Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 30: Không khoan nhượng

Cập nhật lúc: 2025-08-22 05:01:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Man thấy tiếng gõ cửa, lập tức ngẩng đầu lên.

Liền thấy một đàn ông mặc quân trang chỉnh tề trong, đem theo một sự uy nghiêm, tóc tai cũng chải chuốt tỉ mỉ.

Tần Man thoáng cấp bậc của ông , đến đây là ai .

Một giấy liền thấy An Viễn Đạo, Trần Quân ngay cả Qúy Chính Hổ đều đồng thanh hô lên một tiếng, “ Chào Tiểu Đoàn Trưởng.”

Thẩm Trị từ bên ngoài bước tay chắp lưng đó, giống như đang tuần tra, “ Vừa ngang qua, thấy các ở đây náo nhiệt, qua xem một chút.”

Qua xem một chút?

Một vị Tiểu Đoàn Trưởng chuyện gì đến văn phòng của sỹ quan huấn luyện?

Trong lòng Tần Man nhạo, im lặng chờ đợi những lời tiếp theo của ông .

Qủa nhiên, đó liền thấy một câu của ông , “Các ở đây cái gì ?”

Giọng điệu thật sự giống như một sự trùng hợp .

An Viễn Đạo lúc đó chỉ trả lời qua loa chuyện : “Hai tên tiểu tử chuyện với nên xảy mâu thuẫn,chúng đang dạy bảo .”

“ Hóa là như ….” Thẩm Trị tìm một chiếc ghế xuống, vô tình liếc mắt Thạch Vân Kiệt.

Vốn dĩ Thạch Vân Kiệt đang sợ hãi tột độ thái độ liền đổi,ngẩng cao cổ đầy kích động: “Không như !Rõ ràng là Tần Man đánh , các giáo quan bao che Tần Man!”

An Viễn Đạo chau mày, “ Cậu đang linh tinh gì đó!”

“ Vốn dĩ là Tần Man đánh em,tay của em chút nữa là bẻ gãy !” Thạch Vân Kiệt dứt khoát kéo tay áo lên, đúng là cổ tay đỏ ửng lên.

Thẩm Trị về phía An Viễn Đạo, bình tĩnh hỏi: “ Chuyện đây?”

An Viễn Đạo thở dài một cái bất lực, cũng ý định che giấu nữa, lập tức thẳng : “ Báo cáo,Tần Man sự việc lén báo cáo ở lưng, cho nên nhất thời kiềm chế vặn tay của Thạch Vân Kiệt.”

“ Đây là những gì mà mà An giáo quan rằng chuyện gây mâu thuẫn ?” Thẩm Trị ở đó, thái độ rõ ràng hỏi ngược .

An Viễn Đạo trong lòng chút bực dọc, lạnh lùng , “Cậu dám lén báo cáo, cho nên cần chịu trách nhiệm, còn bản bằng khác.”

Mấy chữ cuối khiến cho Thạch Vân Kiệt nghĩ đến bản khi nãy Tần Man đè xuống ngần chết, cách nào thể chống , bàn tay chặt thành nắm đấm.

Thẩm Trị thấy phản ứng của , liếc , hỏi: “Cho nên ý của An giáo quan là, bất cứ một báo cáo nào trong tương lai, một khi phát hiện sẽ đánh cho một trận, đúng ?”

“ Báo cáo, ý đó. chỉ là thích binh lính của bằng chứng chứng cứ gì mà dám lén lút báo cáo! Lại còn quang minh chính đại!” An Viễn Đạo gương mặt nghiêm túc trả lời.

“ Vậy An giáo quan công bằng, là quang minh chính đại ?”

Câu đó của Thẩm Trị khiến cho sắc mặt An Viễn Đạo tối xầm , “ công bằng! giáo quan bao nhiêu năm , cho nên với binh lính của đều công bằng!”

“ Nếu như sự công bằng, bây giờ ở đây la mắng cái hại là Thạch Vân Kiệt, thì ý gì đây!” Thẩm Trị gương mặt biểu cảm ngước lên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-30-khong-khoan-nhuong.html.]

An Viễn Đạo cau mày, định giải thích, Trần Quân bên cạnh liền giật giật áo ngăn , đó vội vàng nhẹ nhàng: “ Báo cáo tiểu đoàn trưởng. An giáo quan chỉ là cảm thấy sự hiểu lầm gì thể cùng giải quyết, cần thiết báo cáo lên, phiền đến sếp.”

tiểu đoàn trưởng, bất cứ một chuyện gì của tổng bộ đều cần thông qua , gì mà phiền phiền!”Một câu của Thẩm Trị đánh cho Trần Quân đầu.

Trần Quân cắn môi, ghét bản thật hứng thú, chỉ thể cúi đầu mà thêm gì nữa.

Sau khi giải quyết xong Trần Quân, Thẩm Trị vẫn cảm thấy còn đủ, hình như còn dạy dỗ hết ba vị sỹ quan huấn luyện mới thấy thoải mái.

Lập tức, chuyển ánh mắt sang phía nãy giờ một câu nào Qúy Chính Hổ, “ Qúy giáo quan, đưa binh lính cho dạy dỗ, dạy thế , cảm thấy bản thật sơ xuất !”

ngay lúc đó, một giọng trong trẻo từ phía bên truyền đến, “ Vậy là sếp chỉ vì một cái báo cáo lén lút, đến mức hỏi còn hỏi, liền tùy ý điều động sang một lớp khác, cảm thấy bản sơ xuất ?”

Ngay lập tức, tất cả trong phòng đều hướng ánh mắt vô cùng ngạc nhiên và kinh sợ về phía Tần Man.

Mê Truyện Dịch

An Viễn Đạo trong lòng thốt lên một tiếng kinh ngạc!

Vừa đang giải giúp cô, nhưng Thẩm Trị hướng ánh mắt về phía cô, giọng điệu lạnh lùng bình tĩnh,” Đây là thái độ chuyện với cấp của ?”

“ Đây là thái độ chuyện của với một cấp đầy sơ xuất.” Tần Man đầy tự tin mà trả lời sợ hãi.

Cấp …… sơ xuất….

Bốn chữ khiến cho An Viễn Đạo và Trần Quân như đang hít một lạnh băng.

Đặc biệt là Trần Quân.

Không cái tên Tần Man hề nhát gan, trong mắt ai.

,thật sự hề Tần Man sẽ chuyện với tiểu đoàn trưởng với thái độ như .

Thật sự chuyện quá loạn !

Lại còn trực tiếp thẳng tiểu đoàn trưởng sơ xuất!

Một bên, An Viễn Đạo càng sợ Tần Man phỉải chịu thiệt, vội vàng :” Tiểu đoàn trưởng, ….”

lời còn hết, liền Thẩm Trị giơ tay lên ngăn .

Ông chằm chằm Tần Man, : “ Là một lính, phục tùng điều kiện, đến điểm cũng , còn lính gì.”

Tần Man cũng ông như , trả lời: “ Là một lính, nếu như đường đường chính chính, quang minh chính đại, chỉ núp trong tối chuyện bẩn thỉu, hạm hãi khác, cũng xứng đáng một lính.”

“ Tần Man.” An Viễn Đạo lo lắng cô quá đáng, sẽ gặp xui, thấp giọng nhắc nhở cô.

Tần Man thấy An Viễn Đạo thật sự vì mà lo lắng, vì cũng thể nhiều .

Thẩm Trị ngay lúc đó : “Bởi vì cảm thấy câu xứng,cho nên liền đánh đồng đội của , cái loại lý do đường đường chính chính .”

Sự mỉa mai trong câu đó vô cùng kịch liệt mạnh mẽ.

Khiến cho Tần Mãn kinh ngạc.

Loading...