Trong đôi mắt lạnh lùng của cô ngập tràn sự tức giận, và cả…lo lắng.
Lo lắng?
Lúc suy nghĩ xuất hiện trong tâm trí Cố Kiêu Nam, khóe miệng từ từ nhếch lên tạp thành một vòng cung.
" , Trang Dã dám gì , dù cũng là đối tác của !”
Nói xong, vô thức giơ tay xoa đầu Tần Man.
Tuy nhiên, chính hành động mật khiến cả hai choáng váng.
Lúc , trong căn phòng tối tăm im ắng đến mức thể thấy tiếng hít thở của .
Thật , đây Cố Kiêu Nam từng chuyện như thế , mà lúc đó chỉ coi Tần Man như một tân binh mà thôi.
bây giờ…
Mặc dù còn xác định rõ, nhưng khi xong động tác , trong lòng chợt một sự xúc động tên dâng lên.
Xong , xong .
Từ mớm thuốc , cảm giác cảm xúc của đổi càng lúc càng thể khống chế.
Khi thấy , sự chú ý của đêu chuyển qua Tần Man. Anh lo lắng cho Tần Man cũng sẽ những lời giải thích , cũng thể lý giải những hành động bất thường từ .
Mê Truyện Dịch
Chẳng hạn, lẻn ngoài với Tần Man lúc nửa đêm.
Chẳng hạn như lo lắng cho Tần Man.
Ví dụ như vuốt tóc cô trong vô thức.
Ban đầu, chú ý đến Tần Man, nhưng cứ cố tự tự an ủi bằng cách rằng đó là sự quan tâm đến đồng đội.
những lời đó, những hành động đó ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1902-khong-muon-lam-bien-thai-2.html.]
Muốn tìm một lý do để tự an ủi bản cũng tìm một lý do.
Thật sự khuynh hướng đó ?
Hay chỉ khuynh hướng đó với riêng Tần Man thôi?
Cố Kiêu Nam cảm thấy bối rối.
Anh lo lắng, nếu Tần Man thật sự như tưởng tượng...thì sẽ gì?
Tần Man sẽ coi như một kẻ biến thái, đúng ?
"Ừm ... Cho nên, đừng lo lắng quá, vì hàng hóa Trang Dã dám lam gì !”
Cố Kiêu Nam chủ đề .
Tần Man lạnh lùng với , "Trình độ bảo vệ Khu Quỷ cỉa vượt quá sức tưởng tượng của . Hàng hóa so với sự an của Khu Quỷ chẳng là cái thá gì cả. Nếu dám xuất hiện, thể một phát b.ắ.n chêt !”
Cố Kiêu Nam hiểu Khu Quỷ đối với Trang Dã to lớn nhường nào.
"Vậy còn ? Sao giờ vẫn còn lang thang trong Khu Quỷ?” Cố Kiêu Nam lúc mới tỉnh , hùng hồn hỏi Tần Man.
Tần Man khẽ nhíu mày, " khác với !”
"Khác ở chỗ nào?"
Anh hỏi, vành tai cô động đậy.
Đột nhiên, ôm Tần Man lòng, vươn tay bịt chặt miệng cô.
Tần Man đề phòng, giữ chặt.
Mất hai giây để cô phản ứng, vội vùng vẫy.
“Đừng nhúc nhích, !” Hơi thở ấm áp của Cố Kiêu Nam phả tai Tần Man, khiến cô cứng đờ, dám giãy dụa.