“Anh phát điên cái gì!” Trần Quân nhíu mày, bất mãn đối với thái độ của , “Vì một Tần Man mà từ bỏ chức vị?!”
Sắc mặt An Viễn Đạo âm trầm đến mức dường như thể tích nước, “Anh hiểu! Những thằng nhãi ranh đó chuyện gì chuyện biến thành như . Nếu Tần Man như , lưng bọn họ sẽ chế nhạo thế nào!”
Trần Quân sửng sốt, ngay từ đầu cho rằng Tần Man điều , gián tiếp thừa nhận An Viễn Đạo bất công việc .
Cho nên đồng ý, cũng thể hiểu.
ngờ, hóa An Viễn Đạo lo lắng Tần Man điều , sẽ lưng nghị luận.
Xem , thật sự thích binh sĩ Tần Man .
“ đây là mệnh lệnh của cấp ……”
Trần Quân cũng tiếc nuối và khó xử mà than một tiếng.
Kết quả, đợi tới khi kịp phản ứng, liền thấy An Viễn Đạo nổi giận đùng đùng : “Bây giờ bảo ông thu hồi!”
Sau đó, bước ngoài.
Giữa trưa nghỉ trưa, sân huấn luyện .
Anh cực kỳ nhanh chóng xuyên qua sân huấn luyện, đó thẳng về phía tòa văn phòng.
Hành lang trống trải , chỉ thấy tiếng bước chân dồn dập của An Viễn Đạo.
Đi đến cuối hành lang, quyết đoán gõ cửa.
Bên trong nhanh chóng truyền đến một thanh âm, “Tiến .”
Cửa đẩy .
An Viễn Đạo hô một tiếng báo cáo, khiến Thẩm Trị đang cúi đầu việc lập tức ngẩng đầu lên.
“Huấn luyện viên An, chuyện gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-242-dieu-di-2.html.]
Hiển nhiên ông hiểu lúc An Viễn Đạo tới tìm gì.
Chỉ thấy An Viễn Đạo im lặng mà đặt tờ giấy thông báo trong tay lên bàn, “Vì ?”
Vừa thấy tờ giấy vò chút nhăn , Thẩm Trị liền hiểu.
“ cho rằng đây là biện pháp giải quyết nhất.” Ông .
An Viễn Đạo đè nặng phẫn nộ hỏi: “Cái mà coi như giải quyết cái gì! Tần Man điều , khác sẽ thế nào!”
“Toàn bộ chuyện do cho .” Thẩm Trị ở đó, cấp ở mặt, “Nếu bất công mặt , khiến bọn họ bất mãn, sẽ mách lẻo, điều .”
An Viễn Đạo khắc chế mà đề cao giọng lên vài phần, “ , bất công! huấn luyện tất cả đều là đối xử bình đẳng!”
Dưới cảm xúc như của , Thẩm Trị chút biểu cảm vui nào, chỉ hỏi một câu: “Vậy , nếu hôm nay đổi thành những khác điều lớp sáu thì sẽ chạy đến chỗ chất vấn ?”
Sẽ ?
Khẳng định sẽ !
Những binh sĩ đó như Tần Man!
“Cậu yêu thích binh sĩ , điểm thể nghi ngờ.” Thẩm Trị chắc chắn , cho An Viễn Đạo bất kỳ cơ hội cãi nào.
An Viễn Đạo cứng .
Sau đó, cũng che lấp, từng câu từng chữ : “ thừa nhận, yêu thích tân binh , nhưng tuyệt đối quên là một sĩ quan huấn luyện!”
“ đương nhiên tin tưởng , nhưng sự yêu thích của thành trở ngại của . Đồng thời, quân đội cũng cho phép nháo chuyện như , cho nên Tần Man nhất định điều .” Sắc mặt Thẩm Trị nghiêm nghị .
An Viễn Đạo tức nóng nảy, “ ở lớp , đột nhiên đổi cảnh, nhất định sẽ thích ứng !”
Thẩm Trị khẽ, “Có thể khiến và Trần Quân trúng, nếu chỉ đổi cảnh , khuyên nên đổi mầm bồi dưỡng hơn.”
Mê Truyện Dịch
Ông giải quyết dứt khoát.
Tỏ rõ Tần Man điều là kết cục định.