Ngồi một bên, ánh mắt Vinh Phi thức thời, thấy cô thế thì phản bác ngay, “Cậu còn dám đòi tiền, danh nghĩa Cù Thị là sản nghiệp Khu Quỷ đấy, đáng lẽ phối hợp vô điều kiện mới đúng!”
Sắc mặt cô vẫn như thường, “Phân chia tuyến đường là vì để cho Khu Quỷ kiếm tiền, nhưng tiền Khu Quỷ chui túi . Hiện giờ Cù Thị ăn thua lỗ, dĩ nhiên nghĩ cách giảm bớt mất mát chứ nhỉ?”
Vinh Phi khinh thường mà Xì một tiếng, “Lời của quá nhỉ, gì tiền của Khu Quỷ chuyển túi chúng , tất cả đều là vì lợi ích của Khu Quỷ cả, nếu cần thì hy sinh!”
Nói một cách dễ hiểu, đưa chủ đề lên một mức độ cao hơn hẳn.
Tần Man chợt nhận , cô hiểu vì Cố Kiêu Nam thể khiến cho Trang Dã tái trọng dụng Vinh Phi .
Một âm mưu .
Có những chuyện, Trang Dã thể mở lời, thì cứ để Vinh Phi .
Nói thẳng , cũng chỉ là một quân cờ.
Tần Man đang cố sức đóng tròn vai diễn của , giọng điệu công thức hóa, “Mỗi một công ty sẽ tình hình khác , lời lãi cũng khác . Các thừa nhận, nhưng nghĩa là Cù Thị cũng như thế. Nếu như Cù Thị phá sản vì Khu Quỷ thì đó là một tổn thất lớn cho Khu Quỷ thôi!” Chỉ câu khiến Trang Dã bi hù họa.
Suy nghĩ một chút, thì giơ tay, hiệu Vinh Phi im miệng.
Mê Truyện Dịch
“Vậy chia thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1862-ban-chuyen-buon-ban1.html.]
“Dựa theo chuyển, mỗi chuyển hàng, bốn phần!”Tần Man do dự, chặt .
Trang Dã xong, sắc mặt u ám, “Bốn phần, thế mà Tần tổng cũng dám !”
Tần Man cũng chẵng vội phản bác, cô chỉ hỏi ngược , “Vậy thấy bao nhiêu thì ?”
Trang Dã giơ một ngón tay, “Một phần!”
Tần Man lắc đầu, “Quá ít, đổi tức là sẽ đổi bộ, sẽ hư hao nên thể lấy một phần!”
Trang Dã im lặng vui.
Vinh Phi nhận tín hiệu , lập tức , “Anh Tần, tính toán chi li quá . Boss Trang là đầu Khu Quỷ, là quyền điều khiển tất cả chuyện của Khu quỷ. Anh lùi một bước giữ thễ diện cho lắm !”
“Lúc Trang mời đến đàm phán hợp tác, thì tới với tư cách là một kinh doanh!”
Đối mặt với sụ nhượng bộ của Tần Man, Vinh Phi cũng khó chịu, “Anh đừng quên, buôn bán thì chuyện kinh doanh, nhưng sếp Trang là ông chủ. Chúng là , lệnh ông chủ!”
Đáp điều , Tần Man từ tốn dời ánh mắt qua Trang Dã đang ngay ngắn, chạm ánh mắt , cô từng chữ một, “Nếu ông chủ thì hết, để thuộc hạ tâm phục khẩu phục, chứ dùng quyền uy của cái chức ông chủ ép buộc thuộc hạ!”
Gần như áp suất khí trong phòng giảm mạnh.
Một cảm giác căng thẳng tràn ngập khắp nơi.