Cuối cùng chọn tay, mà chọn thành thật.
Chỉ là khi câu , cả thế giới như yên tĩnh hẳn .
Cố Kiêu Nam hề thấy hiệu lệnh ngưng b.ắ.n từ miệng Tần Man.
Anh một thời gian đầu óc trống rỗng, ngơ ba giây, “ Tại ….”
“ Bởi vì căn bản hề tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa.” Tần Man hỏi cái gì, thả bàn tay đang nắm lấy cổ của Cố Kiêu Nam , trả lời.
Cố Kiêu Nam: “… chơi ?!”
“ Năm đó cũng chơi bao nhiêu .” Tần Man lạng lùng bình thản , đó khỏi hành lang.
Cơ thể đang căng thẳng của Cố Kiêu Nam lỏng ,dựa hẳn tường.
Sau đó kìm mà .
Cái , đúng là thù hằn.
Chuyện từ 800 năm ,lúc luyện binh mà vẫn còn nhớ đến tận bây giờ.
“ Còn ?”Đi vài bước, đầu thấy vẫn theo, liền hỏi.
Cố Kiêu Nam: “ Đi ?”
“ Tìm một chỗ yên tĩnh, chuyện về mấy lời mà khi nãy.”
Nói xong, Tần Man liền xuống .
Về phần Cố Kiêu Nam khi chắc chắn đánh thức Kim gia, mới nhẹ nhàng theo xuống lầu.
Đi đến cửa lớn, thấy Tần Man một ở đó.
Cố Kiêu Nam đến bên cạnh cô, : “ đưa .”
nhận sự cự tuyệt của cô, “ Không, để đề phong trò với , cần xong với , đưa của rời .”
“ Cậu đừng loạn !Người ở đây bất cứ lúc nào cũng thể tỉnh .” Cố Kiêu Nam chau mày, thấp giọng cảnh cáo.
Tần Man nghiêng đầu , ngữ khí bình thản, “ Vậy g.i.ế.c hết bọn họ là ,đám mãi mãi sẽ bao giờ tỉnh nữa.”
Cố Kiêu Nam nhất thời lên lời,bởi vì bộ căn nhà đều của cô, chỉ thể thỏa hiệp.
“ …. thôi, đến phòng , đến phòng giải thích.”
Anh dẫn đường.
Tần Man theo .
Vừa mở cửa, một mùi t.h.u.ố.c lá nông nặc xộc mũi.
Tần Man cau mày, tay giơ lên bịt mũi, “ lòng cứu , mà kết quả ở đây tự hủy hoại , sớm thèm cứu .”
“ Đó còn là vì…” Cố Kiêu Nam nửa câu, đột nhiên ngưng , đó mở cửa sổ phòng , “ mở cửa sổ đó, thông gió chút là .”
“ Anh lãng phí thời gian, đặc biệt để ý chuyện đó. Quay chuyện chính .” Tần Man ở cửa, thẳng chuyện.
Cố Kiêu Nam thể tránh né , cuối cùng đành ở cửa sổ, thành thật: “ Kim gia là mục tiêu của , nhưng tổng bộ chuyện.”
Tần Man cau mày, “ Nói rõ một chút .”
Cố Kiêu Nam trầm mặc một lúc, đó hỏi ngược : “ Còn nhớ A Huân ?”
Tần Man trả lời: “ Nhớ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-178trong-tong-bo-co-noi-gian.html.]
Vừa nhắc đến A Huân, gương mặt Cố Kiêu Nam chút đổi.
Anh lấy từ trong ngăn kéo một bao thuốc, lấy một điếu thuốc, châm lửa, ở cửa sổ.
Dưới ánh trăng, một chút cô đơn khó giải thích .
Trầm lặng vài giây, mới mở miệng: “ Hôm đó theo yêu cầu của thế , kết quả tìm thông tin mà A Huân để .”
Trong nhà khó thông tin?
Điều là thể, nhà kho cô , cũng kiểm tra , hề một thông tin nào mới đúng.
“ thấy thông tin gì ? “ Cô .
Cố Kiêu Nam hít một thuốc,” Cậu thấy mẫy lỗ đạn hỗn loạn trong nhà kho ? Đó chính là thông tin.”
Tần Man lúc mới nhớ đến hôm đó tên thủ hạ đưa cô xem nhà kho qua, khi A Huân c.h.ế.t tranh chấp, nhưng chạy thoát , mà trong nhà kho lộn xộn.
Bây giờ những gì Cố Kiêu Nam , cô mới hiểu lúc đó là A Huân .
Anh lúc đó chắc bản chạy bao xa, cho nên ở nguyên tại chỗ để thông tin cho Cố Kiêu Nam.
“ Viết cái gì?” Tần Man hỏi.
Cố Kiêu Nam .
Mà hút thuốc nhiều.
Khói thuốc bay khắp căn phòng, mơ hồ khuôn mặt của .
Tần Man cũng dục.
Cô một loại cảm giác,thông tin đó kinh khủng.
Nếu thì qua nửa năm, mà cảm xúc của Cố Kiêu Nam vì chuyện đó vẫn thăng trầm như .
Một lúc lâu , mới tháy : “ Anh , trong tổng bộ nội gián.”
Tần Man trầm mặc.
Cố Kiêu Nam đó mơ hồ, “ Ngạc nhiên đúng ? lúc đó cũng ngạc nhiên, cảm thấy nhất định tào lao . đó tỉ mỉ quan sát mấy lô hàng,liền ý của . từng ở tổng bộ qua vài lô đạn dược, chức chắn đó chính là đạn dược của quân đội. Cho nên, thể xuất hiện ở đây, nhất định là tuồn ngoài.”
Tần Man thấy vấn đề của mấy lô hàng, gương mặt chút đổi.
Liên quan đến mấy lô đạn dược đó cô còn hiểu rõ hơn Cố Kiêu Nam.
Lô hàng đó là do kiếp cô tự tay thu về.
Cô vì lô hàng đó mà trả một cái giá lớn, vì chúng mà hủy bộ sự nghiệp quân đội của .
Sự thật là, lúc đó cô tò mò tại lô hàng đó xuất hiện ở kho của Hồ Đạt.
đợi đến khi cô hiểu rõ,liền xảy chuyện của Cố Kiêu Nam, chuyển bộ sự chú ý của cô .
nghĩ, từ đầu đến cuối vẫn là vì lô hàng đó.
“ Anh thể báo cáo lên.” Tần Man , “ Cấp tự nhiên sẽ phái điều tra.”
Cố Kiêu nam cắn đầu thuốc, lắc đầu, “ Lô hàng vũ khí cấp độ nhỏ, thể đụng đến lô hàng đó nhất định cáp bậc cũng nhỏ, nhỡ như báo lên, kinh động đến đó thì ? thể để A Huân c.h.ế.t vô ích.”
Tần Man đến đây, cuối cùng cũng hiểu ý nghĩa của chuyện là gì.
Anh sợ thông tin mà A Huân dùng cả mạng sống của để gửi cho sẽ tiêu hủy chỉ vì hành động liều lĩnh của .
Cho nên…
Mê Truyện Dịch
“ Anh một nữa lợi dụng .” Tần Man cau mày lạnh lùng .