Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 277:2 Em thật sự không lưu luyến nơi đó sao? (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:20:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Kiêu Nam thấy cô chịu tin tưởng mà cứ khăng khăng xông lên bừa, thì trong lòng lo lắng: "Cách gì? Em còn cách nào nữa! Việc đầu tiên mà em nên xem xét chính là thế nào để rõ những thứ liên quan đến phận của em, sớm muộn gì của quân đội sẽ tìm thấy em, em thể trốn tránh lâu nữa ."

Khi đến đây, Cố Kiêu Nam ngay lập tức nghĩ về điều gì đó, nhắc nhở cô một cách nghiêm túc: "Ngoài , từng câu từng chữ liên quan đến chuyện hôm nay em với , em tuyệt đối lộ với những khác, em !"

Tần Man im lặng gì, khuôn mặt tràn đầy lạnh lùng, điều khiến Cố Kiêu Nam hiểu rằng cô đang phản kháng bằng cách im lặng.

Đối với chuyện , Cố Kiêu Nam tuyệt đối cho phép cô giận dỗi mà những quyết định mạo hiểm, nắm lấy bờ vai của Tần Man thẳng mắt cô: "Tần Man, em gì với , gì với đều , khi ở bên em thể bất cứ điều gì mà cần e ngại. những khác thì thể, đặc biệt là nếu những chuyện đến tai của Hạ Thường Lương thì khi đó ông sẽ tìm đủ cách để g.i.ế.c c.h.ế.t em. Em nhớ rằng, bây giờ em chỉ là một lính nhỏ nhoi trong đội quân dự mà thôi, em chứng cứ xác thực, thì thể đối đầu chống ông ."

Tần Man lạnh lùng ngẩng đầu lên thoáng qua Cố Kiêu Nam, đó cô lùi về phía một bước, tránh xa khỏi tầm tay của , : “ chẳng rõ và chứng minh bản trong sạch, mà cũng ý định trở về.”

Cố Kiêu Nam đột nhiên nheo mắt : "Em đừng loạn, đừng tùy hứng như nữa, nếu ông trời cho em cơ hội sống một nữa, để em thể bù đắp những nuối tiếc của đời , thì em đừng bỏ lỡ nó."

" gì mà hối tiếc, một khu quỷ lớn như , nhiều lệnh của để việc, sự hối tiếc duy nhất của chính là rõ bộ mặt thật của một , và Trang Dã tính kế."

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-2772-em-that-su-khong-luu-luyen-noi-do-sao-2.html.]

Khi thấy những lời của Tần Man, đuôi lông mày của Cố Kiêu Nam nhấc lên, : "Vậy ? Nếu em thực sự còn gì lưu luyến đối với quân đội, thì tại cảm xúc của em khi tới việc Trang Dã g.i.ế.c , và cảm xúc của em khi nhắc đến quân đội chênh lệch lớn đến ?"

" hề cảm xúc giao động gì khi nhắc đến quân đội hết, như ! Anh đang linh tinh!" Tần Man phủ nhận liên tục, điều vô hình chung càng nổi bật lên nỗi niềm che giấu trong đáy lòng cô, hiện giờ Tần Man giống như một con sư tử nhỏ dẫm đuôi nên nhảy cẫng lên.

Cố Kiêu Nam thực sự thích thấy biểu cảm của cô , khóe miệng của cong lên, nhưng ngay đó cô chăm chú : "Tần Mãn, em sống và một nữa trở quân đội, điều cho thấy rằng em nhất định là một lính sống trong Quân đội."

"Không!" Tần Man lập tức phủ quyết kết luận của Cố Kiêu Nam.

"Em phủ nhận thì cũng chẳng tác dụng gì , em thể lừa dối trái tim của ? Em dám rằng em thực sự yêu quý, còn lưu luyến gì nơi đó ?" Cố Kiêu Nam chỉ nơi trái tìm đang nhảy lên của Tần Man.

Tần Man lập tức gạt tay của : " lưu luyến gì hết."

Cố Kiêu Nam mỉm , cũng bận tâm đến cử chỉ của cô. Coi như nhượng bộ để hỏi đến việc tiếp theo: "Được , ngay cả khi em còn tình cảm gì với quân đội, chẳng lẽ khi cơ hội sống một nữa, em cam lòng chịu đựng bêu danh là kẻ phản bội ?"

Cuối cùng câu hỏi của Cố Kiêu Nam cũng khiến Tần Man cau mày suy tư.

Loading...