Thẩm Gia Đồng bất lực chỉ còn khỏi phòng bệnh, cứ ở hành lang 4 tiếng đồng hồ.
Đến 7 giờ, Thẩm Lộ vỗi vã đến bệnh viện cầm theo cả canh bồi bổ.
Bà thấy Thẩm Gia Đồng ở nghế ngoài hành lang, càng bước nhanh đến hơn, vội vàng hỏi: “ Sao ? Con chuyện với Tần Man thế nào ?”
Thẩm Gia Đồng băng ghế lạnh lùng với Thẩm Lộ, “ Em bảo chúng khi em viện thì thu dọn đồ đạc rời khỏi nhà họ Tần.”
Nghe thấy những lời Thẩm Lộ sắc mặt trắng bệch , chân mềm cả quỳ thụp xuống.
Bà , Tần Man thật sự tha thứ cho bọn họ nữa .
Toi , tất cả đều hết thật .
Thẩm Gia Đồng đang đó đột nhiên thấy y tá mở cửa phòng bệnh của Tần Man, quản những gì mà Thẩm Lộ đang nghĩ trong lòng, lập tức dục bà : “ Nhanh!Mẹ bây giờ nhanh chóng xin em , nhanh lên!”
“ mà…”
Còn kịp ?
Lời còn hết, liền thấy Thẩm Gia Đồng thấp giọng đầy tức giận, “ Đừng nhưng mà nữa! Mau xin ! Nếu em chuyện cho cha, chúng một chút cơ hội cũng !”
Nói đến đây liền đẩy luôn Thẩm Lộ trong.
Tần Man đang giừơng ăn cơm thấy ngoài cửa tiếng lạ, cẩn thận ngước đầu lên.
Hai mắt , trong lòng Thẩm Lộ càng thêm lo lắng.
Bà nướt nước miếng, gượng gạo: “ Tiểu….Tiểu Man….”
Tần Man thờ ơ một cái, đó cúi đầu tiếp tục ăn bữa ăn mà bệnh viện chuẩn cho.
Thẩm Lộ nhân cơ hội, vội vàng đưa canh mà chuẩn qua, “ Cái …. chuẩn cho con nhiều đồ ăn, đều giàu dinh dưỡng, bổ máu, con….”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-333-quy-xuong.html.]
Tần Man lúc cũng bỏ chiếc thìa tay xuống, cô ngước đầu lên, “ Các rời khỏi đây sớm một chút ,chuyện sẽ coi như xảy , nhưng nếu như các cứ ở đây lôi thôi với , sẽ cho cha.”
Thẩm Lộ giật , vội vàng : “ Đừng! Tiểu Man, …. lúc đó hồ đồ, thật sự cố ý… chỉ là….chỉ là….”
Bà nghĩ cả một lúc lâu cũng nghĩ lý do gì.
Tần Man cũng phí lời với bà , trực tiếp đầy khách khí, “ Nghĩ thì khỏi đây .”
“ Không, ! Mẹ chỉ là nghĩ…. nghĩ con là quân nhân, là quân của đội dự , một khi , nhất định thể cứu . , là vì lý do đó! Cho nên mới như .”
Thẩm Lộ càng càng cảm thấy lý do chính đáng, cứ như lý do thì Tần Man sẽ tin .
Mà lúc đó Thẩm Gia Đông cũng đến gần , “ Tiểu Man, tin như , nhất định lý do của bà . Mà thấy mạng nhiều khen ngợi em, em cũng coi như rửa sạch ít tchuyện nữ giả nam trang .”
“ đúng đúng! Mẹ là vì con rửa sạch chuyện đó mới như !”
Bọn họ hai một hát một vỗ tay, coi Tần Man như đứa thiểu năng mà chơi đùa.
Cũng Tần Man năn đó rốt cuộc ngu xuẩn mức nào, mà để hai con nhà vòng vòng..
Tần Man lạnh lùng ở bên cạnh hai bọn họ, cuối cùng chỉ một câu, “ Mời cho.”
“ Tiểu Man! Con thể như …….…”
Thẩm Lộ bây giờ rối bời, Tần Man vẫn như với bà : “ Nếu các sẽ gọi điện thoại chuyện cho các rời khỏi nhà họ Tần.”
Lần , Thẩm Lộ thật sự hoảng sợ, “ Không, , xin con… xin con đừng đuổi ,là sai, là sai .”
Tần Man bà : “ Bà .”
Ánh mắt lạnh lùng như băng đó cho Thẩm Lộ càng chột , Thẩm Lộ thế nào mới .
Bà chỉ , một khi rời khỏi nhà họ Tần, với bao nhiêu năm qua công việc, thể nuôi sống bản , con trai cũng cách nào tiếp tục ở trong quân đội.
Càng nghĩ trong lòng càng lo lắng, cuối cùng chỉ cái bụp, một tiếng quỳ xuống đất.