Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 229:2 Mất tích (2)
Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:19:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giữa hàng lông mày của tràn đầy sự hung ác, giọng càng lạnh lẽo như hầm băng, "Vậy máy bay trực thăng của các là định để chuẩn biểu diễn bay ?"
Đã ba ngày, mà mới dọn dẹp 60%.
Mê Truyện Dịch
Vậy nghĩa là còn 40% vẫn đang ở trạng thái mất tích.
Ba ngày, thời gian vàng để tìm kiếm cứu nạn cũng trôi qua.
Khả năng Tần Man sống sót còn bao nhiêu? !
Càng nghĩ trong lòng càng nóng nảy!
Đối với vấn đề , đàn ông cũng bất lực, "Không chúng , vốn tối hôm qua nên , nhưng bên liên tục xảy động đất, hơn nữa mưa vẫn to, tìm nơi thể hạ dây cáp từ cao, thật sự cách nào cả."
"Vô dụng!" Cố Kiêu Nam tức giận mắng một câu, cuối cùng khống thể kiềm chế tính khí của , "Vậy rốt cuộc thì khi nào mới thể ? Chẳng lẽ chờ bên trong c.h.ế.t sạch, các mới đấy kéo xác ? !"
Lời của khiến một binh lính bên cạnh , "Anh như là ý gì!"
"Ý mặt chữ!" Lúc Cố Kiêu Nam cũng thoải mái, hề khách sáo lạnh lùng lệnh, "Lập tức phái một đội tìm kiếm cứu nạn đó."
Sau khi binh sĩ thấy câu thì nhất thời nổi giận, "Việc của chúng đến lượt chuyện từ lúc nào !"
Dáng vẻ đây là một tân binh quân đội mấy ngày.
Người thực sự luyện trong quân đội một thời gian dài, thì bất kể là mặc quân phục , cũng tuyệt đối dùng giọng điệu chuyện với dân chúng.
Bởi vì bọn họ là ai.
Dưới kỷ luật sắt, bọn họ một tích cách sắt đá!
" , lập tức cử một đội tìm kiếm cứu nạn cho !"
Cố Kiêu Nam nghiến năng lệnh từng chữ từng câu, gương mặt u ám là sát khí sắc bén lạnh lẽo như lưỡi dao.
Binh sĩ nhỏ quân đội mấy ngày, thể là đối thủ của .
Nhất thời trong lòng quặn thắt.
vẫn mang giọng điệu , vẫn đó, bằng giọng gay gẳt: "Mời liên quan lập tức rời !"
Câu lập tức khiến mùi thuốc s.ú.n.g giữa hai nặng nề hơn.
"Đây là đưa vật tư tới." Người đàn ông bên cạnh thấy tình hình , vội vàng kéo áo tân binh , nhẹ giọng nhắc nhở.
kết quả binh sĩ những dừng , mà những lời ngược giống như đ.â.m trúng , tâm trạng càng kích động hơn, "Đưa vật tư tới thì giỏi lắm ! Đưa vật tư tới thì thể chúng vô dụng ? ! Chúng vô dụng thế nào? Chúng cũng gấp gáp, những ở đây xem, họ đào bới cả ngày cả đêm, ngay cả cơm cũng ăn! Tại câu đầu tiên của là phủ nhận tất cả sự nỗ lực của chúng ! Còn gì mà cử đội tìm kiếm cứu nạn! Thời tiết thế thì cử kiểu gì! Binh sĩ thì , binh sĩ cha sinh dưỡng ! Mạng sống của bọn họ đáng tiền ! Nếu thể cứu thì ai cứu chứ!"
Thức đêm đào bới mấy ngày liên tiếp, thương tật và cái c.h.ế.t của đồng đội, cộng với khí đè nén như , cuối cùng cũng khiến tân binh quân đội lâu chịu nổi.
Người đàn ông bên cạnh thở dài, vỗ vỗ bờ vai của , an ủi: "Được , đều dễ dàng, bớt tranh cãi một tí ."
Không Cố Kiêu Nam câu của tân binh nhỏ cảm động, là thấy tay áo quân phục của là vết máu, ngọn lửa trong lòng đột nhiên dập tắt.
Đúng vậy, đám binh sĩ cũng là do cha sinh dưỡng.
Tình huống như thế mà tùy tiện , thể những cứu , mà ngược còn nộp luôn mạng sống bọn họ đó.
Chương 230. Không chờ , cũng chờ nổi (3)
Bờ vai Cố Kiêu Nam lập tức sụp xuống, tinh thần cũng sa sút nhiều, " chờ nữa, cũng chờ nổi."
Người đàn ông bên cạnh thấy dáng vẻ thất hồn lạc phách của , kết hợp với dáng vẻ kiểm tra danh sách , cuối cùng cũng hiểu !
"Chủ tịch Kiêu đến tìm ?"
Cố Kiêu Nam mệt mỏi gật đầu.
"Bên trường tiểu học. . . . . ."
Ánh mắt Cố Kiêu Nam ảm đạm, "Không cô ."
"Vậy. . . . . ."
Còn xong, đột nhiên thấy một tiếng hô truyền đến từ cách đó xa, "Nhanh, đội y tế! Có !"
Ngay đó liền thấy nhiều bước nhanh về phía đó.
Băng ca, bác sĩ vọt tới như ong vỡ tổ.
Mưa rơi tầm tã, đoàn vây quanh, bác sĩ quỳ ở đó ngừng công việc cấp cứu.
lúc mấy thương thấy cảnh tượng , dìu thầm qua mặt Cố Kiêu Nam.
"Thật đáng tiếc, trai lớn lên xinh xắn như , vì cứu một phụ nữ mà cũng góp luôn."
"Aizz, đúng là đáng tiếc, nọ còn trẻ như ."
"Nghe là du khách ở đây, khi xảy động đất thì lập tức gia nhập đội giải cứu, nhưng cuối cùng. . . . . . Aizzz. . . . . ."
Cậu trai xinh xắn, trẻ tuổi. . . . . .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-2292-mat-tich-2.html.]
Hai chữ rơi tai Cố Kiêu Nam, khiến tai chấn động phát đau.
Lập tức đợi bên cạnh gì, nhấc chân chạy về phía đội y tế.
Mưa rơi cực kỳ dữ dội.
Trái tim, cũng hoảng loạn kịch liệt.
Anh giẫm lên mặt nước bùn đục ngầu, những vết bùn b.ắ.n tung tóe lên ống quần, nhưng lúc hề quan tâm.
Cố Kiêu Nam đội mưa lao đám , khó khăn lắm mới đẩy những vây xem sang một bên, thì thấy một bác sĩ vươn tay trùm tấm vải trắng lên mặt của .
Cách cần cũng .
Không tại , trong lòng bỗng run rẩy.
Không là cô . . . . . .
Đó là cô . . . . . .
Sao thể là cô chứ. . . . . .
Cố Kiêu Nam ở nơi đó, đột nhiên dũng khí vươn tay vén tấm vải trắng, thậm chí. . . . . . Ngay cả dũng khí đến gần cũng .
Anh sợ.
Anh sợ tấm vải trắng chính là gương mặt mà nhớ thương.
Anh sợ chịu nổi đả kích như .
Sự hoảng loạn lúc còn rối loạn hơn lúc nổ s.ú.n.g g.i.ế.c kẻ địch nhiều.
Cuối cùng, bác sĩ lên tiếng thúc giục, "Nhường đường, nhường đường."
Mắt thấy băng ca sắp khiêng .
Cố Kiêu Nam chợt lấy tinh thần, la to một tiếng, "Chờ một chút!"
Nhất thời, ánh mắt những đó đều tập trung hết lên .
Gương mặt Cố Kiêu Nam tái nhợt, ngay cả chuyện cũng bất giác trở nên run rẩy, "Để . . . . . . Nhìn xem. . . . . ."
Nhân viên y tế bên cạnh băng ca hỏi: "Anh là nhân của c.h.ế.t ?"
"Cậu . . . . . . Tên là gì?" Cổ họng Cố Kiêu Nam đau rát như d.a.o găm cắt qua.
Bác sĩ lắc đầu, "Trên giấy tờ chứng nhận liên quan, tạm thời chúng còn tra . Ngài thử ?"
Nói xong thì kéo tấm vải trắng xuống.
Trái tim của Cố Kiêu Nam run lên, ngay cả lời từ chối cũng kịp bật thốt lên, gương mặt đó lộ mặt của , m.á.u chảy ngược, như đông cứng .
Bác sĩ thấy lời nào, liền hỏi: "Là nhà của ngài ?"
Mấy giây , mới ngơ ngác lắc đầu, "Không, , nhà của ."
"Vậy phiền nhường đường một chút." Sau khi bác sĩ lấy đáp án thì để khiêng t.h.i t.h.ể .
Đợi đến khi đám khiêng băng ca , Cố Kiêu Nam vẫn cứ đó.
Máu chảy ngược từ từ chảy trở .
Bỗng chốc, phát hiện khẩn trương đến mức sống lưng toát mồ hôi lạnh, ngay cả lòng bàn tay cũng lạnh buốt.
Rốt cục mới phát hiện, sợ đến cỡ nào.
Mưa to, xối xả.
Đổ lên khiến cả ướt đẫm.
"Ầm ——"
Nơi xa một tiếng vang lớn truyền đến.
Đó là tiếng sấm.
Mà là. . . . . .
"Nhanh nhanh nhanh, sạt lở, sạt lở ! Mau tránh ! Mau tránh !"
Có hét chói tai.
Có chạy thục mạng.
Cảnh tượng nữa trở nên vô cùng hỗn loạn.
Chỉ đội cứu hỏa, quân đội và đội y tế, ba đội ngũ đồng loạt về hướng ngược .
Bọn họ mặc đồng phục màu đỏ, màu xanh lá cây rằn ri, còn màu trắng, vẻ cực kỳ nổi bật trong đám đông.