ tâm lý !”

An Viễn Đạo xong, lập tức ho ba tiếng, “ Lính của tổng bộ dự gì mà dễ dàng dày vò đến mức như !”

“ Vậy thầy thể một con nhất định , rốt cuộc lúc nào Tần Man mới thả .” Từ Đại Hồ vô cung gấp rút, ép An giáo quan cho một thời gian nhất định.

An Viễn Đạo lúc bất lực, “ cũng , chỉ thể tận lực…..”

Lời hết,điện thoại bên cạnh reo lên.

Trước khi cầm điện thoại lên, với mấy bọn họ: “ Được , điện thoại, các mau chóng nghỉ trưa .”

Sau đó đuổi hết bọn họ ngoài mà một lời giải thích nào.

Từ Đại Hồ cái tay cầm của cánh cửa mới đóng , gương mặt bất an vô cùng.

“ Làm giờ, giáo quan chỉ sẽ tận lực, như xong !”

Cả hai còn đều lên tiếng.

Trầm mặc một hồi lâu, Tưởng Tín Chi mới , thần thái vô cùng nghiêm túc: “ Có một chút chuyện, các về ký túc .”

Từ Đại Hồ gương mặt đau khổ, “ Ồ, thôi.”

Nói xong liền cùng Hứa Cảnh Từ xuống lầu.

Đợi đến khi khỏi tòa nhà việc, Hứa Cảnh Từ mới : “ cũng chút chuyện, một về .”

“ A?”Từ Đại Hồ hai một một cho mơ hồ luôn, đó vẫn gật đầu đồng ý về, miệng vẫn lẩm bẩm, “ Sao mà cứ từng thần thần bí bí….”

Sau đó thẳng đến tòa nhà ký túc.

Loading...