mà đối với chuyện , Cố Kiêu Nam vốn dĩ cũng cô.
Hằng ngày vẫn cơm đợi cô về ăn.
đáng tiếc là, Tần Man dạo gần đây vì hạng mục hợp tác mới mà mỗi ngày họp đến tối muộn, họp qua video thì cũng qua điện thoại.
Đủ loại họp hội hầu như ngừng nghỉ.
Hơn nữa bên phía Trang Dã còn sửa đổi tuyến đường , phàm là những tuyến đường cô lên kế hoạch sắp xếp đều điều chỉnh nữa.
Vì , mỗi ngày Tần Man đều tăng ca đến 11 12 giờ đêm là chuyện bình thường, mỗi ngày ba bữa cơm đều do trợ lý mang tới văn phòng cho cô.
Mê Truyện Dịch
Thậm chí hai cô ngủ ngay tại văn phòng.
Hai Cố Kiêu Nam thực sự đợi cô, trực tiếp cầm hộp giữ nhiệt lái xe đến Cù thị, đưa cơm cho cô.
Thái độ ân cần khiến Tần Man cảm thấy Cố Kiêu Nam như là một chồng hảo .
Nói thật, cô cũng Cố Kiêu Nam lấy tâm tình mà nấu nhiều đồ ăn như , lấy tâm tình mà mỗi ngày đợi một , ăn một .
Rõ ràng với , cần đồ ăn cho nữa, mà .
Nói thật, …sẽ cái loại khuynh hướng đó chứ?
Tần Man thấy hộp giữ nhiệt đó, tâm tư khỏi chút bay xa.
Trợ lý ở bên cạnh chuyện với cô cô cũng phản ứng, thể kêu lên một tiếng: “Tổng giám đốc Tần, Tổng giám đốc Tần?”
“Cái gì?” Cô lấy tinh thần, hỏi.
Trợ lý lặp nữa: “Buổi tối còn một cuộc họp qua video, xem lúc nào thì…”
Tần Man suy nghĩ, cũng nghĩ gì theo bản năng từ chối, “Hôm nay tan ca đúng giờ, chuyển giờ họp sang giờ nghỉ trưa ngày mai .”
Trợ lý hiểu vì đột nhiên đổi giờ họp, nhưng nếu cấp dặn dò, tự nhiên sẽ nhiều lời, gật đầu: “Được, .”
Sau đó lui ngoài.
Tần Man ở trong phòng xử lý cho xong những việc còn liền cầm chìa khóa xe và hộp giữ nhiệt xuống lầu.
Lúc về đến nhà bất quá mới 6 giờ rưỡi, trời vẫn còn sáng.
Ánh mặt trời lúc chiều tà nhưng vô cùng nóng.
Tần Man đẩy cửa liền thấy Cố Kiêu Nam đang bàn ăn cơm.
Thức ăn bàn và thức ăn mà tối qua đưa đến trong hộp giữ nhiệt là giống .
Cả căn phòng yên tĩnh như một tòa thành chết.
Anh mà yên lặng một ăn cơm.
Vả còn liên tiếp như hơn một tuần lễ.
Người thật sự là…
“Sao về sớm thế?” Cố Kiêu Nam thấy Tần Man, kinh ngạc đến ngây ngẩn cả .
Tần Man ừ một tiếng, bâng quơ : “Công ty chuyện gì nên về.”
“…nhưng cơm, hôm qua nhiều quá, tưởng sẽ về nên nghĩ sẽ ăn cho hết.” Anh chút gấp gáp, từ ghế lên, “Như vầy , dù đồ ăn mua sẵn , lập tức nấu cho vài món, nhanh thôi!”
Nói xong liền chuẩn nhà bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-2062-cuoi-cung-cung-mem-long-roi.html.]
Tần Man đúng lúc ngăn cản, “Không cần , bao nhiêu đây đủ hai chúng ăn .”
Cố Kiêu Nam nhíu mày, “ những thứ qua đêm , ăn , nếu ăn…”
“ yếu ớt như .” Tần Man trong nhà bếp rửa tay, đó liền xuống bàn bắt đầu ăn cơm.
Tuy Cố Kiêu Nam nấu cơm cho cô hơn một tuần, còn đem cơm đến công ty cho cô, nhưng khi thật sự ăn thì thật sự là ngon nhất.
“Sao hả? Mùi vị ?” Cố Kiêu Nam cẩn thận hỏi.
Tần Man gật đầu, “Rất ngon.”
Lời đúng là lừa gạt.
Lần ăn qua cơm nấu liền cảm thấy tay nghề nấu ăn của thật sự tồi.
Có lẽ đây chính là đàn ông từng sống trong quân đội mà.
Trên ở trong bếp ở chiến trường.
Nồi xẻng, s.ú.n.g ống đều thể dùng.
Cố Kiêu Nam ở đối diện cô , liền vui mừng thôi, “Ngày mai nấu cho một bữa ngon hơn, sẽ mua cá cá chưng cho ăn.”
“Ngày mai…” Tần Man đang định với ngày mai rảnh, nhưng ngẩng đầu thấy bộ dạng cực kỳ hứng thú của , lưỡng lự vài giây, cuối cùng ma xui quỷ khiến thế nào đồng ý, “Ngày mai sẽ về đúng giờ.”
“Được! Vậy đúng 6 giờ rưỡi ngày mai chúng ăn cơm.” Cố Kiêu Nam thấy cô đồng ý, như một đứa trẻ, đôi mắt lộ vẻ vui mùng hớn hở.
Tần Man hiểu vì đồng ý với , cũng hiểu vì đồng ý khiến vui như .
chuyện duy nhất cô hiểu chính là cô đồng ý chuyện ăn cơm tối ngày mai cũng nghĩa là giờ nghỉ trưa ngày mai sẽ .
Nếu thì chắc chắn sẽ kịp về ăn bữa cơm tối.
“Nào nào nào, ăn sườn , cố ý sườn chua ngọt đấy, mùa hè ăn chút ít đồ chua sẽ ngon miệng lắm đấy.”
“Còn canh bí đao, cực kỳ ngon.”
“Cũng nên ăn nhiều rau một chút mới cho cơ thể,”
Cố Kiêu Nam giương khóe miệng, ngừng gắp đồ ăn cho cô, trong chén của cô đồ ăn chất đống, cao như một ngọn núi .
“Đủ , ăn nhiều như .”
“Không đủ đủ, xem mấy ngày nay ăn ngủ , ôm .” Cố Kiêu Nam , tiếp tục gắp cho cô một miếng sườn.
Tần Man chỉ thể bất đắc dĩ từ từ ăn hết đống thức ăn trong chén.
Trong mắt, trong lòng Cố Kiêu Nam khỏi , vô cùng ngây ngất.
Trong lúc cảm giác như họ là một đôi vợ chồng mới cưới .
Chỉ là, cảnh đẽ ấm áp đó xuất hiện bao lâu thấy tiếng chuông điện thoại của Tần Man thoáng chốc vang lên.
Tần Man lấy điện thoại từ trong túi, qua một chút, chút biểu cảm mà tắt điện thoại, đó bưng chén cơm lên ăn.
Cố Kiêu Nam tò mò hỏi: “Sao điện thoại?”
“Lộn .” Giọng điệu Tần Man bình tĩnh, qua chút sơ hở.
Vấn đề là, Cố Kiêu Nam dễ dàng gì qua mặt như , bình tĩnh liếc Tần Man, , “ nhớ hình như đó là điện thoại khi nội ứng?”
Vì một câu của , Tần Man dừng đũa.
Bầu khí vốn dĩ đang đẽ nay chút đổi.