Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 283: Nên đến thì sớm hay muộn gì cũng đến

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:21:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Viễn Đạo như thế, khỏi hừ lạnh tiếng: "Không là cô , chẳng lẽ cô thêm một thể cho cô mở miệng?"

Nhiếp Nhiên cong môi : "Ai , chừng thể cho cô mở miệng thì ."

Nói xong liền khép tập văn kiện trong tay , một nữa.

Tần Man ở chỗ quen với việc ba ngày nay đám liên tục thực hiện xa luân chiến.

Thật , bọn họ như đối với một trải qua huấn luyện đặc thù ở Khu 9 như cô mà , cơ bản là tác dụng gì.

Ngoại trừ cảm thấy mệt, thì đạt cái loại hiệu quả sụp đổ.

Cho nên cô vẫn rũ mắt ở chỗ , nhúc nhích chút nào.

Thế nhưng , Nhiếp Nhiên xuống hề hỏi mấy câu lặp vấn đề buồn tẻ theo thường lệ, mà mở miệng : " đoán, cô định khỏi nơi , mà là lớn chuyện lên ?"

Một câu của cô , khiến cho vài vị huấn luyện viên ở bên ngoài nhất thời mở to hai mắt .

Cái. . . . . . Cái gì?

Cố ý lớn chuyện lên?

Này thể nào chứ?

Trong nháy mắt mấy bọn họ đều về phía Tần Man ở đối diện.

Kết quả nghĩ tới những lời cho Tần Man ngẩng đầu!

mà ngẩng đầu!

Mấy ngày nay bọn họ khuyên can mãi, đến mức miệng lên nổi da non cũng khiến cho cô động đậy chút nào, thật nghĩ tới những lời của Nhiếp Nhiên khiến cho cô phản ứng.

Chẳng lẽ nào, nữ binh thật sự lớn chuyện lên?

. . . . . . Vì chứ?

" đoán là cô trả thù ai đó ?" Nhiếp Nhiên đôi mắt lãnh đạm của cô, trong lời mang theo sự tìm tòi nghiên cứu và suy đoán: "Là huấn luyện viên, là Doanh trưởng. . . . . . Hay là nhân của cô?"

từ đáy mắt của cô chút gì đó.

Mê Truyện Dịch

đáng tiếc, ánh mắt của Tần Man bình tĩnh mà lạnh nhạt đến đáng sợ.

Không một chút gợn sóng nào.

Khiến cho Nhiếp Nhiên thấu suy nghĩ trong lòng cô.

Mà đúng lúc , Tần Man đột nhiên mở miệng: "Tội danh của chính là giả tạo phận ?"

Một câu hỏi đầu đuôi khiến cho đôi mày Nhiếp Nhiên giật nhẹ một cái, đó bình tĩnh thản nhiên hỏi một câu: "Chẳng lẽ cô còn những tội danh khác?"

Chỉ hai câu ngắn ngủn của hai bên, hiểu vì khiến cho loại cảm giác ánh đao lóe lên khắp nơi.

Tần Man lập tức thu hồi ánh mắt, rũ mắt xuống, tiếp: " điều gì đặc biệt , đưa đến thì cứ đưa đến đó."

Nhiếp Nhiên thấy cô khôi phục trở trạng thái ban đầu, ánh mắt khỏi dừng ở phần văn kiện mặt .

Toàn bộ phần văn kiện đều là tài liệu về cha của Tần Man.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-283-nen-den-thi-som-hay-muon-gi-cung-den.html.]

Vì thế cô sửa đề tài, hỏi: " cha cô là Doanh trưởng của Khu 6, cô nghĩ khi cha cô chuyện sẽ thế nào?"

Tần Man nâng mắt một nữa, ánh mắt lạnh lùng, trả lời: "Không cần cho ông ."

"Là cần, , thể?" Ý nơi khóe môi của Nhiếp Nhiên giảm, nhưng ý thăm dò trong lời hết sức rõ ràng.

Tần Man: "Không cần."

Nhiếp Nhiên nhún vai: "Thế nhưng cô thể tránh thoát cuộc kiểm tra sức khỏe tân binh, tiến bộ đội, chúng lý do hoài nghi là do cha của cô giật dây, đặc biệt là khi cô một câu ‘ cần ’ , mà , hoặc là thể."

Tần Man lời , liền vị huấn luyện viên Nhiếp là dự tính chơi chữ với cô.

dùng mấy lời để xác định cảm xúc của cô, và liệu Tần Hồng Đào thật sự tham dự chuyện .

"Không liên quan đến ông ."

Tần Man cứ bình thản một câu như , ngược cho Nhiếp Nhiên cảm thấy giống như là cô cố ý.

Rõ ràng lúc đến một chữ cha, phản ứng của cô nhanh như , vả cũng với nhiều như .

Cho nên, Nhiếp Nhiên lên tiếng thăm dò: "Lời của cô cũng sức thuyết phục, nếu thể tìm thấy lối từ chỗ cô, thì chúng cũng chỉ thể tìm cha của cô tới uống chuyện thôi ."

bất ngờ chính là, lúc Tần Man phủ định, mà chỉ một câu: "Tùy các ."

Sau đó gì nữa .

Thật giống như thật sự việc Tần Hồng Đào liên lụy cũng đều quan trọng.

Nhiếp Nhiên cảm thấy cô gái thật thường, nào giống một binh sĩ của đội dự , quả thực là còn khó thu phục hơn cả binh sĩ của Khu 9.

Cảm xúc theo lẽ thường như khiến cho đoán suy nghĩ trong lòng cô, điều duy nhất mà cô thể cảm giác một chút chính là. . . . . .

" vẫn cảm thấy, cô trả thù."

Sau khi Nhiếp Nhiên tắt camera , với cô một câu như , liền trực tiếp rời .

Cánh cửa của phòng thẩm vấn đóng .

Trong phòng lâm yên lặng.

Tần Man nhắm hai mắt nữa, chờ đợi đợt sóng thẩm vấn tiếp theo kéo đến.

mà đợi hai tiếng đồng hồ, vẫn thấy đến.

Cô liên tục giằng co trong cảnh yên tĩnh tiếng động như thế lâu như , sự mệt mỏi trong thể dâng lên từng chút một, cô nhắm mắt nghỉ ngơi.

Không qua bao lâu, cánh cửa phòng thẩm vấn mở .

Gần như trong nháy mắt Tần Man liền tỉnh .

Cô theo bản năng ngẩng đầu, liền thấy một đàn ông trung niên mặc quân trang thẳng tắp ở cửa.

Khuôn mặt khiến cô cảm thấy xa lạ, nhưng trí nhớ của thể phản ứng từng cảnh từng cảnh chân thật, hơn nữa đều trao cho Tần Man.

Là Tần Hồng Đào!

Cha của Tần Man!

Quả nhiên, nên đến vẫn sẽ đến!

Loading...