Cô hiện tại an .
Có điều mặc dù như , cô vẫn như cũ dám lái xe trung tâm thành phố, sợ chiếc xe một nữa giám sát theo dõi.Tần Man trong xe, bên ngoài xe ngừng tiếng nôn mửa.
Cuối cùng cũng lấy một chai nước từ tủ đựng đồ, xuống xe đưa cho .
“Anh chứ?” Giọng của cô vẫn lạnh lùng như khi.Khổng Nghĩa thể cảm thấy chiếc xe chợt lùi về phía .
Sau đó “Ầm” một tiếng, đuôi xe tông mạnh đầu xe phía .
Còn phương pháp đụng như ? mà từ đến nay cô luôn đến đủ thì ngưng, lưu ba phần sống.
Cho nên chỉ cần túi khí bung lên thì lập tức thu tay .
Sau đó tận dụng vài giây đó đạp chân ga, nhanh chóng rời nữa.Đôi mắt cô dán chặt chiếc xe trong gương chiếu hậu.
Cho đến túi khí bung , nét mặt lạnh lùng mới từ từ buông lỏng.
Mê Truyện Dịch
Cuối cùng giải quyết tạm thời!Thật là lợi hại!
Trong đầu Khổng Nghĩa lúc là một mảnh hỗn loạn.
như cũ vẫn tỉnh táo như cũ.Cũng vì một trận đua xe cấp tốc mà điểm nào hốt hoảng sợ hãi.
Khổng Nghĩa, đang quỳ ở đó, vẻ mặt lạnh lùng của cô, càng cảm thấy bản vô cùng chật vật.
Hơn nữa còn từng là sĩ quan huấn luyện của Tần Man. thấy ở ghế , khuôn mặt của Khổng Nghĩa tái nhợt như một tờ giấy trắng.
Vì ngay đó, cô tìm chỗ cỏ dại mọc um tùm để đỗ xe.
Ngay khi thấy xe dừng , Khổng Nghĩa vội vàng đẩy cửa xe , chân mềm nhũn, quỳ xuống mà ói.Trước mặt binh lính của , mà nôn thành cái bộ dạng , thực sự cảm thấy mất thể diện.
Lập tức, chống đỡ lên, giả bộ vấn đề gì: “ ! ... Ọe--!”
Còn khoác lác xong, cúi , nôn thêm một nữa.
“Uống chút nước súc miệng.” Tần Man dáng vẻ chút nào là giống buồn nôn, bên cạnh , giúp mở nắp chai, đưa chai nước tới.
Lần , Khổng Nghĩa sáng chống đỡ nữa.
Đương nhiên, cũng còn sức để chống đỡ nữa.
Sau khi nôn xong, súc miệng , đó uống thêm vài ngụm nước, cho đỡ choáng váng.
Khi tỉnh táo , sanh mới tức giận : “ dáng tên tiểu tử như gầy gò yếu ớt, lái xe ngông cuồng thế ? Cậu còn là ai nữa ?”
Anh tận dụng cơ hội trách mắng, lấy mặt mũi cho .
, Tần Man cũng quan tâm cái gì, trực tiếp hỏi: “Vì quân đội?”
Khổng Nghĩa nghẹn , ánh mắt bắt đầu rời sang chỗ khác.
“Anh gì?”
“...”
Khổng Nghĩa nhân cơ hội uống nước, vẫn như cũ lời nào.“Cái gì?!” Câu trả lời của Tần Man khién Khổng Nghĩa sửng sốt khỏi nhảy dựng lên: “ lầm chứ? Quân dự ? Cậu thế mà trong quân dự ! Là nhảm, là đại đội trưởng điên ?”
Bởi vì Khổng Nghĩa đặc biệt rõ về mối quan hệ hợp tác giữa Tần Man và Hạ Thường Lương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-257-co-phai-anh-ta-lua-co.html.]
Cho nên, kí ức của Tần Man với từ đầu đến cuối dừng ở ban đầu chạy bộ sẽ , dọn dẹp nội vụ sẽ , đá một cước cũng gào , một hình tượng kiềm chế .
“Có lẽ là điên .” Tần Man đám cỏ đường chân trời xa xăm, trầm giọng .Anh cũng cảm thấy hiện tại quá đáng.
Sao thể chiếm ưu thế dễ dàng .
Vì thế, lập tức chuyển chủ đề: ''Vậy, bây giờ đang ở đơn vị nào?”
“Quân dự .”Không câu trả lời, Tần Man lạnh lùng về phía : “Anh của khi tin suy sụp đến mức nào ?”
Rốt cuộc, hai chữ tác động đến .
Khổng Nghĩa đặt chai nước xuống, cúi thấp đầu, nhếch miệng , vẻ thư thái mà : “Tham gia quân ngũ chẳng đều như .”
khi , cảm thấy điều gì đó đúng.“Chờ một chút, quan hệ của chúng , là sĩ quan huấn luyện, là binh sĩ ? Từ lúc nào mà đến phiên khiển trách ?!”
Tần Man thản nhiên trả lời: “Huấn luyện tân binh sớm kết thúc , hiện tại với trở thành chiến hữu.”
“Một ngày thầy, thì cả đời thầy, !”
Khổng Nghĩa suy nghĩ, kết quả Tần Man lườm cho một cái.Bây giờ bộ tình hình hỗn loạn đến mức cô như thế nào.
Rời khỏi quân đội?
Cái phận của Tần Man bước con đường cũ.
Kế hoạch của cô trống rỗng.Không rời khỏi quân đội?
Thân phận giả mà cô tạo , dùng cái gì để bù ?
Cho dù bù , Hạ Thường Lương tiếp tục để cô nhiệm vụ ?
Trong lúc nhất thời, những suy nghĩ rối rắm hỗn loạn giống như tơ vò, chút manh mối.
Khổng Nghĩa bên cạnh cô đang nghĩ gì, cũng hiểu cô gì, dứt khoát chuyển đề tài, hỏi: “ , tình hình của là ? Đang êm tại truy đuổi? Mà ở trong đơn vị huấn luyện , liên lạc với tiểu tử ?''
Hàng loạt câu hỏi của khiến Tần Man thoát khỏi dòng suy nghĩ của .
Cô nghiêng đầu, thờ ơ hỏi: “Lời hẳn là hỏi mới đúng, vì ở cùng với ?”
Khổng Nghĩa: “...”
Thấy một nữa im lặng, Tần Man chau mày hỏi: “Chẳng lẽ với vùng cùng một chỗ?”
Khổng Nghĩa ngạc nhiên ngẩng đầu: “Cậu chuyện ?
Tần Man xong câu , hết thảy chuyện cần cũng .
“Anh cái gọi là phận vùng của cấp công nhận .” Tần Man lạnh lùng nhắc nhở.
Không Nghĩa: “...”
Vẻ mặt của trông chút chột .
Tần Man bên cạnh phản ứng của , đột nhiên nhướng mày, lạnh giọng chất vấn: “Có Cố Kiêu Nam lừa ?”
Không Nghĩa sững .
Sau đó mới hiểu cô ý gì.