Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 174:1 Nắm lấy không buông
Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:53:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi vì cô rằng Cố Kiêu Nam tuyệt đối sẽ chấp hành theo kế hoạch của chính đề .
Rốt cuộc thì hàng hóa vẫn còn đến tay , thể đồng ý theo kế hoạch chứ.
Quả nhiên, mới chỉ một lát mà di động một nữa kêu lên “ong ong” dữ dội.
Tầm Man chần chừ trong chốc lát mới cầm điện thoại lên bắt máy một nữa.
“Còn chuyện gì nữa ?”
Kiêu Nam ở đầu dây điện thoại bên mang giọng điệu vô cùng kỳ lạ cất tiếng dò hỏi” “Vì đồng ý kéo dài thời gian thêm mấy ngày nữa chứ?”
Tần Man vô cùng nghiêm túc trả lời câu hỏi : “ lãng phí thời gian một tháng , còn trở về tham gia kỳ thi đánh cuối cùng .”
Cố Kiêu Nam ở đầu dây điện thoại xong lý do, lập tức bật , “Cậu tham gia kỳ thi đánh giá ? Cậu còn cần tham gia kỳ thi đánh giá gì nữa chứ, đừng lộn xộn nữa, thành chuyện xem như là giúp .”
Nghe giọng điệu cầu xin của Cố Kiêu Nam, Tần Man với âm thanh thản nhiên, lãnh đạm : “Vì lời chứ?”
“Đương nhiên là bởi vì A Huân……”
Cố Kiêu Nam kịp dứt lời, Tần Man dùng giọng điệu lạnh lẽo đến vô cùng cắt ngang, “Đây là nhiệm vụ tự ôm lấy cho bản , nhiệm vụ của .”
“Vậy thì đến cùng , tiễn phật tiễn đến tận Tây Thiên, huống hồ cũng từng giúp một mà.”
Đối với yêu cầu của Cố Kiêu Nam, Tần Man vẫn như , chút d.a.o động nào cả, “Cũng vì thế cho nên nghĩ bản giúp đủ nhiều .”
Người bên đầu dây điện thoại quả thực chút mất kiên nhẫn, “Tần Man, rốt cuộc !”
Tần Man hỏi : “Những lời đúng để hỏi mới đúng, khi chuyện rút lui vô cùng kích động, vì bây giờ cho rút lui nữa?”
“Lúc dính dáng đến Hồ Đạt thì rút lui lúc nào cũng , cũng sẽ ngăn cản gì. động đến Hồ Đạt thì nhất định theo lời .” Cố Kiêu Nam mạnh mẽ một mạch.
“Hồ Đạt giam giữ ở bến tàu, nếu lợi dụng chuyến vận chuyển hàng hóa thể sẽ bao giờ thể thoát nữa.” Tần Man lời liền gay gắt đáp .
Cố Kiêu Nam ở phía bên điện thoại quả nhiên im lặng một lát, đó mới : “Vậy hãy cứ kiên nhẫn chờ đợi một chút , thực sự một chuyện cần .”
“ cho thời gian kéo dài quá lắm cũng chỉ thêm một ngày, đó sẽ lập tức tay, nếu ngay cả bản cũng khó mà bảo .”
Tần Man giả vờ bàn bạc với một chút, nhưng thực tế thời gian đó chừa cho bất cứ một đường sống nào cả.
Cô cho Cố Kiêu Nam quá nhiều thời gian, trong trường hợp nếu khi nửa đường gặp Khổng Nghĩa trong một quán bar nào đó, thì chắc chắn với trình độ IQ của Khổng Nghĩa, chuyện chắc chắn sẽ đổ vỡ tan tành.
Bởi cô mới thật quyết đoán những lời , chút ý tứ nào là đang thương lượng cho một con đường sống, cô đang bắt buộc thỏa hiệp.
Âm thanh ở đầu dây bên ngừng hơn nửa phút dường như đang tự thỏa hiệp với chính bản , cuối cùng mới đáp lời : “Được thôi, bây giờ sẽ lập tức trở về xử lý tất cả chuyện xong xuôi.”
Tần Man trở về liền thốt lên một câu: “Nếu ở , sẽ giữ nghên kế hoạch hành động.”
Mê Truyện Dịch
Câu khiến tâm trạng Cố Kiêu Nam lập tức trầm xuống, “Cậu là đang uy h.i.ế.p ?”
Chương 174.5 Nắm lấy buông
“Không là uy hiếp, đó đơn giản chỉ là một yêu cầu mà thôi. Thời gian kéo dài càng lâu cũng nghĩa thứ cũng sẽ còn dễ dàng, độ nguy hiểm cũng sẽ tăng lên cao, cách nào để kiểm soát bộ cục diện lúc đó, cũng như thể kiểm soát đám cảnh sát đến để tiếp ứng của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1741-nam-lay-khong-buong.html.]
Mỗi chữ mà Tần Man đều cố ý níu lấy Cố Kiêu Nam buông, đem tất cả chuyện đều dồn lên , ép , cho cách gì thể rời khỏi nơi .
Trước khi xác định cây bút ghi âm thực sự tồn tại , cô và bắt buộc tất cả biện pháp hòa giải với .
“Vậy còn thì ? Cái gì cũng đến lượt rốt cuộc nhiệm vụ gì chứ?” Sau khi sự yên tĩnh qua , Cố Kiêu Nam mới mở miệng hỏi.
“Có quân tiếp ứng của thì sẽ phối hợp dẫn dụ bọn họ đến đây.”
Sau khi Tần Man dứt lời, cuộc điện thoại một nữa rơi im lặng.
Có thể thấy lúc Cố Kiêu Nam đang vô cùng băn khoăn và đắn đo, mỗi một quyết định đều cần một thời gian để suy xét.
Sau khi Tần Man đợi một hồi lâu, mới lời đáp : “Được , .”
Chân mày Tần Man đang nhíu chặt lúc mới thả lỏng một ít.
Cô cảm thấy chỉ cần thời điểm , Cố Kiêu Nam rời bên Khổng Nghĩa thể xác thực chứng cứ mà thì chuyện liền trở nên vô cùng dễ dàng .
Cô cũng nhiều lời với nữa, lập tức liền buông vài câu cho lệ nhanh chóng cúp điện thoại .
Cô định xuống lầu tìm một chút đồ để ăn, thuận tiện thì tìm vài lọ thuốc tiêu viêm bôi lên miệng vết thương trong lòng bàn tay cho vết thương bớt sưng và nhiễm trùng, miễn là cho đến lúc đó, vết thương nhiễm trùng là .
Thân thể của Tần Man vô cùng quý báu khí chất, tuy rằng thể thực sự thể lực tiềm ẩn vô cùng lớn nhưng vẫn cần chăm sóc thật kỹ càng, thể chịu bất kỳ trầy xước nào cả.
Đặc biệt là khi hai bài học cô rút kinh nghiệm nên đối với chuyện vô cùng tự giác, tự tìm đến phiền phức nếu sẽ là tự chuốc họa .
Chỉ là khi cô bước xuống lầu liền thấy một đám đang lầu mặt mày vô cùng ủ rũ.
Nhìn qua thì vẻ đợi ở đó từ lâu .
“Các ở đây là gì?”
Khi âm thanh từ miệng của Tần Man vang , Lão Mã đang ở đó nháy mắt ngẩng đầu, vẻ mặt gấp gáp lo lắng mà gọi một tiếng, “Man…... Man……”
“Ừm, thầy chúng tuần nhanh chóng chuyển hàng .” Tần Mẫn thản nhiên công bố tin tức.
“Sao chứ?” Lão Mã nhất thời thể phản ứng .
Rõ ràng là ngày hôm qua còn gọi về hỏi hôm nay biến thành vận chuyển hàng hóa ?
“Còn con quỷ thì ?” Cậu ngơ ngác hỏi.
Tần Man lướt qua liếc một cái, “Đến lúc đó tăng lượng vận chuyển hàng hóa lên gấp đôi.”
“Liền...Cứ như thôi ?” Lão Mã chần chừ hỏi : “Không, cần cùng đến chỗ thầy nữa ?”
“Tạm thời cần đến nữa, đợi khi phê duyệt hàng hóa kết thúc .”
Dù bây giờ trở về cũng chẳng để gì.
Chờ Khổng Nghĩa đem cây bút ghi âm đưa đến tay, chuyện diễn ở đây hết thảy đều sẽ kết thúc.
Mà Lão Mã ở đó hiểu ý nghĩa của câu của Tần Man, chỉ rằng, cái mạng nhỏ của tạm thời bảo vệ .
Tiếng lòng căng thẳng suốt cả đêm bây giờ rôt cuộc thể tạm thời buông xuống .