Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 234: Nhất định là bút tích của cô ấy (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:19:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các nhân viên tìm kiếm cứu nạn hiện trường đều choáng váng.

Đây là khu thiên tai ?

Đây là nạn dân ?

Sao bọn họ cảm thấy chạy sai chỗ ?

Nhìn dáng vẻ một đám yên tĩnh, nháo .

Đã vây nhiều ngày như , gạo nước đều , cho dù vì tình hình tai nạn mà đến mù mắt, thì ít nhất cũng vì đói khát mà kêu rên vài tiếng chứ?

nhóm thì , tất cả đều trong một nơi trú ẩn tạm bợ bằng cành cây và lá, ô che.

Giống như đang bài phát biểu của lãnh đạo trong quân đội.

Hơn nữa, mỗi khu vực đều phân chia, mỗi mười một tiểu tổ trưởng tới quản lý.

Tổ trưởng đều là dân bản xứ.

Sự phân chia rõ ràng trở nên đơn giản trong truy vấn danh sách những mất tích tiếp theo.

Cố Kiêu Nam thấy cách quản lý đấy như , trong lòng loại dự cảm, Tần Man nhất định ở chỗ .

Đây nhất định là bút tích của Tần Man!

Chỉ cô mới thể loại chuyện !

Vì thế, lập tức so sánh với các danh sách dân .

khác thấy cảnh mắt , trong lòng bọn họ khỏi cảm thán chuyện quỷ dị .

Người lính nhỏ tên A Niên khỏi lẩm bẩm: "Có gặp ma , họ ma nhập ? Làm thương vong ?!"

“Không cần hươu vượn! Nhớ kỹ phận của !” Đội trưởng ở bên cạnh nhẹ giọng răn dạy.

A Niên chút tủi : “…… nhưng chuyện cũng quá tin! Bên ngoài động đất thành như , thương vong nặng nề nỡ thẳng, nơi thương vong!”

Không thương vong!

Đây là đầu tiên trong lịch sử.

Có nơi nào dân cư sẽ xảy thương vong khi động đất chứ?

Hơn nữa, động đất vốn ngay tại vùng đất , là ngay trung tâm.

Thật sự là quá ngoài ý !

Về điều , đàn ông đang giải quyết danh sách dân nhịn ha ha. "Thực , chúng cũng sự giúp đỡ của một ông chủ bụng, nếu chắc chắn sẽ ai ở đây sống sót."

Lời của khiến Cố Kiêu Nam đang bực bội tìm kiếm cái tên Tần Man thì đột nhiên ngẩng đầu.

“Ông chủ? Ông chủ nào? Có họ Tần ?”

Người đàn ông thế, thì liên tục gật đầu, “ đúng đúng, một gọi là tổng giám đốc Tần. Anh cũng lợi hại, khi sạt lở nửa giờ, đột nhiên chi tiền trực tiếp bao tất cả phí ăn ở của chúng , chỉ vì bảo chúng ngoài dầm mưa với , kết quả ngờ là vì an của chúng .” Nói đến đây, khỏi thở dài một tiếng, “Nói thật, nếu , thì suýt chút nữa chúng c.h.ế.t hết ở chỗ .”

Anh càng nghĩ càng cảm thấy với .

Lại coi lòng của là phổi chó săn.

ngay khi đang đắm chìm trong suy nghĩ của , Cố Kiêu Nam sải bước tới gần , túm lấy tay , vẻ mặt thể kiềm chế kích động, "Cô ?"

“Anh , dẫn theo mấy học sinh sang phố bên cứu , bên còn hai nhà nghỉ, bên trong ……”

Anh còn xong, liền thấy “Ầm ——” một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-234-nhat-dinh-la-but-tich-cua-co-ay-1.html.]

Tiếng sập lớn đột ngột cắt ngang lời của .

Sau đó liền thấy thét chói tai ở xa xa.

“A ——!”

Tất cả ở nơi đó đều tiếng hét đột nhiên cho kịp dự phòng mà ngây ngẩn cả .

Chỉ sắc mặt của Cố Kiêu Nam đổi lớn khi thấy âm thanh đó. Anh lập tức cất bước về phía đường .

Khi như , đám mới hậu tri hậu giác phục hồi tinh thần.

Một đội trưởng khác lập tức : “Mọi lập tức tiến hành cứu viện!”

“Vâng!”

Một nhóm đồng thời lao về phía đường .

Để nhóm đang chờ cứu hộ trong bãi đất trống đều sững sờ.

“Vậy, chúng đây?” Một ngơ ngác hỏi.

“Hiện tại suy nghĩ là chúng , xét cho cùng thì chúng vẫn ở đây, mà vị tổng giám đốc Tần đang……”

Người nọ xong, nhưng cũng nhắc nhở .

! Tổng giám đốc Tần còn ở trong căn nhà lụp xụp đó!

Chuyện , dây thần kinh của đều căng thẳng.

“Vậy còn thất thần gì, nhanh chóng cứu ! Chúng thể cứ trơ mắt như ân nhân cứu mạng chôn vùi bên trong !”

“Không sai sai! Tổng giám đốc Tần cứu mạng của chúng , lúc chúng thể mặc kệ!”

“Có lý, lý!”

Theo tiếng rống , lúc , nhóm mấy ngày ăn cơm sớm uể oải giống như tiêm m.á.u gà.

Mọi bật dậy theo đoàn cán bộ chiến sĩ lao về phía vụ tai nạn sạt lở.

Mê Truyện Dịch

Đêm đen nhánh.

Mưa ào ào trút xuống.

Căn nhà lụp xụp bụi mù mịt, kèm theo tiếng gầm rú lớn.

Khi chạy tới đường , ban đầu ngôi nhà còn miễn cưỡng thể , hiện giờ biến thành đống đổ nát.

Trên mặt đất chặt đứt tứ chi, thậm chí thể đè ở phòng ở hạ, vặn vẹo thể, suy yếu mà kêu gọi.

Trên mặt đất tay chân gãy, thậm chí còn đè nửa nhà, thể vặn vẹo, yếu ớt kêu lên.

“Cứu mạng…… Cứu mạng……”

“Cứu , cứu ……”

chết, mau…… mau cứu ……”

Cảnh tượng thê thảm và ghê tởm rơi mắt những bình thường , họ chỉ cảm thấy ghê tởm và buồn nôn.

Một sức chịu đựng kém trực tiếp nôn .

Chẳng trách mà tổng giám đốc Tần cho bọn họ tới cứu .

Hóa là bởi vì như .

Loading...