Là Cố Kiêu Nam!
Tần Man thấy rõ phận của đến, vẻ cảnh giác mặt lập tức liền hòa hoãn xuống, điều saub đó liền nhíu mày: “Anh bằng cách nào?” “Dùng chìa khoá a.” Cố Kiêu Nam chống gậy, ngón trỏ xỏ vòng chìa khoá, lắc từng vòng từng vòng.
Sau khi Tần Man thấy , sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống: “ lấy chìa khoá ở ?”
“Lần khi thuận tiện lấy một cái.” Nói , Cố Kiêu Nam bước chân cà nhắc, chống gậy trực tiếp đến: “Có cơm ? sắp c.h.ế.t đói , ở trong bệnh viện mỗi ngày ăn những đồ ăn như nước đó, trong miệng nhạt đến nỗi thật sự chút ham ăn uống nào.”
Anh như ông cả tướng ở ghế sa lon la hét ăn cơm.
Dáng vẻ như quen thuộc đó khiến Tần Man hận thể nắm tay vung lên.Người rốt cuộc cần mặt mũi nữa !
Vậy mà trộm chìa khoá nhà khác đăng đường nhập thất!
“Đi tiệm cơm nhà hàng đầy đường, thể nơi đó ăn.” Cô mặt lạnh liền định xông lên đẩy .
Cố Kiêu Nam chịu, cả tê liệt ngã xuống ghế sô pha, như con ch.ó chết: “Không , bọn họ dinh dưỡng, chỉ trong nhà mới sạch sẽ dinh dưỡng.”
“Nơi nhà , mà cũng nấu cơm!”
Tần Man bởi vì tay còn quấn băng vải, cách nào kéo ngoài, huống chi cả ở nơi đó chơi xỏ lá, cô cũng kéo nổi.
Tức giận đến nỗi thái dương cũng đau.
Thật sự là cho tới bây giờ từng thấy loại nào vô như !
Cố Kiêu Nam ghế sa lon lẩm bẩm, vẻ mặt tin: “Cậu nấu cơm? Cậu lừa gạt ai , nhanh, c.h.ế.t đói , cơm trưa còn kịp ăn chạy đến đây đấy.”
Tần Man dáng vẻ đương nhiên của , cố gắng bình tĩnh , đó lạnh lùng một câu: “Vậy thì c.h.ế.t đói .”
Sau đó liền trong phòng ngủ.
Trên ghế sa lon Cố Kiêu Nam cũng lời tuyệt tình như thế của cô chọc tức: “Cậu đối xử với ân nhân cứu mạng của như đấy ? Tên nhóc ... Không, là nha đầu! Nha đầu , cô còn lương tâm ! Theo lý mà , ân cứu mạng lấy báo đáp, !”
“Không .”
Tần Man vứt xuống hai chữ , liền trở về phòng ngủ.
tiếp tục vẽ tấm bản đồ nữa, mà là xử lý những công việc trong công ty.
kỳ quái là, công việc ngày xưa thuận buồm xuôi gió xử lý buổi tối hôm nay chút phí sức và chậm chạp.
Mới gõ mấy chữ, lực chú ý kìm liền phân tán đến ngoài cửa.
Người thấy tiếng nào nữa Chẳng lẽ ?
thấy tiếng đóng cửa a!
Không là đói ngất đấy chứ?
Suy nghĩ càng bay càng xa, thanh tiến độ công việc ròng rã nữa tiếng gần như là .
Lại lề mề hai mươi phút, thấy bên ngoài chút động tĩnh nào, cuối cùng vẫn thỏa hiệp ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-245-manh-mieng-mem-long.html.]
Vừa mở cửa, liền thấy cả Cố Kiêu Nam nghiêng ở ghế sô pha.
Tần Man còn tưởng rằng thật sự ngất.
Lập tức bước nhanh tới, kết quả là thấy lúc tỉnh , vẻ mặt đang híp mắt : “Công việc xong ?” Tiếp đó nhanh hỏi một câu: “Có thể nấu cơm cho ?” Một bát trứng chần nước sôi, một bát là mì chay.
Cô đưa bát mì chay cho Cố Kiêu Nam, đó trực tiếp chặt đứt đường lui của : “Hoặc là ăn mì, hoặc là ngoài.”
Cố Kiêu Nam vô vị nhún vai, cầm đũa bắt đầu ăn từng miếng lớn.
Nhìn qua đúng là dáng vẻ đói chết, hề chút kén chọn.Cố Kiêu Nam nhướng mày, nghĩ thầm nha đầu thật là mạnh miệng mềm lòng, thế là gật đầu: “Cũng , dù chó độc cũng coi như chó!”
Tần Man: “...”
Cô thật sự im lặng đến nỗi còn cách nào khác.
Bàn về chơi xỏ lá, Cố Kiêu Nam chắc hẳn là nhất thiên hạ.Lúc lầu hai đang ăn cơm tối vô cùng hòa hợp.
Không hề lầu một chiếc xe màu xám bạc núp ở chỗ tối.
Người đàn ông ở vị trí kế bên tài xế đang gọi điện thoại.
“Cục trưởng Lâm, vị Tần tổng rốt cục khách đến cửa .” chờ bên trong kìm kích động. Chỉ là ăn ăn, cảm thấy bình thường, chọc đũa đáy bát mềm nhũn ?
Anh thử gạt , liền thấy phía một quả trứng chần nước sôi vàng óng đang đáy bát.
Khóe miệng Cố Kiêu Nam lập tức nở nụ , vui sướng đối diện: “ cô nỡ mà.”
Tần Man cúi đầu phối hợp ăn: “Vốn dự định đút cho chó lang thang.”Tần Man: “...”
Cô thật sự tiện tay cầm một cái bình hoa bên đập c.h.ế.t luôn cho .
Làm hổ như ?!
dù tức, khi ánh mắt thấy bờ môi sắc m.á.u của , cùng vẻ mệt mỏi mơ hồ giữa lông mày, cuối cùng vẫn day day đôi mày phòng bếp. Thật trong phòng bếp nguyên liệu nấu ăn gì.
Cô nấu cơm, mua những thứ đó cũng chỉ chờ hỏng mà thôi.
Cho nên trong tủ lạnh chỉ trứng gà và mì sợi.
Tần Man lấy tất cả mì , nấu hai bát.Dù từ khi phái tới đây chờ, khi chờ lâu như , đây là đàn ông lạ mặt đầu tiên xuất hiện nhà vị Tần tổng .
Mê Truyện Dịch
Thật sự quá dễ dàng!
Mà bên điện thoại thấy tin tức xong cũng vô cùng vui sướng: “Vậy các chụp hình ?”
“Chụp , chụp !”
“Được! Lập tức gửi tới.”
Người lập tức đáp: “Rõ!”
Sau đó ảnh chụp mới chụp gửi bộ.