Bởi vì thấy câu tin tưởng vô điều kiện, ánh mắt lạnh lùng từng thấy của Tần Man dịu nhiều.
Cô nghĩ đến bản cũng là cuối cùng ở cái nhà , đừng để cho cái đàn ông lúc mất con gái, đến cả tiền và sự nghiệp cũng mất .
Vì cô lập kế hoạch cho ông , “ Tháng bắt đầu tự cầm thẻ lương, sổ quỹ tiết kiệm của gia đình phân hai, để tên của cha. Công việc của Thẩm Gia Đồng đụng đến, nhưng cũng cần cố để tham gia công việc của cha, cũng cần tiếp tục đề cao mà dùng nữa.”
Tần Hồng Đào liên tục gật đầu, đó một câu: “ Được, cha con!”
Sau cuộc hội thoại tình của hai cha con đó, sự quan tâm của ông dành cho Tần Man cần giấu diếm nữa.
Tần Hồng Đào Tần Man bình tĩnh như , xúc động thở dài, “ Không ngờ một chuyến đến quân đội luyện tập, tính nết của con đổi nhiều .”
Đây cũng coi như là một sự may mắn đúng ?
Tần Man dính líu đến chủ đề , liền đổi sang chủ đề khác, hỏi: “ Cha thế , cơ bản là sấp phân chia rõ với Thẩm Lộ, cha thật sự nỡ ?”
“ Có gì mà nỡ chứ, dám động con, gì nỡ cũng nỡ!” Tần Hồng Đào lạnh lùng , trong mắt một chút do dự hoài nghi nào.
Có thể ông thật sự yêu thương con gái.
Chỉ tiếc là….
Cuối củng vẫn lả muộn mất .
Tần Man trong lòng đầy tiếc nuối cho hai cha con nhà , đó khỏi phòng sách.
Hai cha con một một trở phòng khách, gương mặt chút cảm gì.
Chuyện khiến cho hai con nhà họ Thẩm đợi ở phòng khách một lúc lâu cảm thấy kỳ lạ.
Trước đây mỗi khi hai cha con phòng sách, sẽ vọng tiếng gà kêu chó xủa.
Không một tức giận, một ngừng, thì sẽ là một phẫn nộ rời , còn nhốt một ở trong phòng cho ngoài.
Trước đến nay hề sự bình tĩnh như bây giờ mà .
Mà biểu cảm của cả hai bình tĩnh và lạnh lùng, hề chút dấu vết naò của việc cãi .
Chuyện gì đó đúng?
Rõ ràng lúc nãy hai họ lầu thấy một tiếng đập lớn.
Vậy là chuyện gì đây?
Hai con họ rõ chuyện gì cũng dám tùy tiện hỏi,vốn dĩ chuẩn sẵn bản lĩnh an ủi nhưng phát huy, bộ nuốt bụng.
Mê Truyện Dịch
Một bữa cơm yên tĩnh, gì kỳ lạ.
Đợi khi ăn xong, Tần Man gì cả mà phòng ngủ nghỉ ngơi.
Ngay đến cả Tần Hồng Đào cũng phòng sách.
Nhìn như chuyện, nhưng cũng giống như chuyện gì, khiến cho hai con họ mờ mịt.
Hai họ đợi hai ngày, thấy Tần Man đa phần đều ở trong phòng, bọn họ căn bản thể chắc chắn, chuyện tìm quản gia là vô dụng.
Khiến cho Thẩm Lộ dễ chịu ít.
Bà vẫn thấy trong lòng Tần Hồng Đào vẫn còn bà .
Do đó, thái độ của bà với Tần Man cũng còn nhiệt tình như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-322cu-cam-thay-ky-la.html.]
Thậm chí còn bảo Thẩm Gia Đồng nhân cơ hội đặt vé máy bay, để Tần Man mau chóng , tránh để ở nhà lâu chuyện gì xảy nữa.
Tần Man cũng quá nhiều phản ứng.
Cô thật chuyện ngoài một .
Đi gặp cái gọi là quản gia.
Ở một phòng , Tần Man đưa một phong thư cho vị Từ tiểu thư.
“ Cảm ơn Từ tiểu thư giúp đỡ nhiều.”
Vị Từ tiểu thư đó mở xem, là một xấp tiền giấy, “ Tần tiểu thư quả nhiên hào phóng, kịch như , nhớ tìm đến nhé, vai gì cũng diễn hết.”
Trên thực tế, đây là một quản gia.
như những gì Thẩm Lộ , gì quản gia nào như .
Thật sự xinh , cái giá ai cũng tùy ý đưa mà thuê về .
Cho nên Tần Man tìm một diễn viên hoành tráng, trang điểm xinh , ăn mặc rực rỡ, đưa về nhà cố ý chọc tức Thẩm Lộ.
Đợi đến khi thanh toán tiền xong, chuyện coi như triệt để kết thúc.
Những ngày đó, cô mỗi sáng dậy tập luyện, trưa về ăn trưa, chiều thì dạo quanh trong hoa viên và gần nhà.
Còn những ai thấy cô, cũng xì xào bán tán, chỉ chỉ trỏ trỏ từ đầu mà gì về .
Cứ như mà nghỉ ngơi nửa tháng, Thẩm Gia Đồng đặt xong vé cho cô.
Chuyện khiến cho Thẩm Lộ trong lòng vui mừng vô cùng, bà lập tức thu dọn bộ công việc, đó chủ động rủ Tần Man ngoài dạo phố mua sắm, giúp cô chuẩn đầy đủ thứ đồ dùng để nước ngoài.
Thậm chí ngay cả Thẩm Gia Đồng cũng vô cùng nhiệt tình góp ý cho cô, liệt kê cả một cái danh sách.
Chuyện ai biệt cứ nghĩ hai họ yêu cô con gái và cô em gái nhiều lắm.
Tần Man lạnh lùng bên cạnh gì.
Ngay đến Tần Hồng Đào cũng lạnh lùng bên cạnh quan sát, lời nào mà hai con họ.
Trước đây cảm thấy, nhưng từ khi con gái nhắc nhở, càng cảm thấy hai còn thật đáng sợ.
Đặc biệt là bây giờ.
Nếu như là đây, ông sẽ cho rằng Thẩm Lộ quan tâm yêu thương con gái ông , nhưng bây giờ ông cảm thấy sự vui vẻ của Thẩm Lộ như sự vui vẻ khi tiễn Tần Man rời .
“ Tiểu Man, ngay mai cùng con , nếu thì con xách nhiều đồ như . “ Thẩm Lộ hề phát hiện ánh mặt lạnh lùng lãnh đạm của hai cha con Tần Man, tự vui vẻ như .
Tần Man cũng phản ứng gì , chỉ tùy tiện một câu, đó thời gian còn sớm nữa cần ngủ để lý do rời .
Tần Hồng Đào cũng lấy lý do mai quân đội báo cáo, cần chỉnh lý vài công việc nên phòng sách.
Nhìn gương mặt biểu hiện gì của Tần Hồng Đào lúc rời , Thẩm Gia Đồng kìm cau mày, “ Mẹ, con thấy cha hình như gì đó vui vẻ .”
“ Con gái ruột , thể vui vẻ .” Thẩm Lộ khịt mũi, trong lời chút lãnh đạm.
Thẩm Gia Đồng cứ cảm thấy đúng, “ Hình như , con cứ cảm thấy ông kỳ lạ.”
“ Kỳ lạ gì, dù gì cũng chỉ cần con nha đầu đó , chúng coi như giải thoát .”
Lời của Thầm Lộ cũng coi như lý, Thẩm Gia Đồng nghĩ cũng thấy hợp lý, dó gì thêm nữa.
Hai bọn họ tỉ mỉ liệt kê cả một cái danh sách đồ dùng cần thiết, tờ danh sách dài như mua đủ hết đồ dùng cho hết đời, một loại cảm giác như bọn họ tính Tần Man sẽ trở nữa.