Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 241: không cần công đạo

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:19:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi mười giây, tiếng bước chân càng ngày càng gần.

Lều trại vén lên, bên ngoài .Nhìn thấy đến tới là bác sĩ chữa bệnh của bộ đội, cũng của bộ đội, mà là cấp của Cố Kiêu Nam.

“Ông chủ, nhóm đồ và thứ cũng tới .” Người nọ cung kính xong, liếc mắt Tần Man một cái, : “Kim Gia mau chóng gặp .”

Cố Kiêu Nam nhàn nhạt đáp một câu: “Biết .”

Sau đó một câu đuổi kiểm kê đồ ngoài.Chỉ là, một câu đơn giản như , Tần Man ở nơi đó cảm nhận dị thường.

“Người gì ?” Cô lập tức hỏi.

Cố Kiêu Nam cũng giấu diếm, thẳng thắn trả lời: “ phái của tới đây tìm cô.”

Tấm mặt nạ bình tĩnh của Tần Man lập tức vỡ vụn, cô kinh ngạc mắt: “Anh điên ? Anh như , Kim Gia nhất định sẽ !”Ngược lúc Cố Kiêu Nam bình tĩnh, ánh mắt sâu thẳm Tần Man, : “Cô mất tích mấy ngày, cô cảm thấy còn để ý những việc đó?”

Tần Man cực kỳ ảo não: “Vì thể bình tĩnh suy nghĩ.”

“Tần Man, nếu thể bình tĩnh suy nghĩ với cô, căn bản là sẽ xuất hiện ở chỗ .” Cố Kiêu Nam thẳng tắp mặt cô, trong ánh mắt là tình cảm hề che giấu: “Hơn nữa, bao giờ dựa sư phụ mới đến ngày hôm nay! tuỳ ý hành động là bởi vì đang gì, cho dù là ở bất cứ điều kiện bất lợi gì, cũng !”

Tần Man cuộc trò chuyện của sững sờ.

đó tự giác mà nhăn mi : “Điều kiện bất lợi gì?”

Anh rời khỏi bộ đội bởi vì sợ liên lụy tới khác ?

Sao là điều kiện bất lợi chứ?

mà, Cố Kiêu Nam trả lời, chỉ : “Chờ điều tra , điều tra xong sẽ cho cô một lời giải thích.”

Nụ nhợt nhạt của còn kiềm chế như lúc , ngược như đang từ trong chỗ sâu, giống như ẩn chứa nhiều lo lắng thể .

Tần Man quyết đoán từ chối: “Không cần.”

Mà lúc Cố Kiêu Nam cũng cực kỳ kiên trì: “Không, nhất | định sẽ cho cô một lời giải thích.”

Nét mặt quá chân thật.

Ánh mắt sắc bén thật sự giống như thể thấy trong lòng khác.

Tần Man hoảng hốt một chút: “ hỏi , nhất định về bộ đội ?”

“Đương nhiên!”

Cố Kiêu Nam chút do dự trả lời khiến nét mặt hoảng hốt của Tần Man dần dần bình thường .

“Còn , thật sự cần.”

xong thì xoay khỏi lều trại.Một ngày mới sắp đến.

Tần Man bầu trời rộng lớn, tấm mặt nạ lạnh lùng gương mặt cuối cùng cũng vỡ , lộ dáng vẻ ban đầu.

Khuôn mặt cô căn bản còn sự lạnh nhạt và bình tĩnh .Chỉ là bước chân còn sự vững chắc như ngày thường, ngược vài phần vội vã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-241-khong-can-cong-dao.html.]

mưa to bên ngoài vốn ngừng.

Bầu trời đen nhánh cũng đang bất tri bất giác chậm rãi bắt đầu chuyển sang ngày mới.Anh trở về như .

Mà cô là sẽ trở về.

Cho nên, chung quy là chung đường. mà, cho dù như , hình như cũng tác dụng lắm.

Đến cuối cùng vẫn lắm miệng hỏi một câu như .

Thật hỏi thì ích lợi gì.Trên thực tế khi Có Kiêu Nam phái tới đây tìm thời, mặt nạ của cô bắt đầu vỡ tan .

Càng miễn tới đó cho một lời giải thích.

Hai tay cô giấu ở phía bỗng chốc nắm chặt thành nắm đấm, sợ cảm xúc của lộ .Điều nhờ Tần Man.

Nếu cô đưa hết tất cả ngoài khi xảy tai nạn, thì gắng sức cứu khi tình hình tai nạn xảy , thương vong khả năng ít như .

Toàn bộ khu gặp tai nạn, chỉ chỗ của bọn họ là ít thương vong nhất.Hai con phố, tổng cộng gần hai trăm , một con phố thương vong, m một con phố khác tỉ lệ thương vong là 10%.

Điều khiến khỏi vui mừng.

Đặc biệt là những may mắn còn sống sót đó.Những lời như khói tan .

Mê Truyện Dịch

Tần Man hít một thật sâu, cưỡng ép bình tĩnh , nhấc chân ngoài.

Hơn 6 giờ sáng cùng ngày, nạn dân cơ bản cứu bộ.Cô Cố Kiêu Nam là cao thủ kỹ thuật diễn.

Mà cao thủ so chiêu, chiêu chiêu mất mạng.

Cho nên cô vẫn luôn dùng giọng đó.Khi Tần Man chuẩn lên máy bay của Cố Kiêu Nam rời , đám đều vây quanh cô buông.

“Tổng giám đốc Tần, con của cứu, nó là mạng sống của , cảm ơn ! Cảm ơn !” Cô gái ôm đứa trẻ trong lòng ngực, một chút thì bật .

Những đó thấy tiếng khóe mắt cũng trào nước mắt.

“Còn cả , tự đào từ trong đống đổ nát ! Tổng giám đốc Tần, đại ân đại đức của , đời sẽ thể quên .”

cũng ! Lúc nhốt ở trong phòng, là lay gạch, chuyện với để từ bỏ, mới thể ở chỗ .”

Trên mỗi bọn họ đều hoặc nhiều hoặc ít đều vết thương, nhưng cả đám vẫn giống như báo cáo liên tiếp ngừng.

Ơn sinh tử đều giấu ở bên trong mỗi một câu trần thuật giản dị tự nhiên.

Ngay cả những cứu trợ ở xa xa những lời đó hốc mắt cũng chút nóng lên.

Duy nhất Tần Man vẫn bình tĩnh: “Mọi .”

bao lâu , một bà cụ từ bên ngoài đám nghiêng ngả lảo đảo đến.

đến mặt Tần Man, bà cụ một câu, khuỵu hai chân xuống, như quỳ xuống.

Điều cho sắc mặt Tần Man cũng chút đổi!

Loading...