Thẩm Trị tin lời .
An Viễn Đạo ở bộ đội dự nhiều năm, nên khẳng định là tiêu chuẩn của sĩ quan huấn luyện.
“Vậy thì thiên vị binh sĩ nào đó, chuyện ?” Ông hỏi.
Lúc , An Viễn Đạo im lặng.
Thẩm Trị cũng lời nào, cứ như chờ.
Sau một lúc im lặng, liền thấy An Viễn Đạo : “Không tính là thiên vị, chỉ là cảm thấy tính tình và năng lực của đều vô cùng , đào tạo .”
Thẩm Trị dường như suy tư gì đó mà gật đầu, chuyển dời ánh mắt đến Trần Quân ở bên cạnh, “Sĩ quan huấn luyện Trần của lớp hai cũng ? , vì tranh một binh sĩ mà hai vị sĩ quan huấn luyện ầm ĩ đến ở nhà ăn cũng , còn binh sĩ giáo huấn.”
Những lời khiến hai chấn động.
An Viễn Đạo vội vàng : “Ngày hôm , một bản kiểm điểm mười nghìn chữ, còn xin mặt .”
Thấy dáng vẻ cứ như , biểu cảm của Thẩm Trị trở nên vi diệu, “Cậu còn che chở .”
Trong lòng An Viễn Đạo “lộp bộp” một cái, nên như thế nào, chỉ thể : “Cậu thật sự vô tội, là và sĩ quan huấn luyện Trần cảm thấy là hạt giống , mới náo loạn như .”
“Có thể khiến cho các ầm ĩ, xem thật sự .” Thẩm Trị xong câu đó, liền gì nữa.
Mê Truyện Dịch
Khiến cho An Viễn Đạo và Trần Quân đến khi rời , còn mang theo vài phần lo lắng đề phòng.
“Đây coi như là giải quyết là giải quyết?” An Viễn Đạo lo lắng hỏi.
“Không .” Trần Quân nhíu mày, lắc đầu, “ , Tần Man đoán chừng hai chúng liên luỵ .”
Trên bậu cửa sổ, một đám mây đen lớn khác ập xuống.
Nó khiến cảm thấy nặng nề.
Quả nhiên, Trần Quân một lời thành sấm (*).
(*) một lời thành sấm: đây là một thành ngữ Trung Quốc, nghĩa là một điều “” và những lời tiên tri may mắn. Đôi khi nó nghĩa là trò đùa trở thành sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-241-dieu-di-2.html.]
Ngày hôm , bên hạ mệnh lệnh điều chỉnh binh sĩ.
Tần Man ở lớp một nữa.
Cũng đến lớp hai.
Mà là điều đến lớp sáu.
Khi tin tức , An Viễn Đạo gần như là nổ mạnh tại chỗ.
Khó khăn lắm mới mầm như , kết quả mách lẻo, phí công chắp tay nhường cho Quý Chính Hổ lớp sáu?!
Sao thể nhịn như !
“Không đồng ý, đồng ý!” An Viễn Đạo trong văn phòng, tờ giấy mỏng một mỹ danh vì để điều chỉnh phù hợp với trung bình của mỗi lớp.
danh sách chỉ một Tần Man!
Chuyện rõ như cần cũng .
“Đây là mệnh lệnh của cấp .” Khuôn mặt của tên lính cần vụ bên cạnh tiểu đoàn trưởng nghiêm túc, .
Dưới những lời , lửa giận trong lòng An Viễn Đạo lập tức bùng lên, phẫn nộ quát: “Mệnh lệnh của cấp quỷ quái, đồng ý!”
Tên lính cần vụ ngờ An Viễn Đạo sẽ phản ứng lớn như , nhíu mày, “Sĩ quan huấn luyện An, nghĩ kỹ hãy .”
“ đồng ý, nghĩ kỹ cũng đồng ý!” Lúc , lửa giận của An Viễn Đạo mọc thành cụm, nào còn nửa phần lý trí để .
Trần Quân cùng ở trong văn phòng lập tức tiến lên, ngăn An Viễn Đạo, ngừng xin với tới, “Ngại quá, tên nhóc tiếc tài, xin hiểu cho, xin hiểu cho.”
“ đưa lệnh đến , .” Tên lính cần vụ mím môi, cuối cùng ném xuống một câu như , rời khỏi văn phòng.
“Được , việc .”
Sau khi Trần Quân đám xác định đám thật sự rời , mới vỗ vai An Viễn Đạo, nhẹ giọng trách mắng: “Cho dù vui, thì cũng thể phát hỏa như , nhỡ may truyền lên , còn chức sĩ quan luyện viên .”
An Viễn Đạo chằm chằm tờ giấy bàn , tức giận thôi, “Ông đây nữa!”