Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 336: Nụ hôn chuồn chuồn đạp nước (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:24:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nếu mục đích của em là chỉ hủy hoại nó, thực biện pháp hơn.”

Cố Kiêu Nam chằm chằm cô:“Trở về quân đội,phá hủy nó bằng cách quang minh chính đại nhất, kết thúc cuộc đời đau khổ của em, đó hãy để một Tần Man mới tái sinh một nữa.”

Kết thúc bi kịch của Tần Man ?

Cố Kiêu Nam thấy bộ dạng sững sờ của cô, vươn đôi tay nhẹ nhàng ôm lấy vai cô, thận trọng : “Tần Man, đây là cơ hội mà ông trời ban cho em, nhắc nhở em hết đến khác . Hãy nắm bắt lấy cơ hội , đừng do dự nữa”.

Đôi mắt thâm sâu của chứa đựng sự kiên quyết và kiên trì, khiến trái tim của Tần Man như mềm nhũn.

Cô cúi đầu,: “Anh đừng đùa nữa, thực cách nào để thể về.”

Xét về lầm của cô, lấy công chuộc tội, thả lắm . Trở về ? Chuyện đó thật sự khả năng. Nếu cô thể về,thì khác gì bỏ kỷ cương quân đội.

“Anh thể đưa em trở về”. Cố Kiêu Nam xong lời cô, rằng nội tâm cô d.a.o động, lập tức ,: “Chỉ cần em ”.

Tần Man nhướn mi mắt, hỏi: “Mượn danh tiếng của để về bằng ‘cửa ?”

Cố Kiêu Nam , “Không, đường đường chính chính trở về”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-336-nu-hon-chuon-chuon-dap-nuoc-2.html.]

Trực giác của Tần Man mách bảo cô rằng gì đó đúng, cô luôn thấy điều mờ ám gì đó.

“Anh gì?”

Cố Kiêu Nam tiến đến mặt cô,như thật như đùa ,: “Nếu như hiện tại em nổi danh Nam Bắc, ngại gì nổi tiếng hơn một chút chứ?!.”

Nổi tiếng hơn một chút?Anh đúng là buông lời thương xót .

Với tình trạng hiện tại của cô mà gọi là nổi tiếng ? Có mà tiếng thối,thối đến mức so với nước thải còn thối hơn.

Trên mạng bây giờ, chỉ cần là tin mang hai chữ Tần Man, thì cái nào nổi một bình luận .

Mê Truyện Dịch

Tất cả đám dân mạng đó đều hận rằng bản thể biến thành thẩm phán để kết tội cô, đóng đinh cô cột vĩnh viễn để xỉ nhục.

Tần Man Cố Kiêu Nam ở một góc, đang vì cô mà gọi điện liên hệ ngừng. Bộ dạng vì cô mà lao tâm khổ tứ đó khiến cho sự thờ ơ trong mắt cô cũng dần tan biến.

Ngoài cửa sổ,ánh nắng ấm áp của mùa đông chiếu rọi. Thật giả dối nếu rằng, rung động một mà bận tới bận lui như . Không ai thể cưỡng sự ấm áp,cho dù từng tháo chạy chăng nữa,cuối cùng vẫn là chạy thoát xong.

Chẳng ma xui quỷ khiến,cô dậy, về phía Cố Kiêu Nam, vỗ nhẹ lên vai .

Cố Kiêu Nam vô thức đầu,chớp chớp mắt. Tần Man nhón chân,hôn một cái chuẩn xác môi .

“Lạch cạch…” – là tiếng điện thoại rơi xuống đất.

Loading...