Hay là sẽ hối hận vì giúp cô?
Một cảm giác khó chịu thể giải thích dần dần lên men trong tâm trí Tần Man.
Đột nhiên, điện thoại bàn rung lên.
Cô thoáng qua thông tin hiển thị màn hình điện thoại, là Lâm Mộc Phi gọi tới.
Sau khi điện thoại kết nối, ngạc nhiên mà hỏi: "Trang Dã thực sự mời tham gia hội nghị ?"
"Ừm, đúng ." Tần Man lạnh nhạt trả lời.
"Điều thật sự là ngoài dự đoán của đấy."
" cũng ngạc nhiên." Sau khi Tần Man hời hợt trả lời mà giải thích gì thêm. Cô cũng ngay lập tức chuyển chủ đề hỏi: "Anh danh sách khách mời ?"
Lâm Mộc Phi trả lời một cách ẩn giấu: "Trong danh sách các khách mời tham dự hội nghị cả và , hơn nữa còn thấy ông chủ Kiêu và Vinh Phi cũng xuất hiện trong danh sách."
Tần Man thấy liền nhịn chau mày.
Chỉ bốn tham dự ?
Con quá ít.
Số lượng hàng mà Cố Kiêu Nam nắm giữ lớn, hơn nữa còn che giấu tai mắt của khác, nhưng nếu về tuyến đường mà ba họ đang nắm giữ, thì căn bản đủ.
Chắc chắn là Trang Dã còn mời thêm một khác đến tham gia hội nghị .
Chỉ cần , vì lý do bảo mật và an , Trang Dã triệt để, cho nên cũng ý định để tất cả đến tham dự.
Tần Man cân nhắc vài giây : " , đến lúc đó chúng gặp ở trong khu quỷ."
"Được, đến lúc đó gặp ."
Vốn dĩ Lâm Mộc Phi gọi điện thoại cho Tần Man để dò hỏi tình hình, mà kết quả là đến tận lúc cúp điện thoại cũng vẫn hỏi điều gì từ Tần Man, nhưng ngược Tần Man moi nhiều thông tin hữu ích từ Lâm Mộc Phi.
…
Một tuần , Trang Dã gửi thời gian như hẹn .
Tần Man đúng giờ đến nơi chỉ định, lên máy bay riêng mà Trang Dã đặc biệt chuẩn để đến khu quỷ.
Bên tai Tần Man là tiếng xé gió của cánh quạt máy bay trực thăng, cô phong cảnh bên ngoài cửa sổ, liền đang tiến đến gần khu quỷ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1832-ho-khong-phai-la-dong-doi-2.html.]
Đây là thứ hai của cô đến nơi .
thực chất thì đây là đầu tiên mà cô trở khu quỷ kể từ khi cô tái sinh.
Cảm xúc trong lòng cô nặng nề và phức tạp.
Sau một vài giờ đồng hồ, máy bay hạ cánh.
Cô dẫn đường chỉ mời cô lên một chiếc xe đang đợi sẵn ở phía ngoài.
Khi cô an vị thì chiếc xe nhanh chóng thẳng đến địa điểm mà họ sắp xếp từ .
Hầu như dừng bất cứ nơi nào.
Chẳng mấy chốc, chiếc xe rời khỏi đường cao tốc, hướng đến đoạn đường lên núi.
Đợi đến khi xe của họ đường hầm xuyên qua núi, thì chiếc xe dừng .
Tần Man đang hiểu vì họ trực tiếp núi, mà dừng ở đây.
Khi cô đang thắc mắc về điều thì đột nhiên bảo cô xuống xe, và đó mời cô lên một chiếc xe khác.
Khi Tần Man mở cửa xe, cô liền thấy tiếng của Lâm Mộc Phi: "Tần tổng đúng giờ quá nhỉ."
"Lâm tổng? Anh đang gì ở đây ?" Tần Man nghi hoặc hỏi.
Lâm Mộc Phi liền trả lời: "Đương nhiên là ở đây vì đang chờ đợi các ."
"Chúng ? Ngoài còn ai đó sắp tới nữa ?"
Tần Man xong thì một chiếc xe khác cũng lái trong đường hầm.
Sau đó, cô liền thấy Cố Kiêu Nam, mà cô lâu gặp, cũng mời xuống xe.
Mê Truyện Dịch
Không là do lâu cô thấy Cố Kiêu Nam , mà Tần Man cảm thấy rằng tư thế đường của Cố Kiêu Nam chút kỳ quái.
Đặc biệt là khi dẫm bàn chân lên mặt đất, bước thì nhẹ bước thì nặng, cảm giác khập khiễng.
Mặc dù điều quá rõ ràng, nhưng Tần Man thể nhận thấy điều đó.
Vào thời điểm đó, ý nghĩ đầu tiên của cô chính là: chân của Cố Kiêu Nam thương!
vì thương? Ai thể khiến thương? Vết thương của thế nào?
Một loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Tần Man, và nó khiến vẻ mặt của cô trở nên căng thẳng.