Tần Man lập tức điện thoại.
Sự tức giận và kinh ngạc vượt ngoài dự đoán, tuy nhiên giọng ở đầu dây bên vẫn trầm lạnh lùng: “Cậu chắc nội dung trong audio là thật giả hả?”
Vì bảo đảm mục đích, Tần Man : “ xác định, vì qua giọng của A Huân.”
cô tin sư phụ của Cố Kiêu Nam chắc chắn từng .
Hạ Thường Lương ở đầu dây bên dừng vài giây mới hỏi tiếp: “Cậu lấy cái ở ?”
“ vô tình phát hiện ở hầm rượu.”
Tần Man cố tình che giấu sự tồn tại của Khổng Nghĩa, dính ván cờ rõ lý do .
“Cậu định thế nào đây?” Giọng của Hạ Thường Lương bình tĩnh.
Giống như giờ từng qua dạng audio .
Thái độ như khiến Tần Man thấy bất an trong lòng.
“ , chuyện quá lớn, dám tự ý quyết định.” Cô giữ dáng vẻ của một tân binh, ngừng thăm dò ý đồ thật sự của đối phương.
Ai lúc Hạ Thường Lương thoải mái : “Nếu phạm quy, sẽ báo lên .”
Nhanh vứt bỏ ?
Không chứ?
Ông thiên vị Cố Kiêu Nam ?
Sao chút do dự và hề dấu hiệu tức giận?
Tiếp theo thì Hạ Thường Lương ở đầu dây bên hỏi: “Bây giờ đang ở , đích đưa tới bắt về.”
Đích đưa tới?
Tần Man thì Cố Kiêu Nam cơ bản sẽ trở .
“ đang tải lô hàng cho Hồ Đạt, ở trong thành phố.” Cô .
Hạ Thường Lương tới tải hàng, giọng nghiêm túc: “Tự ý chuyển hàng, tương đương với hoạt động phi pháp. đạo lý với một .”
“ liên lạc với cảnh sát, lô hàng sẽ đưa thị trường.”
Mê Truyện Dịch
Câu của Tần Man khiến giọng của ông miễn cường : “Vậy bây giờ đang ở ?”
“Trong nhà kho bến tàu ở ngoại ô thành phố lân cận.”
Hạ Thường Lương đơ , ông hỏi: “Lúc nào thì hành động?”
“Còn nửa tiếng đồng hồ nữa, định đúng 11 giờ thì xuất kho.” Tần Man thời gian điên thoại thành thật trả lời.
Lúc bắt đầu thì cô vốn tải hàng ban ngày, nhưng đó cảm giác dù gì cảnh sát cũng cuộc, lỡ như nổ s.ú.n.g thì buổi tối thể tránh thương nhầm .
Cho nên mới chuyển thời gian sang buổi tối sẽ thích hợp hơn.
“Vậy địa điểm tải hàng ở ?”
“Chọn ở ngã ba của hai thành phố, làng Tiểu Lâm. Địa hình bên đó tương đối bằng phẳng và dễ đón hơn.”
“Ừm, . sẽ cố gắng tới khi tay. Nếu còn tới kịp thì kêu cảnh sát bắt .”
Tần Man ông năng nghiêm túc như thì cảm thấy chắc Cố Kiêu Nam thật sự chạm tới giới hạn của sư phụ .
chuyện cũng tệ.
Chí ít 2 thầy trò họ thật sự phá lệ theo những gì cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-176-cham-den-gioi-han.html.]
Lúc cô định cúp máy, thì đầu dây bên truyền một câu : “Lần , khi về thi sát hạch cho thật .”
Ý đồ trong câu quá rõ ràng.
Tần Man thì hiểu.
Xem Cố Kiêu Nam gạt , ngược bất ngờ thành cho mục tiêu của cô lúc đó.
Cô nhẹ nhàng giương khoé môi, nở nụ giả trân.
Sau khi cúp máy nữa, Tần Man thu dọn đồ đạc, cũng sắp tới giờ xuống lầu kho hàng bến tàu.
Lúc thứ đều sẵn sàng chờ xuất phát.
Cả 2 xe vận tải cũng chuẩn xong.
Lão Mã dẫn bọn họ kiểm tra cuối cùng xong thì thấy Tần Man, vội lên và gọi: “Anh Mãn.”
“Chuẩn tới ?” Tần Man thấy mấy xe vận tải thì hỏi.
Lão Mã vỗ n.g.ự.c “bịch bịch” bảo đảm: “Anh Mản, hàng trang xong , lúc nào cũng thể chuyển .”
“Vậy thì lên xe thôi.” Tần Man cũng nhiều, trực tiếp lên xe.
3 xe vận tải nhanh chóng khởi động, rời khỏi bến tàu, lái về phía điểm đến.
Dọc đường , Tần Man nhắm mắt ngủ.
2 tên thuộc hạ thấy cô trong xe chắc lúc căng thẳng nên ngủ , ngừng bảo đảm: “Anh Mãn, yên tâm. Lần sắp xếp đủ , chắc chắn sẽ đưa hàng an mà.”
“Tốt nhất là ,”
Tần Man để ý mà một câu với .
Tiếp theo, xe chìm sự yên lặng.
Mãi tới lúc trời hừng sáng, cuối cùng xe cũng tới điểm đến, nhưng đồng thời cũng gì đó đúng.
Tần suất xe lắc lư ngày càng nhiều, thậm chí cuối cùng xộc lên mùi nhựa của lốp xe.
Mấy tài xế lập tức dừng xe .
“Xe ?” Lão Mã thấy họ vội vàng xuống xe thì nhướng cổ dài càm ràm.
Anh tài xế đó khi kiểm tra vài mới trả lời: “Hình như là …… bể bánh xe .”
Lão Mã lập tức nhảy xuống khỏi ghế lái, tát một tay đầu của tài xế: “Bể bánh xe? Anh c.h.ế.t ? Lúc đó rõ ràng với , mỗi chiếc xe kiểm tra cho thật kỹ cho mà, kết quả tới nơi thì báo với là bể bánh xe?”
Anh tài xế đó đánh nên vội che đầu cầu xin: “Xin Mã. cố ý ……. cũng , đang yên đang lành đột nhiên bể bánh xe chứ.”
“Đang yên đang lành? Anh gọi đây là đang yên đang lành hả? Mau cho !” Lão Mã khi trách mắng xong thì lập tức ngoắt chạy tới bên cạnh Tần Man xun xoe nịnh bợ: “Anh Mản, yên tâm. Chút chuyện nhỏ gì quan trọng .”
xong thì chạm ánh mắt lạnh lùng của Tần Man.
Trong lòng giật thót.
Cứ cảm thấy thời gian thật sự gặp xui xẻo quá.
Nhà kho ẩn náu, trong nhóm xuất hiện nội gián, bây giờ đang yên đang lành thì bể bánh xe.
Từ đầu tới cuối chuyện gì là thuận lợi cả.
“Nắm bắt tời gian, đám sắp tới . Đừng để tới lúc đó thì xảy sự cố, ngay cả chạy cũng chạy thoát.” Cô ghế lạnh lùng .
Lão Mã lau mồ hôi trán, vội giải thích: “Được, ……. nhất định sẽ kêu nhanh tay nhanh chân, lỡ chuyện của .”
Tần Man nhảy từ xe xuống, khi quan sát xung quanh một vòng thì : “ vệ sinh.”
Lúc câu thì từ trong bụi cỏ hét lên: “Không nhúc nhích!”