Lúc , Cố Kiêu Nam cầm lấy s.ú.n.g của thuộc hạ, chỉ những còn : “Bây giờ đến lượt các .”
Câu của lạnh lẽo, ai cũng thể cảm giác một loại áp bức vô hình nào đó.
So với nghiêm hình tra tấn còn giày vò hơn.
“Nói , ai những gì thì , thể để các .” Miệng Cố Kiêu Nam thở làn khói, híp mắt, vẻ mặt cương quyết cùng lười nhác.
Mấy đó nhưng lời nào.
Cố Kiêu Nam thấy bọn họ vết thương chồng chất, , “Không ? Vậy thể tự do lựa chọn .”
Lời nhẹ nhàng, khiến cho vẻ mặt những đó cứng đờ.
ôm một tâm lý may mắn.
Cảm thấy chỉ cần mở miệng, đối phương là chút tin tức thì tuyệt đối sẽ lấy mạng bọn họ.
ai thể nghĩ đến, cách nghĩ mới xuất hiện trong đầu bọn họ.
“Pằng”
Một tiếng s.ú.n.g điếc tai vang lên làn nữa.
Khiến cho bọn họ cả lờ đờ.
Một trong bọn họ đến một câu còn kịp thì ngã xuống .
Nhất thời, mấy còn liền cảm thấy đầu như xuất hiện một đám mây đen mang theo sự áp lực cường đại.
Chỉ đơn giản là, Cố Kiêu Nam đang liếc mắt từng bọn họ.
“Sao nào, ?” Giọng điệu của thờ ơ, nhưng khiến cảm nhận sự tàn nhẫn.
Mấy đó , nuốt nước bọt ừng ực.
Vẫn chuyện.
“Xem các trung thành và tận tâm nha, cũng khó các nữa.”
Vừa tới Cố Kiêu Nam như , mấy quỳ ở thở phào trong lòng.
Bọn họ ngây ngô cho rằng Cố Kiêu Nam ý thả bọn họ .
thực tế, một giây …
“Pằng pằng”
Hai tiếng s.ú.n.g liên tục vang lên.
Hai cỗ thi thễ liền xuống.
Ba còn m.á.u tươi b.ắ.n mặt, hoảng sợ mở to hai mắt.
Đây…đây chính là khó của đó ?!
Đang lúc bọn họ đang kinh sợ, còn lấy tinh thần thì liền thấy Cố Kiêu Nam tháo băng đạn cũ trong s.ú.n.g đó lấy băng đạn mới bàn lắp , tiếng “lách cách” cứ lặp .
Hai âm thanh trong trẻo đó khiến trong lòng bọn họ ớn lạnh thôi.
Hành động đó tác dụng uy h.i.ế.p cực hiệu quả.
Hoàn cần Cố Kiêu Nam nhiều, một trong bọn họ cuối cùng cũng chịu nổi áp lực, gào lên: “ ! ! Đừng nổ súng!”
“Cậu dám! Cậu…” Người bên cạnh lập tức quát mắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-2051-khong-de-co-bi-uy-khuat.html.]
Kết quả một câu còn xong Cố Kiêu Nam b.ắ.n chết.
Người thấy một màn mắt, dọa đến ba hồn bảy vía chạy mất, ánh mắt cứng đờ.
Đồi với chuyện , Cố kiêu Nam chỉ , chơi đùa khẩu s.ú.n.g trong tay, với : “Bây giờ còn ai dám ngăn cản , .”
Cả choáng váng.
“…”
Anh đang mở miệng, kết quả Cố Kiêu Nam chặn ngang, “Trước tiên, thể lựa chọn nhưng những gì là thật, nếu thì…”
Câu kế tiếp đương nhiên , nhưng ý tứ thì cần cũng .
Người đó rùng , chút do dự : “Là một thần bí đến tìm lão đại của chúng một tháng , sẽ trả một ngàn vạn, mua đầu của .”
“Một ngàn vạn? Xem giá đó.” Cố Kiêu Nam chế nhạo một tiếng, chỉ là trong tiếng đó chút nhiệt độ nào, “Còn nữa ?”
“Anh còn , giải quyết , càng sớm càng .”
“Còn nữa ?” Cố Kiêu Nam tiếp tục hỏi.
Người khó khăn suy nghĩ, cuối cùng rụt cổ , vẻ mặt cầu xin , “Không… …”
Cố Kiêu Nam tựa lưng ghế , nhắc nhở: “Tin tức về mua thần bí đó, chút gì ?”
Người đó liên tiếp lắc đầu, “Không… , lão đại , mặt, chỉ chuyển tới năm trăm vạn đặt cọc, nếu xong chuyện thành công sẽ chuyển năm trăm vạn còn . Chỉ một yêu cầu: Anh nhất định chết!”
Cố Kiêu Nam thu khẩu súng, hướng về phía , hàm răng trắng tinh lộ vẻ lạnh lẽo, “Cảm ơn.”
Tiếp theo liền dậy ngoài.
Thủ hạ bên cũng theo.
“Ông chủ, tiếp theo chúng thế nào?” Anh hỏi.
Một nữa Cố Kiêu Nam lấy điếu thuốc , cắn miệng, “Tìm lão đại của bọn họ, tra tin tức về chuyển tiền.”
Sau đó tên thủ hạ hỏi: “Hai còn thì ?”
“Kịt” một tiếng, Cố Kiêu Nam bật lửa, cúi đầu châm lửa đó hít một , “Xử lý hết .”
“Vâng.”
Tên thủ hạ lập tức nhà kho.
Mà Cố Kiêu Nam trở trong xe.
Mê Truyện Dịch
Ước chừng độ nửa điếu thuốc, trong nhà kho liền truyền tới hai tiếng s.ú.n.g ngừng.
Sau đó liền yên tĩnh trở .
Anh iết, những đó trở thành t.h.i t.h.ể .
Thật , nếu như Tần Man thương thì lẽ miễn cưỡng cho bọn họ một cơ hội.
nếu cô thương, thiếu chút nữa c.h.ế.t biển thì nhất định xả giận giúp cô.
Đây chính là để cho Tần Man ủy khuất!
“Đi, đến sân bay.”
Lúc , Cố Kiêu Nam lệnh một tiếng.
Rất nhanh, tài xế lái xe rời khỏi cái nhà kho bỏ hoang đó.