Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 235:2 Cảm ơn, cảm ơn vì cậu vẫn còn sống (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:19:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay đó là một tảng đá lăn xuống từ chỗ cao.

Sau đó, một cái đầu nhô từ bên trong.

“Có !”

A Niên mắt sắc, liếc mắt một cái liền thấy nơi đó .

Lập tức, bên trong trùng hợp bò .

Trên lưng nọ còn cõng một .

Đoán chừng phía chắc là mất tri giác, là quần áo cột chặt .

“Ông chủ Tần?” Người đến gần thấy từ bên trong bò , thì lập tức kinh hỉ hô: “Là ông chủ Tần! Ông chủ Tần, chứ? Anh……”

Chỉ là, còn kịp xong những lời đó, thì một bóng xẹt qua mặt .

Sau đó, liền thấy bóng trực tiếp ôm lấy Tần Man.

Mà lúc Tần Man còn , cô căn bản cách né tránh, chỉ thể đột ngột ôm mà là ai ôm .

Cái ôm khiến những đó đều kinh hãi, hận thể rớt tròng mắt.

Ông trời ơi!

Hóa khiến ông chủ lo lắng đến độ sắp điên là một đàn ông?

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là hai đàn ông ôm…… ôm !

Chuyện …… thể quá quỷ dị ?

Phát điên vì một phụ nữ thì còn thể hiểu.

Xét cho cùng là vì tình yêu!

Phát điên vì một đàn ông……

Chẳng lẽ là vì tình em?

Nghĩ đến điều , bọn họ chỉ cảm thấy một trận quỷ dị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-2352-cam-on-cam-on-vi-cau-van-con-song-2.html.]

Tình em sâu nặng đến mức nào mà thể ôm một cách thẳng thắn như ?

Mọi đó hai đàn ông .

Mê Truyện Dịch

Đôi mày vốn đang cau và khó chịu của Tần Man ôm giãn khi ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c lá quen thuộc thoang thoảng quần áo của .

“Buông tay.” Cô , “Nhanh buông .”

Tần Man giãy giụa, kết quả ngược ôm chặt lấy.

Sức mạnh đó giống như hận thể bóp nghẹt cô!

Mấy ngày nay, Tần Man ăn cơm, còn cứu , thật sự còn sức lực, nên cô chỉ thể cao giọng gọi qua, "Người gãy chân trái, cần phẫu thuật ngay. Các mau đưa đến đội y tế."

Những ngẩn hồi lâu thấy mệnh lệnh của Tần Man thì liền lấy tinh thần.

“Được…… .”

Đỡ từ lưng cô xuống, đưa .

Cố Kiêu Nam vẫn ôm chặt cô như cũ, chịu buông tay.

Lúc , Tần Man còn vật nặng nữa, cô vươn tay đẩy , thấp giọng : “Cố Kiêu Nam, thể buông tay ?”

“Không thể.” Lúc , Cố Kiêu Nam quyết tâm buông , mặc cho Tần Man giãy giụa thế nào cũng buông tay.

Tần Man tức giận đến mức chút nóng vội, “Anh !”

Rốt cuộc đầu óc !

Có nhiều đang đang , ôm thế , sợ lung tung ?!

giây tiếp theo, cô liền thấy giọng của Cố Kiêu Nam truyền đến từ bên tai, “Cảm ơn.” Anh dừng , : “Cảm ơn vì còn sống.”

Sắc mặt Tần Man cứng .

Lúc cô mới phát hiện, mà giọng của Cố Kiêu Nam đang phát run.

Tuy rằng nhỏ, nhưng cô vẫn .

Cố Kiêu Nam là đang sợ hãi ?

Loading...