Nhận điều , Tần Man cũng tiếp tục giãy giụa nữa, cô chỉ thể thả lỏng , hiếm khi giọng hoà hoãn : "Chúng như thế kỳ lạ."
Cố Kiêu Nam , tay ôm chặt thêm mấy phần, “Kỳ lạ chỗ nào!”
“Hai đàn ông ôm , chỗ nào cũng kỳ lạ.” Tần Man cố ý nhấn mạnh hai chữ đàn ông.
Kết quả rước lấy nụ giễu cợt của Cố Kiêu Nam.
“Tần Man, dầm mưa ở chỗ một ngày, hối hận nhất chính là cái gì ?” Lúc , cuối cùng cũng buông lỏng chút, thở sâu, cúi đầu từng câu từng chữ: “Sau khi rơi xuống biển, ngày đó ở bệnh viện, nó nên với , quần áo của là do thôi !”
Bỗng chốc, một tia chớp xẹt qua.
“Ầm ầm ầm ——”
Một tiếng sấm vang đến từ phía xa.
Khi tia chớp lóe lên, Cố Kiêu Nam thấy rõ lông mày của Tần Man ánh sáng soi rọi, cảm giác bình tĩnh ... cảm giác lạnh lùng.
Cố Kiêu Nam cô gì, vươn tay chế trụ bên hông cô, hơn nữa còn tự nhận xui xẻo mà than một tiếng, “Vốn dĩ trêu , kết quả nó tự chuốc họa .”
Lời thật sự là sai.
Chính là tự chuốc họa .
Ban đầu nghĩ rằng đoạn thời gian thấy Tần Man chịu thiệt, thấy Tần Man tức hộc máu, là trừng phạt nho nhỏ đối với cô nhóc .
kết quả là hôm nay mới ông trời vẫn còn mắt!
trừng phạt cô.
Mà là trừng phạt !
Anh suýt chút nữa mất cơ hội biểu lộ với Tần Man.
Những suy nghĩ ấp ủ bấy lâu nay, chần chừ, do dự, tất cả đều lắng xuống trong trận thảm họa qua.
“Tần Man, ……”
Cố Kiêu Nam đang mượn cơ hội biểu lộ tâm ý, thì thấy Tần Man : “Anh là nữ.”
“……” Vừa chạm đến ánh mắt của Tần Man, câu trong miệng khẳng định liền biến thành xin , “Xin ……”
“Anh quần áo cho .” Cô hỏi.
“……”
“Anh còn ngủ cùng một chiếc giường với .” Cô tiếp tục hỏi.
“……”
Lúc , Cố Kiêu Nam rõ ràng cảm nhận hai chữ: Báo ứng.
Đây đều là báo ứng!
Anh thể tưởng tượng đến, với tính tình của Tần Man, tiếp theo sẽ một con đường dài như thế nào.
Lúc , Cố Kiêu Nam chột , dám ngẩng đầu .
“Đùng ——”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-236-tu-chuoc-hoa-vao-than-3.html.]
Đột nhiên, đống đổ nát cách đó xa bắt đầu rung chuyển, sụp đổ.
Một tảng đá lớn nhanh chóng từ cao lăn xuống.
Cố Kiêu Nam ở phía , vô thức ôm lấy Tần Man, nhanh chóng lăn , lúc mới miễn cưỡng bảo vệ Tần Man.
Đáng tiếc, chân của đè bởi tảng đá rơi xuống, khiến nhịn phát một tiếng rên.
Tần Man bất chấp những chuyện đó, cô lập tức hô: “Các còn ngơ ngác gì, còn nhanh chạy đây hỗ trợ!”
Bởi vì Tần Man từng ơn cứu mạng nhóm , nên chỉ cần cô mở miệng, bọn họ tất nhiên hai lời.
Từng một xắn tay áo lên, bất chấp mưa to, cùng nâng hòn đá lên.
Tần Man thấy đau đến mức mày nhăn , cô cau mày : “Nhịn một chút.”
“Cậu xem, còn may ở bên cạnh , nếu xong ! ơn cứu mạng , lấy báo đáp mới .” Cố Kiêu Nam sợ cô lo lắng, cố ý giỡn một câu như .
Kết quả, thấy Tần Man : “Anh ở bên cạnh , ba đều việc gì, nhưng xuất hiện thì liền nguy hiểm……”
“Vậy chứng minh cần .”
Đối mặt với sự tự luyến của Cố Kiêu Nam, Tần Man chút do dự tạt một chậu nước lạnh đầu, “Không, chỉ thể chứng minh là ngôi chổi.”
Nụ miễn cưỡng của Cố Kiêu Nam lập tức đóng băng nơi khóe miệng, "..."
Một lúc , chân của Cố Kiêu Nam nhấc từ phiến đá.
Chữa bệnh đội đem nâng thượng cáng, đang chuẩn , kết quả liền nơi xa một nữ nhân mà kêu, “Ta hài tử, hài tử!”
Đội ngũ y tế khiêng lên cáng, chuẩn rời . Kết quả liền thấy phía xa một phụ nữ gào : "Con , con ơi!"
Tần Man đầu , cô lập tức nhíu mày.
Chắc chắn là trận rung chuyển khiến đất đá lăn xuống, vùi lấp một nữa.
Cô lập tức chuẩn dậy, kết quả phía liền bắt cô.
Tần Man nhíu chặt mày, “Anh gì?”
“Là gì?” Sắc mặt Cố Kiêu Nam nghiêm túc, chột như , “Ba ngày ăn cơm, cần nghỉ ngơi.”
“ .” Tần Man hất nhẹ tay .
“Vậy cũng ! Nếu nghỉ ngơi, cũng .”
Nói xong, Cố Kiêu Nam liền chuẩn nhảy xuống khỏi cáng.
“Được , hai đều cần , chúng .” Tên đội trưởng thấy hai tới , kịp thời ngăn cản.
A Niên bên cạnh cũng phụ họa gật đầu, “ , hai đều là dân quần chúng, luôn đoạt công việc của chúng !”
Nói xong, mấy định tiến đến cứu .
Đáng tiếc, còn vài bước, Tần Man vươn tay ngăn cản.
Trước tiên cô lệnh cho phép phân trần với Cố Kiêu Nam đang ở cáng: “Nợ nần giữa chúng , chờ khi trở . Hiện tại, lập tức trị liệu.” Tiếp theo, cô phân phó mấy lính , “Ba các cùng cứu , quen thuộc tình huống nơi hơn các , để tránh xuất hiện thương vong.”
Mê Truyện Dịch
Cô lạnh lùng phân phó xong tất cả liền chạy .
Căn bản cho đám cơ hội gì cả.