Nhiếp Nhiên dáng vẻ bùng nổ cũng hợp tác của cô, cô nhịn cảm thán một tiếng, “Không chứ? Ngay cả con trai mà cô yêu thầm cũng thể khiến cô bất kỳ đổi cảm xúc gì, cô thật sự đúng là trầm . Chẳng lẽ sự yêu thích đều là giả?”
Lúc , Tần Man ở chỗ ngược phản ứng, “ thích .”
Câu trả lời ngoài dự kiến khiến Nhiếp Nhiên nhướng mày, “Vậy tại lúc cô gia nhập quân đội?”
“Vì bản .”
Sau khi Nhiếp Nhiên đáp án , sắc mặt cô lập tức trở nên ý vị sâu xa.
Ngay đó, cô đóng thiết trong tầm tay , đó : “Có thể đơn độc hai câu ?”
Tần Man liếc mắt đèn đỏ những thiết đó đều tắt ngấm, cô trả lời, nhưng cũng phủ nhận.
Nhiếp Nhiên chỉ coi như cam chịu mà tiếp tục : “Gần đây vì chuyện của cô, cha cô đang hối hả ngược xuôi tìm quan hệ. Xem quan hệ cha con của hai khá .”
Vừa thấy lời , Tần Man nhẹ nhàng nhíu mày.
Tìm quan hệ?
Vậy mà Tần Hồng Đào đang tìm quan hệ?
Sao thể!
Cô phạm chuyện sai trái như , Tần Hồng Đào còn mặt ?
Vậy nếu cứ như , thì chẳng là ông tự kéo chuyện ?
Ngay khi Tần Man đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ của , cô thấy Nhiếp Nhiên : "Nếu cô trả thù của , thì sự lựa chọn của cũng ít , thì chỉ còn sĩ quan huấn luyện và tiểu đoàn trưởng..." Cô dừng một chút, tiếp tục hỏi, "Vậy, rốt cuộc cô trả thù ai trong họ?"
Tần Man ngay ngắn ở đó, đôi mắt lạnh lùng gợn sóng, “Cô chỉ cần rằng, trả thù cô là .”
Nhiếp Nhiên nhướng mày , “Lời của cô đúng, chỉ là một sĩ quan huấn luyện nho nhỏ, cái gì đáng giá để cô trả thù.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-2872-dang-doi-mot-nguoi-3.html.]
“Cho nên chuyện gì liên quan , thì treo nó lên cao.” Tần Man giống như lời khuyên.
Mê Truyện Dịch
Nụ bên khóe môi Nhiếp Nhiên càng sâu thêm.
Cô thể coi câu là lời nhắc nhở của Tần Man đối với cô , ám chỉ sĩ quan huấn luyện cũng thể loại trừ ?
Nếu thật sự là ám chỉ, như là còn một sự lựa chọn cuối cùng ……
Tiểu đoàn trưởng?
Ha! Cô gái lợi hại, mà một đấu với một tiểu đoàn trưởng của một đoàn.
“Xem cô nghĩ kỹ tất cả .” Nhiếp Nhiên .
Tần Man ừ một tiếng, ngữ điệu vô cùng bình tĩnh, “ đang đợi một .”
“ nghĩ cô sẽ cho là ai.”
“Ừ.”
Nhiếp Nhiên lập tức cũng tự chuốc vạ mà tiếp tục truy vấn nữa, mà khi cô thu dọn đơn giản đồ vật bàn, tiếp theo dậy : “Cha cô thật sự còn coi như lực ảnh hưởng, tin sẽ nhanh liền sẽ nhịn tới tìm cô.”
Tần Man về phía cửa sổ thủy tinh, lạnh nhạt trả lời: “Hy vọng là như thế.”
“Vậy tiếp theo, chỉ xem cô biểu diễn.”
Nhiếp Nhiên cầm đồ lên liền quyết đoán rời khỏi phòng thẩm vấn.
Chỉ để Tần Man vẫn luôn tấm cửa sổ kính , giống như xuyên thấu thứ bên ngoài cửa kính.
------ Chuyện ngoài lề ------
Mọi ngủ ngon, đoán xem cô chờ là ai?