Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thực , Tần Man là tùy tiện mắng , nhưng một khi cô mở miệng thì tuyệt đối sẽ lưu tình.
Tính mạng con là điểm mấu chốt.
Vì họ đến đây để cứu , thì họ tuyệt đối thể chuyện như !
Hai còn giáo huấn đến mức sững sờ, thậm chí A Niên còn phục mà cãi bướng, " lười biếng! chỉ sợ sẽ trận chấn động khác, đến lúc đó..."
“Sợ c.h.ế.t thì đừng binh!” Tần Man chút do dự ngắt lời , “Cậu nhớ kỹ, tới đây là để cứu , g.i.ế.c ! Nếu chẳng may vì sự lười biếng của mà đứa nhỏ sập chết, thì định ngoài giải thích thế nào với cô ? Cậu định dối bà là vì đứa trẻ sập chết? Hay là với bà rằng sự lười biếng của gây cái c.h.ế.t của đứa bé?! "
Từng từ của cô như châu ngọc, vì A Niên lời nào, khuôn mặt nước bùn dơ của dường như chút đỏ lên.
Nhìn qua dường như vẫn chút phục.
Tần Man cũng nhiều với nữa, chỉ một câu.
Mê Truyện Dịch
“Đừng bôi đen chữ quân nhân.”
Câu vô cùng nặng, nặng đến mức sắc mặt của ba binh lính đều đổi.
Một trong ba lập tức trầm giọng lệnh: “Đi lấy kích.”
Lúc , A Niên cũng dám gì nữa, chỉ thể rầu rĩ bước nhanh ngoài lấy công cụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-2372-giao-huan-1.html.]
Khi môi trường xung quanh dọn bằng cái kích, bọn họ bắt đầu công tác khai quật.
Sau một lát, đứa bé đào một cách an từ bên trong.
A Niên là đầu tiên ôm cô bé chạy ngoài.
Có thể thấy ngay từ tư thế chạy của cho thấy đang thực sự tranh thủ vì sự sống của cô bé .
“A Niên vẫn là tân binh, đầu tiên tham gia loại cứu hộ , cho nên một việc suy xét chu , xin .” Bên tới, với Tần Man đang ở đó.
“Không cần.” Tần Man quyết đoán từ chối, ánh mắt cô lạnh lùng mà mặt, “Anh công việc của đội trưởng, cam chịu để lười biếng. Cái sai của còn lớn hơn . Anh nên suy nghĩ xem đủ tư cách đội trưởng .”
Cô chút khách khí răn dạy như thế, khiến biểu cảm của tên đội trưởng sửng sốt.
Đồng thời cũng khiến bên cạnh nổi nữa, “Này! Anh đủ , giáo huấn A Niên xong, giáo huấn đội trưởng của chúng . Anh thật sự coi ……”
“Đào Viễn!” Tên đội trưởng lập tức mắng , hiệu cho câm miệng , đó nghiêm túc với Tần Mẫn: “Cậu sai, thật sự nên ngẫm .”
Tần Man một cái, đó bước nhanh ngoài.
Một chuyến đơn giản bọn họ c.h.ế.t ở bên trong.
Coi như ông trời thủ hạ lưu tình với bọn họ.