Tần Man nhíu mày.
Cô gì đây?
Chẳng lẽ con bé ngu ngốc vì một tên đàn ông mà bịa đặt một cái phận để , đó chết, đúng lúc cô sống , liền một lòng chạy trốn?
Lời , đừng là Cố Kiêu Nam tin, đến chính cô còn cảm thấy vô nghĩa!
"Tần Man, rốt cuộc em đang giấu chuyện gì thế?" Cố Kiêu Nam thấy cô mím chặt môi, nhưng chịu trả lời , trong lòng hoảng hốt, "Em. . . . . .Chẳng lẽ. . . . . ."
Tần Man thấy trong ánh mắt lộ vẻ tin, giả bộ bình tĩnh, cô trong lòng đang nghĩ cái gì.
Nhìn , cũng may cho tới bây giờ cho hy vọng gì.
Nếu đến lúc đó lẽ đau khổ bao.
Mê Truyện Dịch
Cái cảm giác đó mất , thật sự đau.
Đau thấu tim gan, kiềm chế .
Cuối cùng cô lặng lẽ thở dài trong lòng, trả lời: ". . . . . . Là vì một con trai."
Quên , đến mức vạn bất đắc dĩ, vẫn là cần chân tướng với .
Tần Man thầm nghĩ trong lòng.
Quả nhiên lời cho sắc mặt Cố Kiêu Nam dịu một ít, đó cứng , bình tĩnh, hỏi: "Là ai?"
Tần Man cũng thẳng thắn, "Hứa Cảnh Từ."
Cố Kiêu Nam cẩn thận nhớ , mới nghĩ là lớp trưởng của đội tân binh.
Một đứa con gái vì một đàn ông mà bịa đặt phận quân đội, mục đích cần cũng .
Sắc mặt Cố Kiêu Nam dần dần khó coi.
Bảo cô năm bảy lượt từ chối , thì là trong lòng .
Vừa nghĩ đến đây, đáy mắt liền ảm đạm.
Cho nên là đến chậm một bước ư?
Tần Man ở chỗ , thấy đó, một lời nào, bàn tay sắp nắm thành nắm đấm, cô hiểu nhầm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-2612-da-co-nguoi-trong-long.html.]
Thực cô thể cần giải thích, thậm chí nên để hiểu lầm.
lúc thấy vẻ mặt của Cố Kiêu Nam, cuối cùng Tần Man vẫn một câu, "Chẳng qua là do hiểu chuyện mà thôi, thích ."
Cố Kiêu Nam đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời cho Tần Man khỏi đầu né tránh.
"Vậy bây giờ thì ?" Anh hỏi.
Tần Man trả lời.
Cố Kiêu Nam từ bỏ ý định, trực tiếp đến mặt cô, nửa xổm bên cạnh cô, ánh mắt sáng bừng cô, "Nói mau, bây giờ còn thích ?"
Tần Man vẫn chịu .
Cố Kiêu Nam nóng nảy, vươn tay trực tiếp xoay đầu cô , nâng mặt cô, "Nói ! Bây giờ thích thích?"
Tần Man nhíu mày, theo bản năng đẩy tay , đáng tiếc chịu buông tay, dáng vẻ đạt mục đích thề bỏ qua.
Không thể gì , cô chỉ thể thỏa hiệp mở miệng: "Không thích."
Nụ miệng Cố Kiêu Nam dần dần mở rộng, trong mắt chứa những tia sáng nhỏ vụn, "Cho nên em giải thích là hiểu lầm, ?"
Tần Man: "?"
Cô giải thích chỗ nào?
Rõ ràng là cố sống cố c.h.ế.t một câu trả lời, lúc cô mới trả lời.
Người thật sự là. . . . . . đổi trắng đen!
". . . . . ."
Tần Man đang cãi nhưng Cố Kiêu Nam trách móc, : "Em cần , em gì! Tâm ý của em, đều hiểu!"
Nói xong còn nhéo má Tần Man.
Từ đến nay, sắc mặt Tần Man đều lạnh lùng và lãnh đạm, kết quả sờ như , biểu tình buồn phù hợp với cô.
Biểu cảm đáng yêu trái ngược Cố Kiêu Nam càng cảm thấy thú vị, vì thế sợ c.h.ế.t nhéo thêm mấy cái nữa.
Đến khi chạm đôi mắt lạnh lùng của Tần Man.
Anh mới ngượng ngùng tự động buông lỏng tay .