Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 290:2 Hạ Thường Lương, ông thật ghê tởm (3)

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:21:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Man dồn chuyện đường cùng, cô chỉ trả lời: “Bao nhiêu năm cũng nhận.”

Khiến Hạ Thường Lương còn cách nào khác.

Giống như Tần Man là một một lòng chết, cho dù Hạ Thường Lương là bác sĩ tái thế, cũng cách ngăn cản một tìm đến cái chết.

Cuối cùng vài cô trả lời, Hạ Thường Lương chọc giận.

Ông đập bàn vang lên “bốp” một tiếng, “Cô nhất định che chở như ? Rốt cuộc rót canh mê hồn gì cho cô, cô cam nguyện vì đến mức ở tù mọt gông cũng chịu khai !”

“Vậy rốt cuộc là thâm cừu đại hận gì với ông, mà ông nhất định bắt trở về?” Tần Man d.a.o động mà ở chỗ đó, lạnh lùng hỏi một câu.

Đối với lời , Hạ Thường Lương chính đáng : “ là một quân nhân, vi phạm đạo đức chức nghiệp quân nhân, sai chuyện, đương nhiên bắt trở về!”

Tần Man mặt, đột nhiên cô thấy hối hận.

Lúc , cô cứ rời khỏi quân đội như .

Cô rõ ràng nên g.i.ế.c c.h.ế.t tên khốn Hạ Thường Lương rời mới đúng!

Năm đó, ông những điều đó thấy thật ghê tởm, nhưng bây giờ ông những điều , cô chỉ cảm thấy càng thêm kinh tởm!

Tần Man yên lặng một lát, giống như đang tự hỏi, đó cô mới hỏi: “Vậy cho ông thì ông thể cho cái gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-2902-ha-thuong-luong-ong-that-ghe-tom-3.html.]

Hạ Thường Lương cho rằng cô buông lỏng , lập tức : “ thể cho cô tự do.”

“Vậy cho ông thì ?” Tần Man suy nghĩ hỏi.

Sắc mặt Hạ Thường Lương trầm xuống, dường như thâm ý : “Vậy chuyện cô sắp đối mặt chính là toà án quân sự và kiếp sống trong ngục giam ngày .”

Ánh mắt Tần Man lạnh nhạt, giọng lạnh lùng giống như lưỡi d.a.o mỏng, “Chỉ là giả tạo phận nữ giả nam mà thôi, cho dù phán xuống cũng quá một hai năm, xét cho cùng, tạo thành bất kỳ tổn thất gì đối với quân đội.”

Lời tỉnh bơ của cô khiến Hạ Thường Lương lạnh lùng mà nhếch lên một nụ , “Không ? Lén rời khỏi đội ngũ, còn cấu kết với phản đồ, hơn nữa thêm cái tội danh gián điệp thật thật giả giả của cô, cô đoán cô sẽ phán bao nhiêu năm.”

Ánh mắt Tần Man lạnh lùng, “ lén rời khỏi đội ngũ, là ông vùng, mới rời . Còn chuyện cấu kết với phản đồ, chỉ là vì nhiệm vụ, bất đắc dĩ tiếp xúc mà thôi.”

bảo cô vùng khi nào? Sao ? rõ ràng là cho cô đánh giá tâm lý.” Vẻ mặt Hạ Thường Lương vô tội .

Tính tình Tần Man tương đối lạnh lùng, cực ít , nhưng khi thấy lời vô sỉ như thế , cô nhịn mà lạnh lùng chế nhạo, “Hóa quân nhân trong lòng ông là cái dạng , ông cũng sợ ô uế hai chữ .”

Hạ Thường Lương châm chọc, thở cứng , “ là thời kỳ đặc biệt thì thủ đoạn đặc biệt.”

“Không từ thủ đoạn chính là từ thủ đoạn, thủ đoạn đặc biệt gì, dán lên một tấm màn cũng thể che giấu sự dơ bẩn của ông.” Tần Man đạt mục đích, khi xác định át chủ bài cuối cùng của Hạ Thường Lương, cô liền chủ động dậy, “Hạ Thường Lương, ông cũng thật khiến ghê tởm.”

Nói xong, cô liền xoay về phòng tạm giam, màng lúc Hạ Thường Lương sắc mặt gì.

Mê Truyện Dịch

đó thấy âm thanh xốc bàn, cơ bản Tần Man thể tưởng tượng biểu cảm mặt ông .

Loading...