Thạch Vân Kiệt thấy tiếng sỹ quan huấn luyện lớp , lập tức hét lớn, “ An giáo quan, An giáo quan,Tần Man đánh ! Mau đến cứu em với!”
Miêu Bồng bên cạnh vội vàng : “ Thôi thôi , đừng quan tâm đến .”
Tần Man coi như thấy, vẫn như cũ cương quyết chế tay của ,” Xin !”
“ Giaó quan! Giáo….”
“ A~~~!”
Còn hết, mọt tiếng hét đau đớn vang lên.
Chỉ thấy tay của Thạc Vân Kiệt Tần Man bẻ cong một góc độ kỳ dị.
Những đó thấy tất cả, đều khỏi hít một lạnh.
“ Xì---“
Bọn họ đúng là đều ngờ đến Tần Man thật sự thể động thủ như .
Lại cởn ngay mặt sỹ quan huấn luyện!
Đây đúng là coi sỹ quan huấn luyện gì cả!
Mà chuyện thật sự, Tần Man nhẹ tay mấy phần .
Nếu cánh tay thể giữ nữa.
Nghe thấy giọng của cô trầm xuống, nhưng cánh tay thì hề giảm chút lực nào, “ Không xin , ai đến cũng vô dụng.”
Chỉ một câu ngắn ngủi, nhưng mang một sức mạnh tuyệt đối cho ai khác xem .
Lập tức, khiến cho bộ vô cùng ngạc nhiên.
Thạch Vân Kiệt đè xuống đau đến mức toát hết cả mồ hôi hột lúc cũng bắt đầu sợ sệt, liên tục xin tha, “ xin , xin … lòng tay , tay sắp gãy … gãy ….”
“ Thành thật một chút.” Tần Man vẫn lạnh lùng .
Thạch Vân Kiệt nhắn mặt, uất ức hét lên đau khổ: “ Xin… xin , là tầm bậy, Miêu Bồng đừng để ý, xin ….”
Còn đối với Miêu Bồng là trong cuộc thấy Tần Man vì mà đến mức , trong lòng cảm động lo lắng.
“ để ý, để ý, Tần Man, mau bỏ tay , đừng vì chuyện mà gây náo loạn.”
Lời xong, An Viễn Đạo cũng tách đám dông .
Phía còn hai vị sỹ quan huấn luyện là Trần Quân và Qúy Chính Hổ.
Ba bọn họ đến,liền thấy Tần Man đang bẻ ngược tay của Thạch Vân Kiệt .
Cả Thạch Vân Kiệt đè cuống đất ,đỏ hết cả mặt lên, mồ hôi tuôn .
Không tránh đước khác ngạc nhiên.
Sau đó tức giận hỏi: “ Cậu đang cái gì đây!”
Sau câu hỏi đó, Thạch Vân Kiệt như thấy ánh sáng, thấy ngọn cỏ cứu mạng hét lên: “Giáo quan, Tần Man đánh em! Mau đến cứu em với!”
An Viễn Đạo thấy cảnh tượng mắt,thế nào cũng nghĩ đánh cãi mặt là Tần Man.
Không tính cách trầm mặc bình tĩnh ?
Sao mà tự dưng đánh thế ?
“ Sao đánh ?”
Thạch Vân Kiệt nhân cơ hội thoát , lập tức tố cáo, “Là vì em với Miêu Bồng…..”
lời còn hết, Tần Man lạnh lùng cắt ngang:, “ Báo cáo! Là do em phát hiện Thạch Vân Kiệt chính là cái tên lưng lén lút báo cáo, để điều em chỗ khác, em nhất thời nhịn , liền đánh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-29-hoa-ra-la-do-anh-len-lut-to-cao.html.]
Những lời khiến cho ngơ .
Thạch Vân Kiệt cũng ngơ cả .
Anh ngờ Tần Man ngay lúc sẽ đột nhiên khó, lập tức nhảy dựng lên, “ Cậu tào lao!Cậu rõ ràng là do….”
“ Cậu cái gì?” An Viễn Đạo hắc ám cắt ngang lời của Thạch Vân Kiệt.
Thạch Vân Kiệt , về phía sỹ quan huấn luyện của .
Phát hiện gương mặt của vô cùng u ấm như mây đen.
Lúc đó, trái tim “ co rút “ .
“ Không, là…. Tần Man bậy, … chứng cứ!”
“ Vậy dám , do ?”
Tần Man bình tĩnh , khiến cho Thạch Vân Kiệt nghẹn họng, “ ….”
Trần Quân phái lúc thấy gương mặt An Viễn Đạo khó coi.
Lại còn ở nơi đông thế để thấy, lập tức đánh tiếng với hai mặt , “Còn ở đây cái gì, đến văn phòng!”
Anh cũng nháy mắt với hai An Viễn Đạo và Qúy Chính Hổ.
Hai họ lúc mới đưa binh lính của đến văn phòng.
Sau đó Trần Quân giải tán hết đám đang hóng hớt nghỉ ngơi.
Đợi đến khi tất cả chuyện tạm thời kết thúc,gấp rút nhanh đến văn phòng.
Đợi đến khi văn phòng, liền thấy An Viễn Đạo đang trong đó, gương mặt khó chịu Thạch Vân Kiệt, hỏi: “Tần Man đều là sự thật ?”
“ Không…” Thạch Vân Kiệt phủ nhận, nhưng thấy khuôn mặt đáng sợ của An Viễn Đạo, dám , “ Em….em….”
Sự do dự của rõ ráng là đang ngầm thừa nhận.
An Viễn Đạo vốn dĩ bởi vì mất một mần non mà khó chịu, dẫn đến gần đây tâm trạng cho lắm, bây giờ ThạchVân Kiệt còn đụng chúng vết thương.
Chỉ một tiếng “ Bốp—“, bàn đập một cái kinh thiên.
Ly nước đổ xuống, nước đổ đầy bàn.
“ Bản lĩnh lớn đó, còn dám lém lút tố cáo!” An Viễn Đạo dậy, gương mặt đầy phẫn nộ lớn tiếng trách mắng, “ Ai cho cái lá gan to như !”
“ Em….” Thạch Vân Kiệt run rẩy lên vì mắng, nhưng phía Tần Man vẫn bình tĩnh đó, trong lòng dấy lên một ngọn lửa tức giận, cứng họng : “Em sai gì cả! Thầy công bằng!”
An Viễn Đạo tức giận lớn, “ công bằng? Cậu cho xem, chỗ nào công bằng?Nếu như hôm nay một cái xa công bằng ở đây, hôm nay đừng mong mà khỏi đây!”
“ Em….”
Thạch Vân Kiệt lời.
Anh chỉ là phục mà thôi!
Dựa cái gì mà thành tích huấn luyện của Tần Man bằng , sự quan tâm của An Viễn Đạo!
Dựa cái gì mà tính cách của Tần Man lạnh lùng trầm mặc, Miêu Bồng và mấy nữ binh cứ quấn lấy!
Dựa cái gì mà chỉ mấy câu bóng gió của Tần Man thể khiến đè bẹp đến mức c.h.ế.t !
Dựa cái gì! Dựa cái gì! Dựa cái gì!
Mê Truyện Dịch
Ngay lúc phục hỏi, bên ngoài cửa tiếng gõ cửa.
“ Cốc cốc cốc---“
Sau đó cửa mở .
Mấy vị sỹ quan huấn luyện bên trong ngước đầu lên, gương mặt đổi.