Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 323: Lại gặp lại

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:23:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Tần Man dậy chuẩn tập luyện đơn giản một chút, kết quả xuống lầu liền thấy Thẩm Lộ chuẩn hết đồ ăn sáng từ sớm .

“ Dậy ? Đến đây đến đây, đến ăn sáng nào, ăn xong chúng mua đồ!” Thẩm Lộ vội vàng chào hỏi.

Tần Man gương mặt lãnh đạm, “ Chiều .”

Sau đó tiếp tục ngoài cửa.

Thẩm Lộ cô bất cần như , vội vàng chặn , “ Sao để chiều ,con đồ đạc hôm nay chúng cần mua nhiều thế nào , nên sớm một chút, nếu sẽ mua xong .”

“ Vậy thì mai mua.” Tần Man vui nhíu mày.

Thẩm Lộ, cái trong đầu tin tức Tần Man sẽ rời rửa não hiểu ánh mắt cô mà : “ Không , mua xong còn cần kiểm tra đồ đạc cho con, đó xếp hành lý cho con, chuyện cần một thời gian dài đó.”

“ Vậy thì mua nữa.”

Dù gì cô cũng thật sự nước ngoài.

Mấy thứ đồ mua cũng lãng phí thôi.

Thẩm Lộ : “ Vậy thì ! Con là đầu tiên nước ngoài, đồ đạc cần mua đầy đủ mới , nếu con ở nước ngoài kêu trời kêu đất , thì thảm lắm.”

Sau đó bà kéo cô đến bàn ăn, bảo cô ăn sáng.

Tần Man cau mày , dậy, thấy Tần Hồng Đào cũng đến, cũng đang mặc bộ quân phục thẳng tắp.

Chuyện khiến cho Tần Man chút tò mò.

Thẩm Lộ cũng hiểu mà hỏi: “ Ây!Sao hôm nay ông sớm ?”

“ Vừa nhận điện thoại của quân đội, kỳ nghĩ phép kết thúc sớm, hôm nay trở việc bình thường.” Tần Hồng Đào từ lầu xuống, bàn ăn.

Thẩm Lộ , lập tức vui vẻ hẳn lên, “ Vậy thì quá, Thẩm Gia Đồng thể lái xe đưa ông .”

“ Không cần, lệnh cho Tiểu Triệu lái xe qua đây , cần đến một nơi khác một chuyến.” Tần Hồng Đào cự tuyệt đề nghị của Thẩm Lộ.

Thẩm Lộ bên trong vẫn còn hàm ý, cũng miễn cưỡng: “ Cũng , ông , đưa con gái dạo phố mua sắm.”

vui mừng tự quyết định.

Sau khi hai cha con đó đưa mắt đánh ý cho xong,thì cúi đầu ăn bữa sáng.

Đợi khi ăn xong, đơn giản thu dọn ,Tần Hồng Đào xe rời .

Tần Man Thẩm Lộ ép cùng đến một nới phồn hoa hưng thích nhất để mua sắm.

Cô từ lúc trở , ngoại trừ lang thang xung quanh nhà, cô lâu đến nơi phồn hoa đông đúc như thế .

Đối với chuyện ma mấy thứ đồ dùng cần thiết để nước ngoài,thật sự Tần Man hứng thú với cái gì cả.

Ngược , Thẩm Lộ vui mừng như chuột rơi kho thóc, hưng phấn đến nữa .

Hình như mỗi một cửa hàng đều dạo một vòng, thử một chút.

Tần Man thật sự hiểu.

Mê Truyện Dịch

Không mua một chút đồ dùng đơn giản ?

Vậy thẳng đến mua về ?

Tại phiền phức như thế ?

Tần Man hiểu suy nghĩ của bà ,cô chỉ thấy cái năng lượng mua sắm của bà thật đáng sợ.

Cô là một lính mà hai tầng lầu thấy như chân sắp gãy , mà Thẩm Lộ còn giày cao gót, thể một leo lên tầng lầu, thật là đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-323-lai-gap-lai.html.]

“ Tiểu Man, nhanh lên! Con xem xem bộ đồ hợp với ?”

“ Tiểu Man, cái quần tồi nha, con thử xem xem?”

“ Tiểu Man, cái khăn con mua một cái , nước ngoài lạnh lắm.”

…….

Sau khi thấy vô tiếng gọi Tiểu Man, Tần Man thấy phiền phức đến mức mượn đại một lý do đơn giản để mua nước uống.

ngờ xuống lầu, đang tìm một nơi vắng vẻ yên tĩnh, thì đột nhiên một thế lực phía túm lấy cô.

Tần Man trong tiềm thức giơ nắm đ.ấ.m lên, nhưng lưng truyền đến một âm thanh quen thuộc: “Là .”

Tần Man vùng vẫy nữa.

Cô nhanh chóng đối phương lôi cánh cửa thoát hiểm.

Đường thoát hiểm tối tăm một ai.

Tần Man đàn ông hai tháng gặp mặt.

Mặc dù thời gian dài, nhưng vì ở trong phòng giam quá lâu, cứ cảm giác xa lạ đó.

Người đàn ông mặt vẫn nét mặt sắc sảo và cặp lông mày rậm.

Chỉ là….

Sắc mặt chút trắng nhợt.

Đây là một loại nhợt nhạt bình thường.

Tần Man cau mày,đang mở miệng hỏi, liền thấy Cố Kiêu Nam dựa lưng tường, cong môi lên hỏi: “ Em lộ phận ?Sao vẫn ăn mặc… đơn giản như .”

Nói đơn giản là khách khí lắm .

Thứ Tần Man đang mặc thật vẫn là bộ đồ nam binh mặc trong quân đội.

Bởi vì cô phát hiện mấy cái váy hoa hèo màu sắc trong tủ ở nhà, là nhức mắt.

cũng lười ngoài mua đồ, nên mới mặc .

May mắn Tần Man lớn lên đẽ, cho nên mặc cái gì cũng khó coi.

Trong lúc tỉ mỉ kiểm tra, Tần Man cau mày hỏi: “ Anh ở đây?”

“ Em đoán xem.” Cố Kiêu Nam thẳng đầy tự tin,” Hai tháng nay em sống ? lo lắng cho em, sợ em ở đó chịu uất ức.”

Sự dịu đang và qua tâm trong mắt như nước sắp tràn .

Tần Man hiểu vì bởi một chút nhỏ nhoi đó mà rung động,nhưng gương mặt vẫn bình tĩnh hỏi: “ Anh ở đây? Lẽ nào… theo dõi ?”

Cố Kiêu Nam , sợ cô vui, vội vàng phủ nhận, “ Không , , chỉ là…khụ khụ khụ…”

Anh vội vàng giải thích, nhưng đột ngột sặc ho sặc sụa.

Tứ thế ho khan khiến sắc mặt đỏ lên, mà trán cũng mồ hôi lạnh.

Tần Man kỹ , liền thấy gì đó đúng,lập tức tiến lên sờ, “ Anh sốt .”

Cố Kiêu Nam dựa tường, yếu ớt vô lực : “ Không , chỉ là hai hôm cẩn thận nhiễm lạnh, ….”

Lời hết, Tần Man xé luôn áo ngoài của .

Cả quấn bằng băng gạc trắng một vài chỗ lộ màu đỏ khiến cho thật khó chịu.

Loading...