Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 22:2 Không xứng tham gia quân ngũ (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-22 05:01:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cậu cái gì!” Thạch Vân Kiệt lập tức liền nổi giận, : “Cậu kiêu ngạo cái gì chứ! Còn chỉ ỷ An Viễn Đạo bất công với ! Cậu cái gì mà kiêu ngạo chứ!”

Giọng điệu của Tần Man bình tĩnh, như trần thuật: “Anh ý định rời , nhân lúc còn sớm rời .”

Những lời chọc giận Thạch Vân Kiệt, đột nhiên hất mạnh khay thức ăn trong tay cô .

“Loảng xoảng ——“

Sau một tiếng vang thanh thúy vang lên.

Tiếp theo đó là giọng giận dữ của Thạch Vân Kiệt: “Cậu cái gì! Cậu dựa mà quyết định ở! Cậu là cái thá gì chứ!”

Mắt thấy tình hình dường như mất khống chế, những xung quang vội vàng đến ngăn .

Tần Man vẫn tại chỗ, lui một phân nào.

Cô đạm mạc mà đang giương nanh múa vuốt mặt: “Chiến hữu là thể giao phó phía lưng cho đó, cảm thấy đáng giá để khác giao phó ?”

Cặp mắt quá thanh lãnh, giống như thể thấu đáy lòng của đối phương.

Thạch Vân Kiệt sửng sốt. “......”

huấn luyện viên An gì, cũng , thầy là huấn luyện viên, là lính, chỉ việc mà một lính nên , đó chính là huấn luyện. Những chuyện khác, hiếu kỳ, cũng hiếu kỳ.”

Mê Truyện Dịch

Sau khi xong, Tần Man xổm xuống, nhặt khay thức ăn lên, đó vòng qua trực tiếp rời .

Từ đầu tới cuối vẻ mặt của cô đều là lãnh đạm, vân đạm phong khinh.

Không tức giận, cũng nổi trận lôi đình.

từng câu từng câu chất vấn càng khí thế hơn so với rống giận, khiến cho khác nghẹn họng trả lời .

Miêu Bồng ở chỗ khi xem xong bộ trận đấu, khỏi cảm thán: “ đây xem như , cái gì gọi là bốn lạng đẩy ngàn cân! Cái so với trực tiếp đấu võ còn con nó trai hơn nha!”

Trong giọng tự hào, cũng kích động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-222-khong-xung-tham-gia-quan-ngu-2.html.]

Nữ binh bên cạnh cũng kích động giống , liên tục gật đầu: “Tớ xem như , vì si mê , thật sự….. trai a!”

“Anh là của tớ, đừng mơ tưởng!”

“Cái gì mà của , rõ ràng là của lớp 1 chúng !”

Lời của hai nữ binh trong cảnh yên lặng lúc vẻ vô cùng rõ ràng.

Thạch Vân Kiệt nguyên bản thích Tần Man, lúc đám nữ binh còn vì mà khen ngợi, tranh đoạt ngừng, khỏi phiền lòng quát lên một tiếng: “Có thôi hả!”

Miêu Bồng lạnh lùng một cái, phun hai chữ: “Ngu ngốc.”

Sau đó cũng định rời .

“Con nó cô mắng ai!” Vừa Thạch Vân Kiệt đủ mất mặt, hiện giờ còn mắng hai chữ mặt nhiều , còn thể nhịn .

Miêu Bồng nhếch môi một cái: “Ai kích động thì mắng đó.”

Nụ hàm chứa mười phần ý tứ châm chọc, khiến cho Thạch Vân Kiệt lập tức bước đến, uy hiếp: “Cô đừng tưởng cô là nữ thì dám tay!”

Vốn Miêu Bồng từ lâu thích , lúc còn như thế, liền “Phanh” một tiếng, nện khay thức ăn lên bàn, xắn tay áo lao về phía : “Anh đừng tưởng là đàn ông thì giỏi! Nếu thể bước bộ đội dự , thì cũng là chỉ vẻ bề ngoài, nếu đánh , thì bà đây cũng sẽ kém so với !”

Thấy hai thật sự đánh , những nam binh nữ binh xung quanh vội vàng bước đến ngăn cản.

“Đừng đừng đừng, đều cùng lớp, đừng ầm ĩ lên như thế.”

“Hai đừng ồn ào, nhỡ huấn luyện viên đến đây thì bây giờ.”

“Hãy nghĩ thủ đoạn hành hạ của huấn luyện viên An trong thời gian , xem như tiểu nhân van cầu hai vị lão đại .”

đó, chân đau chịu nổi …..”

Tình cảnh trong nhà ăn lập tức trở nên hỗn loạn.

Loading...