Suy nghĩ một lúc, Tần Man chỉ thể yêu cầu hai vị phụ trẻ: “Nếu thì, phiền hai vị cùng đến bệnh viện với .”
Đứa trẻ còn nhỏ như , nếu như cứ thế đưa thẳng , cha chắc chắn sẽ yên tâm.
Cho nên chỉ thể yêu cầu như .
may hai vị phu trẻ thấu tình đạt lý, thậm chí còn biểu thị: “ Không phiền, phiền, là chúng phiền cô mới đúng.”
Bác sỹ cấp cứu nhanh chóng hô hoán gọi ở phía xa: “ Nào nào nào, mang cái cáng đến đây, để cô lên.”
Tần Man từ chối: “ Không cần , ôm bé là .”
Đứa trẻ bây giờ ngủ , nhưng nếu như tiếp tục buông tay , nhất định sẽ dọa.
Dưới tình hình như , nếu cứ lặp lặp chuyện , đối với đứa trẻ sẽ chút nào.
“ mà cô…. cô như , còn bế, đối với vết thương .”Bác sỹ bên cạnh theo phương diện y học khẳng định với cô.
“ Không , chỉ một đoạn đường ngắn thôi mà.”
Tần Man xong, vô cùng khó khăn ôm đứa trẻ lòng.
Mặt của cô trắng bệch khó coi, những ở hiện trường vô cùng lo lắng cho vết thương của cô, sợ cơ thể cô chiụ nổi sẽ ngất đó.
Ngay cả những phóng viên quảng cáo giật tít bộ quá trình, cũng lập tức lao đến phỏng vấn.
Mê Truyện Dịch
Tát cả nay lúc đây, tự giác tránh hết qua một bên.
Dưới sự chăm sóc của bác sỹ và cảnh sát, Tần Man thuận lợi lên xe cấp cứu, đó đưa ngay đến bệnh viện ngần nhất để điều trị.
Thật đến đây, thứ nến kết thúc .
sự thật là, chuyện mới chỉ bắt đầu.
Bởi vì tất cả những gì mà Tần Man đều bằng maý và điện thoại đăng hết lên mạng.
Cho nên, mạng nhanh chóng bùng nổ chuyện .
Thậm chí weibo cô còn nổi tiếng, tiêu đề là: Người quân nhân.
Người cô bê bết máu, nhưng vẫn ôm lấy đứa trẻ lòng , bức ảnh đó nhiều lượt yêu thích mạng.
“ Trời ơi! Cô nữ binh quá ngầu luôn! Mặc dù thương như nhưng vẫn ôm lấy đứa trẻ, kiên định tự , quá tuyệt vời !”
“ Ôi ơi! Quả nhiết ngầu và , đúng là nước mà.”
“ Tiểu thư ơi, sinh con chô cô!”
“ , sinh con!”
“ Sinh con!”
Khi chuyện trở nên cong co,tất cả những bình luận phía trở nên cong co theo.
Phong cách bình luận đều thống nhất, đều sinh con cho Tần Man.
Vậy mà, đối với nhân vật chính là Tần Man mà sinh con cho ở bệnh viện hề chuyện gì xảy .
Cô ôm lấy đứa trẻ khó khăn phẫu thuật, cánh tay quấn băng, ở phòng bệnh.
Không qua bao lâu, Tần Hồng Đào tin vội đến mức quân phục còn kịp , lập tức chạy ngay đến bệnh viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-331gap-rac-roi-roi.html.]
Thẩm Gia Đồng cũng nhanh chóng chạy đến.
Vừa thấy Tần Man giường, Tần Hồng Đào cau mày , “ Con , cơ thể thế nào?”
Tần Man gương mặt bình thản, “ Không , chỉ là vai thương một chút thôi.”
Thật may, Tần Hồng Đào phản bác: “ Cái gì mà thương một chút, con cho rằng cha già , dùng máy tính ?! Cái video đó cũng xem hết , cha tận mắt thấy tên đó đ.â.m d.a.o vai con!”
Sau đó Thẩm Gia Đồng cũng đến gần và : “ Tiểu Man,cha lo cho em, lúc xem video cũng dọa cho một trận.”
Đối với chuyện , Tần Man chỉ trả lời: “ Như vẫn hơn c.ắ.t c.ổ mà.”
Nói xong, cô ngẩng đầu lên, lấy ly nước ở tủ đầu giường.
Tần Hồng Đào thấy , nhanh chóng giúp cô lấy ly nước đưa qua, đó giúp cô nâng giường lên.
Thẩm Gia Đồng thấy, cũng nhanh chóng lên, “ Để con, để con!”
Tần Hồng Đào một cái, cũng gì, chỉ cúi xuống, tự tay giúp con gái uống nước.
Chỉ là, Tần Man uống tưng ngụm nước lớn,Tần Hồng Đào khỏi xung quanh, đó cau mày hỏi: “ Bên cạnh con thấy ai ? Thẩm Lộ ? Bà cùng con dạo phố ? Sao con một ở đây?”
“ , ? Có bà giúp em mua đồ ?” Vừa nhắc đến Thẩm Lộ, Thẩm Gia Đồng chút tò mò hỏi.
Tần Man đó,ánh mắt lạnh lùng, chỉ một câu, “ Không , em thương đưa thẳng đến đây luôn.”
Tần Hồng Đào ,đột nhiên hài lòng: “ Cái phụ nữ ! Con thướng nặng như , bà để con ở đây một hỏi thăm quan tâm gì hết?”
Thẩm Gia Đồng vội vàng giúp của đỡ, “ Mẹ thể dọa một trận….”
Tần Hòng Đào càng tức giận hơn, “ Dọa cái gì mà dọa! Bà thương chút nào, gì mà dọa! Cha lấy bà về, là để bà ở nhà chăm sóc cho con cái! Nếu như đến chuyện bà còn , cha lấy bà về cái gì!”
Thẩm Gia Đồng hiểu vì mà Tần Hồng Đào bất mãm vì một chuyển nhỏ như .
Trước đây Tần Man thương bao nhiêu , cũng thấy ông quan tâm như .
Mà ngược còn chê trách Tần Man.
Sao mà bây giờ ….
Thẩm Gia Đồng trong lòng thể hiểu, nhưng vẫn vội vàng : “ Cha, cha đừng tức giận. Con…con gọi điện thoại cho , xem xem bên xảy chuyện gì .”
Sau đó nhanh chóng chạy ngoài hành lang.
Anh gọi điện thoại cho Thẩm Lộ.
Không hề mất liên lạc như dự đoán, mà ngược điện thoại nhanh máy.
Thẩm Gia Đồng lập tức hỏi: “ Mẹ, Mẹ ? Mẹ giờ đang ở ?”
“ Mẹ… ở nhà….”
Thẩm Gia Đồng để ý đến sự khác thường trong lời của Thẩm Lộ, cau mày hỏi: “ Ở nhà? Tần Man thương, ở bên cạnh chăm sóc, chạy về nhà cái gì ?”
“ Con trai……”
“ Mẹ cái gì mà , cha đang tức giận, mau đến đây .”
Lời của Thẩm Gia Đồng khiến cho Thẩm Lộ lập tức trở nên căng thẳng, “ Tức giận? Có là Tần Man tố cáo cái gì với Tần Hồng Đào ?”
“ Tố cáo?? Không .” Thẩm Gia Đồng hiểu bà như , nhưng thấy gì đó đúng, “ Mẹ, rốt cuộc ?”
Thẩm Lộ im lặng một hồi, run giọng đáp: “ Con trai, hình như…gặp rắc rối .”