Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 262: Ngứa tay được voi đòi tiên.

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:20:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng may, Tần Man đánh .

Nếu là , chỉ sợ là cô sớm chặt đứt tay .

Thực , đây cũng coi như là một sự tiến bộ!

Dưới tình huống như , Cố Kiêu Nam dám đằng chân lân đằng đầu, cho nên ngoan ngoãn chuyển chủ đề, "Em thích, chẳng lẽ hai quen từ sớm?"

Tần Man thẳng thắn ừ một tiếng, "Trước là hàng xóm của ."

Tâm trạng của Cố Kiêu Nam vốn đang , thấy hai chữ “hàng xóm” lập tức chùng xuống.

Cho nên bọn họ là . . . . . quan hệ thanh mai trúc mã?

Vừa nghĩ đến từ , trong lòng khó chịu!

Hừ!

Cố Kiêu Nam nhẹ nặng hừ lạnh một tiếng, "Quên , bỏ qua lúc em còn nhỏ tuổi, hiểu thẩm mỹ, nhầm , cái gì gọi là tình cảm."

Tần Man: "?"

Cái quỷ gì ?

Hai cái từ thẩm mỹ và nhầm thể dùng ở chỗ ?

Không đợi cô tỉnh táo , Cố Kiêu Nam chuyển chủ đề thành Hứa Cảnh Từ, " nhớ là trong tài liệu cá nhân của Hứa Cảnh Từ ghi rõ, cha cũng là trong quân đội, nơi ở là đại viện mới đúng."

Tần Man giật .

trí nhớ của cơ thể , cho nên cô cha của cơ thể cũng là cấp bậc.

". . . . . . Cha. . . . . ." Cô cố nhưng lâu gọi hai chữ , thật sự là quen, chỉ thể gọn: "Ông cũng là trong quân đội."

Cố Kiêu Nam như thế, kinh ngạc, "Cấp bậc gì?"

"Tiểu đoàn trưởng khu 6." Cô thành thật trả lời.

Cố Kiêu Nam , nhất thời như trút gánh nặng, nhẹ nhàng thở , "Nếu là như thì dễ xử lý hơn , phận của em sạch sẽ, hơn nữa lời khai của Hứa Cảnh Từ, phận gián điệp của em dễ rửa sạch."

Đối với vấn đề , Tần Man hé răng.

Cô im lặng ở chỗ , một lời.

Cố Kiêu Nam cảm nhận sự do dự và bất an khuôn mặt bình tĩnh của cô, hỏi: "Em đang lo lắng cái gì?"

Tần Man vẫn lời nào, cô rũ mắt, dáng vẻ im lặng cho Cố Kiêu Nam cảm thấy giống một con thú nhỏ.

"Chẳng lẽ em cảm thấy theo đuổi đàn ông tận quân đội mất mặt?" Lòng ngứa ngáy, nhéo má cô, "Được , để ý. So với mấy chuyện của em, càng lo lắng cho cái mạng nhỏ của em hơn, ở trong quân đội, giả mạo phận là tội lớn đấy."

Cố Kiêu Nam khiến Tần Man gì.

". . . . . ."

Ai cho cô hề lo để ý để ý.

Người thật sự là tự yêu .

"Không ." Cô đầu , né tránh bàn tay đang loạn của .

Cố Kiêu Nam thấy cô chỉ trốn chứ chán ghét và lạnh lùng phản kích như , trong lòng liền vui vẻ.

Vui vẻ như là tay nhéo thêm mấy cái nữa.

Dáng vẻ lòng tham đáy của cuối cùng cũng chọc giận Tần Man

Cô cau mày, lạnh lùng Cố Kiêu Nam, "Đừng đằng chân lân đằng đầu."

"Cho nên em cam chịu hành động của ?" Cố Kiêu Nam ngoan ngoãn thu tay , nhưng tâm trạng hưng phấn trong ánh mắt cực kỳ mãnh liệt.

"Không , chỉ đang suy nghĩ vài chuyện mà thôi."

Lời xem như lấy cớ.

Cô thật sự suy nghĩ về lời đề nghị của Cố Kiêu Nam.

Trên thực tế, cô cũng là lo lắng chuyện mất mặt .

Mà là, trong trí nhớ của Tần Man, hình như Tần Hoành Đào thích cô con gái lắm, mỗi đều đau đầu đến mức tránh xa.

Nếu chuyện bại lộ, kinh động ông , lẽ ông sẽ cảm thấy mất mặt, phẫn nộ.

Sau đó lẽ sẽ vứt bỏ cô giống như Tần Khang nhỉ?

Chương 263. Đừng nghĩ cứu rỗi (3)

Cứ như thì kế của thể chẳng đắc ý ?

Năm đó bà đưa đứa con ngốc nghếch , khi sự việc bại lộ, để cho Tần Hồng Đào thất vọng với cô, từ đó mà nâng cao con trai của lên?

Nghĩ đến đây, trong lòng cô vui vẻ gì.

Tuy rằng năm đó cô cũng thấy chủ nhân của cơ thể ngốc, ngây thơ, nhiều chuyện ngu xuẩn như .

cô cũng ở trong cơ thể hơn một năm .

Những suy nghĩ ban đầu, dần dần thỉnh thoảng cũng sẽ thương xót đứa trẻ ngốc mất sớm .

Thật thể nuôi dưỡng loại tính cách như thế , cũng do của bà .

“Cô đang nghĩ gì ?” Cố Kiêu Nam nãy giờ vẫn luôn xổm mặt cô, thấy cô gì, quan tâm hỏi.

Tần Man tránh né ánh mắt của , với : “ mệt , ngủ một lát.”

Cố Kiêu Nam cảm nhận đc rõ ràng là tâm trạng cô gì đó đúng, bắt lấy tay cô, thấp giọng hỏi: “Cô đang trốn tránh điều gì?”

.” Tần Man cúi đầu, giao với tầm mắt của .

Cô Kiêu Nam dùng sức nắm lấy tay cô, “Vậy cô cho , cô định gì?”

“Tạm thời nghĩ xong.” Tần Man theo bản năng tránh , đó mượn cớ cởi áo khoác, dậy tới, thuận tay ném áo khoác lên ghế sô pha.

Chỉ là mới ném một cái, đồ trong túi áo liền rơi ngoài.

Cố Kiêu Nam thấy gì đó như là tờ giấy vo tròn , cảm thấy kỳ lạ.

“Đây là cái gì thế?”

Anh hỏi câu khiến cho Tần Man thuận theo sang, lúc cô mới phát hiện bản đồ vẽ tuyến đường mà tùy tiện nhét vội túi áo rơi .

Cô đang chuẩn ngăn .

Cố Kiêu Nam mở tờ giấy , hơn nữa còn xem bản đồ bên trong.

“Cô vẽ tuyến đường gì?” Anh nghi ngờ chằm chằm tấm bản đồ, qun sát tỉ mỉ, sắc mặt dần dần đổi, “Tại thể bản đồ tuyến đường của Trang Dã? Cô trộm từ ?”

Tần Man thấy chữ trộm thì bản vẽ sai.

“Không trộm, là mô phỏng .”

Cố Kiêu Nam cau mày, mô phỏng ?

Điều … Sao thể?

“Sao cô thể mô phỏng ?”

Đối mặt với nghi vấn của Cố Kiêu Nam, theo lý mà thì Tần Man nên .

tình hình bây giờ rối loạn, hơn nữa cũng phát hiện , vì cô dứt khoát thẳng thật: “ để Lâm Mộc Phi truyền Trang Dã cho lợi nhuận ngoài, những từng tìm đến thấy lợi nhuận hậu hĩnh như thế, tự nhiên sẽ đến tìm Trang Dã.”

Cố Kiêu Nam nhíu mày: “Thế nên cô giảm lợi nhuận của Trang Dã mà là vì tấm bản đồ ?”

Lúc đó, khi Lâm Mộc Phi truyền tin Tần Man nhận lợi nhuận ngoài, .

lúc đó chỉ cho rằng Tần Man để cho đám phân chia hết lợi nhuận của Trang Dã mà thôi.

Lại ngờ rằng, cô gái mà lợi hại như thế, chỉ dựa đám đó mà tìm nguồn gốc vẽ một bản đồ tuyến đường khác biệt lắm.

mà…

“Cô tuyến đường để gì?”

Đây mới là vấn đề Cố Kiêu Nam quan tâm.

chặt đứt đường sống cuối cùng của Trang Dã.” Lúc những lời , Tần Man hề che giấu sự lạnh lùng xuất hiện trong ánh mắt.

Cố Kiêu Nam thấy giọng của cô, khỏi nhíu mày chặt hơn một chút, “ thật sự hiểu, tại như với Trang Dã? Nhiệm vụ vùng của cô là thu thập chứng cứ phạm tội của Trang Dã ?”

Lúc đầu là Hạ Thường Lương giao nhiệm vụ cho , thế nên so với Tần Man càng hiểu rõ hơn sự bố trí nhiệm vụ của Hạ Thường Lương.

những việc Tần Man bây giờ giống như đang thành nhiệm vụ.

Cố Kiêu Nam đột nhiên lên tiếng, “Có cô đang giấu chuyện gì ?”

Quả thật, khi lời , Tần Man thể hiện rõ sự đề phòng, thậm chí còn lạnh mặt : “Cố Kiêu Nam, thật thể rời .”

Cố Kiêu Nam híp mắt, như như nở nụ : “Tần Man, cô triệt để lợi dụng , chạy trốn ? Qua cầu rút ván cũng cần rõ ràng như thế nhỉ?”

“Không qua cầu rút ván mà là giúp .” Tần Man hững hờ .

Cố Kiêu Nam nổi giận, “Sao giúp cô! Nơi ẩn nấp của cô bây giờ là do cung cấp cho đấy nhé!”

Nhắc đến chuyện , ánh mắt Tần Man trở nên nguy hiểm, “Không , ở đây nơi nương tựa, chỗ để ?”

Cố Kiêu Nam nghẹn họng.

Cái gọi là lấy đá đập chân thì gọi là gì?

Thật là hết chuyện để mới lôi chuyện mà!

… cái gì chứ, cô đừng mà đánh trống lảng, bây giờ đang nghiêm túc chuyện của cô đấy! Cố Kiêu Nam vẻ trách móc nhắc nhở.

Tần Man cửa sổ sát đất, sắc trời tối đen ở bên ngoài, nhàn nhạt : “Chuyện của thật sự giúp .”

Cố Kiêu Nam tức tối dậy, đến mặt cô, “Ai thế! Cô chỉ cần , chắc chắn thể giúp cô.”

Tần Man ngước mắt lên, ẩn đôi mắt bình tĩnh là một sự sắc bén lạnh lùng, “Cố Kiêu Nam, thần, đừng dùng giọng điệu của thần thánh mà đến cứu rỗi .”

Cố Kiêu Nam bật , nhưng trong ánh mắt hề sự vui vẻ, “ giúp đỡ mua chuộc cô? Cô nghĩ gì thế? Trên thế giới , dù là là thần, chỉ tự mới cứu rỗi chính thôi.” Tay giữ chặt vai Tần Man, tiếp tục gằn từng câu từng chữ: “Bởi vì bên cạnh mãi mãi thể nào đánh thức kẻ giả vờ ngủ, chỉ khi bản đó tỉnh dậy.”

Một lúc , mới tiếp tục : “Tần Man, cô là giả vờ ngủ ?”

-------------Chuyện ngoài lề----------------

Cả nhà ngủ ngon! Chụt chụt.

Chương 264. Kim gia xảy chuyện (1)

Tần Man mím chặt môi, trả lời.

Cố Kiêu Nam cưỡng ép cô trả lời.

Chỉ là tiếp với cô: “Thật ngay từ khi bắt đầu phát hiện cô bình thường, cô cô là nữ đóng giả nam là vì Hứa Cảnh Từ, nhưng về một lòng chạy trốn là vì cái gì? Chẳng lẽ cô sợ ?”

Anh nhịn , khẽ , đó tự lắc đầu phủ định, “Không, cô như thế. Thời gian cô ở đơn vị rõ con của cô, co giãn , việc cẩn trọng, tâm trí kiên trì bền bỉ, thật, loại chuyện vì yêu mà đầu óc u mê, thật sự tin, nhưng thể tin.”

Thái độ trong lời là một loại than thở nhưng thỏa hiệp.

“Còn , cô mệnh lệnh của Hạ Thường Lương, ở chỗ ai đối đầu với Trang Dã, hận thể đánh c.h.ế.t , nhưng rõ ràng ngay từ đầu, cô lệnh Hạ Thường Lường, bảo .”

Mỗi câu của Cố Kiêu Nam đều mang theo sự thăm dò và phân tích.

Dường như đang dần dần tan lớp sương mù dày đặc đang bao quanh Tần Man.

Vẻ mặt của Tần Man qua vẫn bình tĩnh như cũ.

, chỉ là qua thế thôi.

Nghe thấy mỗi câu nghi ngờ của Cố Kiêu Nam, trong đáy mắt đều rung động mạnh mẽ.

Cho đến tận lúc sống lưng cô kéo căng, thấy Cố Kiêu Nam : “ dù là như , vẫn lựa chọn tin tưởng cô.”

Trong nháy mắt, đôi lông mi của Tần Man run rẩy.

giọng của cô vẫn lạnh lùng như cũ, “Niềm tin của lý do.”

xong thì lùi về một bước, kéo giãn cách với .

Cố Kiêu Nam đang nắm vai cô, hành động của cô khiến trong tay chỉ còn khí, nhún vai , “ thích cô, nên tin tưởng cô.”

lời cho Tần Man cau mày, giọng điệu càng tỏ vẻ xa cách, “Đừng bao bọc bởi gông cùm xiềng xích, là đơn phương yêu thích, liên quan đến , cần chịu trách nhiệm với .”

Cố Kiêu Nam dường như là cố ý, trêu đùa : “Cô còn chịu trách nhiệm với ?”

Tần Man: “…”

Cái thật là…

thật sự mệt , ngủ một lát.”

Cô thật sự lười đôi co với , đêm nay đem đến cho cô nhiều chấn động lớn, cô cần sắp xếp một chút, nhanh chóng đưa quyết định.

Lần , Cố Kiêu Nam khôn phản đối, thậm chí còn với cô: “Cô phòng ngủ ngủ , ở đây an , sẽ ai đến .”

Tần Man gật đầu: “Cũng .”

Bây giờ cô cần ở một , cần một nơi để cô bình tĩnh .

Tần Man trong phòng ngủ, đóng cửa.

Cô tìm một cái ghế xuống.

Không Cố Kiêu Nam ở mặt lay động, mấy lời khiến sợ hãi, đầu óc của cô nữa bắt đầu suy nghĩ.

Bây giờ bản bại lộ, Hạ Thường Lương cho đến bắt .

Vậy thì đương nhiên phận thật sự của sớm muộn cũng sẽ bại lộ, thậm chí… khả năng bại lộ .

khuôn mặt của cô cũng là thật.

Ở trong tài liệu dân cư, chỉ cần mấy phút là thể điều tra tất cả tư liệu về cô.

Nghĩ đến đây, cô khỏi nhíu mày .

Nếu tài liệu lộ , như chỗ Tần Hồng Đào thì ?

Liệu cũng sớm ?

Sự tình đến nước , Tần Man cảm thấy bản giống như một nữa suy diễn dự cảm kiếp của một .

Cô quả quyết rời khỏi quân đội, mang theo tội danh phản bội, trở về quỷ khu, đó khi cha ruột của cơ thể chuyện, đùng đùng nổi giận, đoạn tuyệt quan hệ cha con.

Khác biệt duy nhất là: kế của cơ thể sẽ cực kỳ đắc ý về việc việc .

Mà điểm khác biệt khiến cô cách nào cam tâm gánh lưng tội danh phản bội mà rời .

nếu rời

Bị bắt trở cũng là chuyện sớm muộn, đến lúc đó cô trả lời chuyện bản giả nam gia nhập bộ đội thế nào?

Chẳng lẽ thật sự theo cách mà Cố Kiêu Nam bày , vì đàn ông nên mới gia nhập quân đội?

Lời thể rửa sạch hiềm nghi, nhưng giam một thời gian, chắc chắn là chạy thoát.

Đến lúc đó quỷ khu chuyện gì cô sẽ thể .

Quỷ khu và bộ đội, hai điều như đặt ở cán cân đang cân bằng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-262-ngua-tay-duoc-voi-doi-tien.html.]

Quấy nhiễu cô đến mức cô thể yên .

giữ kín phận của Tần Man đến cùng, dành quỷ khu, g.i.ế.c Trang Dã.

vấn đề là, cá và gấu, thể cả hai, cô nhất định lựa chọn mới .

Trong phòng yên tĩnh đến mức ngay cả một cái kim rơi xuống cũng thể thấy.

Tần Man vẫn nhúc nhích, ghế sô pha suy nghĩ hồi lâu.

Cho đến khi trời bắt đầu tờ mờ sáng, ngoài cửa vang lên tiếng chuyện của Cố Kiêu Nam.

Giọng từ đến nay từng sốt ruột và bất an như thế.

Lúc khi cô ở nhà Cố Kiêu Nam, đều trốn bếp điện thoại, cố gắng hạ thấp giọng xuống, tránh để cô .

Sao hôm nay khác thường như ?

Hay là xảy chuyện gì ?

Tần Man dậy, lặng lẽ tới của phòng.

“Cái gì mà rơi hôn mê cơ? Cậu đang đùa với đấy ? Đang yên đang lành thể rơi hôn mê ?”

“Nhân viên cấp cứu ở trong tòa nhà còn đủ ? Tại còn đưa bệnh viện?”

, cho phép ông bước khỏi tòa nhà một bước.”

“Lời của Mạnh Minh? Ở chỗ đó, ngoại trừ Kim gia , lời của một là một! Ngày hôm nay các ai dám đưa Kim gia ngoài, khi trở về, đừng trách chuyện tình cảm!”

Từng từng chữ ở bên ngoài truyền rõ ràng.

Hai chữ Kim gia khiến cho lòng Tần Man căng thẳng.

Chẳng trách Cố Kiêu Nam mất khống chế như !

Thì là vì Kim gia xảy chuyện !

Nếu Kim gia xảy chuyện gì, nắm bắt tin tức của nội gián coi như đứt bộ!

Lúc , cô chợt kéo cửa phòng .

Chương 265. Cho ăn một bữa, lái xe cả đời. (2)

Nghe thấy tiếng mở cửa, Cố Kiêu Nam lập tức đầu sang.

Trong khoảnh khắc thấy Tần Man, đầu lông mày khỏi nhíu chặt.

“Nói với ở đó, , ai cũng hành động.”

Nói với trong điện thoại xong, cũng quan tâm đó gì nữa , trực tiếp cúp máy, đó nở nụ với Tần Man, hỏi: “Sao cô đây, là đánh thức cô dậy ?”

“Không , vốn dĩ ngủ.” Tần Man từ trong phòng .

Cố Kiêu Nam thần thái trong ánh mắt cô, xác định giống như là ngủ dậy, lập tức nhíu chặt lông mày, “Tại ngủ? , ở đây an , hơn nữa ở đây, ai dám đến động tay động chân với cô?”

Tần Man tự rót cho một cốc nước, : “Sự việc náo loạn đến mức , ngủ .”

Cố Kiêu Nam thấy lời , nhịn bắt đầu lảm nhảm, “ cảm thấy phương án của khá là…”

còn xong, Tần Man trực tiếp mỉa mai: “ chuyện điện thoại, Kim gia hôn mê , cần về ngay lập tức ?”

“Không cần, Khổng Nghĩa ở đó, chắc sẽ xảy chuyện gì.”

Tần Man cảm nhận rõ lời chắc chắn.

“… về cùng nhé.”

Câu của Tần Man khiến Cố Kiêu Nam sửng sốt, “Cô gì cơ?”

“Người của bộ đội đang tìm , phòng của và công ty chắc chắn đang theo dõi, bây giờ chỗ nào thể , thể đưa quyết định, bằng cùng thăm Kim gia một chút.”

Nếu Cố Kiêu Nam vì cô mà chạy tới đây thì cô cùng một chuyến cũng chẳng .

Cố Kiêu Nam chần chừ, “ hiện tại bên chỗ Kim gia đang loạn, sợ…”

ở đây cũng sợ, với cũng sợ. Cố Kiêu Nam, từ lúc nào nhát gan như thế hả?” Tần Man mất kiên nhẫn, cau mày .

“Cô cùng …” Cố Kiêu Nam khẽ lẩm bẩm bốn chữ , đột nhiên nở nụ , “ thích mấy lời đó.”

Tần Ma.: “…”

Anh rốt cuộc đang nghĩ linh tinh cái gì thế hả!

“Đi thôi, bây giờ chúng lập tức về.” Cố Kiêu Nam xong liền hề do dự nắm lấy tay của cô, xuống lầu.

Vừa xuống lầu, còn với Tần Man: “Nếu như cô mệt, lên xe thể ngủ một chút, của bên quân đội tạm thời thể tìm cô, dù cũng ai nghĩ cô sẽ ở bên cạnh .”

Tần Man lắc đầu, “Chúng phiên lái xe , dù đêm qua cũng thức trắng mà.”

“Lại lo lắng cho .” Cố Kiêu Nam híp mắt hết sức vui vẻ, nhưng đó đưa tay nhéo một cái mặt cô, “ cô lo lắng thừa , ở huấn luyện ở quân đội cũng mấy ngày mấy đêm nghỉ ngơi, sớm quen .”

Nói xong cũng bước nhanh xuống lầu, khởi động xe.

Tần Man theo , cũng gì thêm nữa, ghế , nhắm mắt nghỉ ngơi.

Cố Kiêu Nam cô đề phòng đường cao tốc gắn camera, tránh để khác phát hiện nên mới ở vị trí bên cạnh ghế lái.

Thế nên cũng tự nhiên mà lấy cái mũ để ở trong hộc xe đưa cho cô, bảo cô đội lên.

Tần Man cũng từ chối.

Hạ thấp vành mũ, cô dựa phía .

Bộ dáng qua như là một tư thế ngủ bình thường.

Cố Kiêu Nam với tình hình hiện tại, Tần Man ngủ nổi.

Cô chỉ đang tịnh tâm suy nghĩ mà thôi.

Mê Truyện Dịch

Xe chạy nhanh đường cao tốc, Cố Kiêu Nam chạy mua ít đồ ăn sáng .

“Ăn chút gì , đừng để đói.” Sau khi về thì đưa tất cả bữa sáng cho cô.

Tần Man thấy bánh bao nóng hổi, bánh hành, sủi cảo hấp, còn chảo thịt trứng muối, chủng loại và chất lượng cực kỳ đầy đủ.

Chạy suốt đêm đúng thật là đói bụng.

Tần Man cũng khách sáo, cầm bánh bao cắn một miếng to.

Chẳng bao lâu cô ăn hết phần của .

Cất phần còn dư túi, cô đưa đến chỗ ghế lái.

“Cho .”

Cố Kiêu Nam liếc mắt, : “ đang lái xe, ăn thế nào đây?”

Tần Man suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng lý, cũng nghĩ nhiều, dùng đũa gắp một miếng sủi cảo hấp đưa đến bên miệng .

“Này.”

Hành động của cô khiến Cố Kiêu Nam bất ngờ yêu thương mà đ.â.m sợ hãi, “Không ngờ khi còn sống cũng diễm phúc , là về ngày nào cũng lái xe cho cô, ngày nào cô cũng đút cho ăn nhỉ?”

Bây giờ Tần Man miễn dịch với mấy lời như thế của , chỉ một câu: “Ăn nhanh lên.”

Cố Kiêu Nam cứ thế thỏa mãn ăn từng miếng từng miếng, hưởng thụ việc Tần Man đút cho ăn.

Bất tri bất giác ăn hết sủi cảo hấp và cháo thịt trứng muối.

Tần Man thấy ăn ít, nhịn hỏi: “Anh còn ăn nữa ?”

“Ăn!”

Tần Man thấy câu trả lời của , cau mày, “Hình như ăn nhiều đấy nhỉ?”

“Không , nếu cô đút cho ăn thì sẽ mua thêm nhiều một chút.”

Nói xong, Cố Kiêu Nam cắn một miếng bánh bao.

Sau khi xong lời , Tần Man thật cũng no .

Ngay lập tức thu tay .

Lại đúng lúc Cố Kiêu Nam há miệng cắn bánh bao, kết quả cắn , nhịn nhíu mày.

“Sao cho ăn nữa?”

“No thì đừng ăn nữa, sẽ hại dày đấy.”

Tần Man với một câu.

Kết quả khiến trong lòng Cố Kiêu Nam như gió xuân đang thổi.

“Được, cô ăn sẽ ăn nữa.”

Tần Man: “…”

Dáng vẻ cam tâm tình nguyện khiến cô cảm thấy sai điều gì gây hiểu lầm ?

Chương 266. Nổ tung (3)

Xe chạy liên tục hai giờ đồng hồ.

Mặt trời ở bên ngoài cửa sổ lên cao.

Bầu trời cuối hè rực rỡ mang theo cái nóng hầm hập.

Tần Man ở ghế , nhắm mắt nghỉ ngơi.

Cố Kiêu Nam thì định vững vàng lái xe một mạch.

Trong xe yên lặng tiếng động.

Không qua bao lâu, đột nhiên điện thoại của Cố Kiêu Nam vang lên “reng reng reng.”

Anh màn hình điện thoại, Tần Man đang hạ thấp vành mũ trong kính chiếu hậu, cuối cùng cũng nhận điện thoại.

“Nói.” Anh cực kỳ ngắn gọi dứt khoát lệnh.

nhanh giọng điệu của đổi.

“Cái gì?”

“Mạnh Minh thật sự đưa Kim gia ngoài?”

“Được, . đang đường về, hai tiếng nữa sẽ đến, quan sát.”

Giọng của Cố Kiêu Nam trầm thấp lạnh lùng.

Sau khi dặn dò xong liền cúp điện thoại, đồng thời chân đạp ga tăng thêm lực.

Tốc độ xe lúc nhanh hơn, lao như bay đường.

Lúc , Tần Man ở phía lên tiếng hỏi: “Điện thoại của Khổng Nghĩa ?”

Cố Kiêu Nam ngẩng đầu Tần Man trong kính chiếu hậu, giả bộ vẻ thoải mái : “Là đánh thức cô ?”

Anh vẫn dùng cách cũ để dời sự chú ý của cô.

Tần Man non đến thế, thể dễ dàng chuyển dời sự chú ý , thế nên cô trực tiếp hỏi: “Rốt cuộc Kim gia xảy chuyện gì?”

Cố Kiêu Nam nở một nụ , vẻ thoải mái : “Không chuyện gì hết.”

“Bây giờ cho , chút nữa tự cách của để .”

Câu nhắc nhở lạnh lùng của Tần Man cuối cùng vẫn khiến Cố Kiêu Nam thỏa hiệp, “Khổng Nghĩa cho , Kim gia đánh lén, rơi hôn mê, tên khốn Mạnh Minh đó đưa đến bệnh viện cứu chữa.”

“Chẳng lẽ nên đưa bệnh viện ?” Tần Man hiểu hỏi .

Cố Kiêu Nam lái xe trả lời: “Lúc điều một đội ngũ y bác sĩ nhất đến đó chờ lệnh, ông căn bản cần ngoài.”

“Ra ngoài thì ?” Tần Man hỏi nữa

Cố Kiêu Nam thẳng thắn trả lời: “Có khả năng lớn là sẽ chết, bởi vì đối phương dùng b.o.m mấy , bệnh viện là nơi lẫn lộn, vốn cách nào bảo đảm an .”

“Thế tại Mạnh Min vẫn đưa ?”

Đối mặt với câu hỏi của Tần Man, Cố Kiêu Nam : “Muốn đạp xuống để bước lên . Trước khi rời lệnh, tuyệt đối thể để cho Kim gia khỏi tòa nhà, tất cả nhân viên y tế sẵn sàng chờ lệnh 24/24. Bây giờ ông nhân lúc ở đó đưa ngoài, nhỡ may xảy chuyện, ông cũng một nghìn lý do để , thậm chí còn thể đổi trắng đen, đổ trách nhiệm lên , để cho bệnh tình kéo dài các thứ. Dù mặt ở hiện trường, đến lúc đó sẽ mất sức cạnh tranh, Mạnh Minh chẳng sẽ thuận một đường lên lão đại ?”

Tần Man xong những lời , lông mày nhíu chặt, “Vậy định thế nào?”

“Chỉ thế để Khổng Nghĩa âm thầm theo dõi, đang ở bên cạnh Mạnh Minh, ít nhiều cũng thuận tiện hơn.”

Lời Cố Kiêu Nam nhẹ nhàng, nhưng từ trong ánh mắt thể , bây giờ chỉ hận thể cánh để bay về.

cũng hy vọng Kim gia sẽ chết.

Chí ít là khi tìm tin tức của nội gián, Kim gia thể chết.

Nếu danh tính nắm trong tay hàng sẽ theo cái c.h.ế.t của Kim gia mãi mãi chôn vùi đất, biến mất.

Tần Man gương mặt lạnh lùng của Cố Kiêu Nam, tâm trạng cũng tránh khỏi cảm giác nặng nề.

Nói cho cùng, nguyên nhân khiến rơi tình thế bất lợi là vì .

Nếu bản xảy chuyện, khiến phân tâm, cũng sẽ rời xa Kim gia.

Cũng sẽ tạo cơ hội cho Mạnh Minh.

Bầu khí trong xe dần dần ngưng trệ.

Bất thình lình, điện thoại reo lên, âm thanh vang lên đột ngột Tần Man giật .

Cố Kiêu Nam lập tức nhận điện thoại.

“Anh Kiêu, xe của Kim gia nổ tung.”

Giọng trong điện thoại gấp, nôn nóng, cũng vang.

Ngay cả Tần Mna cũng thể thấy rõ ràng.

Nghe giọng chắc là cấp của Cố Kiêu Nam.

“Diện tích vụ nổ lớn!”

Nghe đầu bên , tay cầm lái của Cố Kiêu Nam tự chủ siết chặt, giọng của nặng nề, “Kim gia thế nào?”

Người bên vội vàng : “Kim gia , ông xe của , thế nên đưa bệnh viện, đang cấp cứu, nhưng những em xe của Kim gia và chiếc xe phía đều vạ lây.”

Bốn chữ Kim gia như một liều thuốc an thần giúp bình tĩnh .

“Được, , sắp qua đó .” Cố Kiêu Nam xong liền tắt máy.

Tần Man ở phía thấy rõ đường cong bắp thịt ở bả vai dần dần thả lỏng.

“Nếu Kim gia thì vấn đề gì nữa .” Cô nhịn trấn an một câu.

Cố Kiêu Nam ừ một tiếng, nhanh chóng gia tăng tốc độ, hướng về phía .

thực tế, khi bọn họ đến bệnh viện mới , suy nghĩ lúc ở xe quá ngây thơ .

Bởi vì hiện thực tàn khốc và đả kích hơn nhiều so với những gì họ nghĩ.

--------------Chuyện ngoài lề---------------

Cả nhà ngủ ngon, kịch ở phía sắp đến ~

Loading...