Đến lúc Tần Man ngay mặt .
Dưới cái từ cao xuống của cô, Cố Kiêu Nam cảm giác như một đứa trẻ phạm sai bắt quả tang.
Mà sự thật là, đúng là đang sai rành rành .
Anh đẩy Tần Man tình thế hiểm nghèo.
Danh tính của mật thám trong vùng xám.
Không cẩn thận sẽ mang họa diệt , trở thành đối tượng nghi ngờ.
Mà bây giờ, vì sự sơ xuất của , Tần Man rơi giai đoạn nghi ngờ, thể là suýt Hạ Thường Lương xác nhận ngay tại chỗ.
Chuyện , thể khiến cô chấm dứt tình trạng bí mật tại chỗ, lập tức điều về.
Đáng mừng hơn một chút là khi chất vấn liên miên, cùng cũng chứng nhận là vô tội.
nếu như cô may mắn, thể sẽ trục xuất trực tiếp, và bộ con đường quân sự sẽ hủy hết.
“ ….”
Cố Kiêu Nam tất cả giải thích như thế nào.
Bởi vị từng là mật thám, chuyện dù giải thích như thế nào chăng nữa cũng thể trong sạch .
Sau đó định mở miệng,Tần Man liền giơ tay lấy điện thoại trong tay , đưa lên tai, giọng lạnh lùng : “ Là ”
Giọng chất vấn của Hạ Thường Lương trong điện thoại đột nhiên ngưng , dừng một chút mới thấy ông : “ Tần Man?”
“ Là đây.” Tần Man một nữa khẳng định trả lời .
Hạ Thường Lương thấy , cảm xúc của ông dâng lên, lập tức hỏi: “ Vừa nãy là….cái nãy là Cố Kiêu Nam?!”
Lập tức, Tần Man đột nhiên liếc đang giường .
Liền thấy một phạm sai căng thẳng cô, tinh thần yên đầy lo lắng.
Nhìn còn cái dáng vẻ giễu cợt đùa giỡn với cô nữa.
Tần Man nghĩ một lúc, đang định ,kiền thấy đầu dây bên Hạ Thường Lương kích động : “Cậu đừng cái gì mà nhầm sai ở đây, tin !”
Âm thanh lớn khiến cho Tần Man cau mày lo lắng.
Đưa điện thoại xa, đó cô mới trả lời: “ Là Cố Kiêu Nam.”
Câu trả lời thẳng thắn như của cô khiến Cố Kiêu Nam giật , càng khiến cho Hạ Thường Lương ở đầu dây bên còn giật hơn.
Sau một hồi im lặng,ông mới tỏ vẻ tin hỏi: “ Cậu c.h.ế.t ? Sao ở cùng với ? Cậu và ở cùng gì? Sao chuyện còn sống báo lên!”
Càng hỏi, cảm xúc của ông càng kích động.
Tần Man từng lời chất vẫn của đầu dây bên , cùng chỉ bình tĩnh một câu: “ quên mất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-168toi-khong-co-y.html.]
Điều khiến cho Cố Kiêu Nam cau mày .
Tần Man điên ?
Có đang cái gì !
Mê Truyện Dịch
Không cứu cũng thôi , còn đổ dầu lửa kêu quên mất!
Với sự hiểu của về sư phụ, đây sẽ là một trận thịnh nộ lớn.
Qủa nhiên một giây liền thấy tiếng giận giữ của Hạ Thường Lương ở đầu dây bên rõ ràng truyền đến, “ Cậu noí cái gì?Quên mất? Lúc đó là lôi chuyện , bây giờ với quên mất! Tần Man, bây giờ đang cái gì !”
Nghe thấy tiếng giận giữ của đối phương ở đầu dây bên ,Tần Man hề đổi sắc mặt, “ chỉ việc trong phạm vi nhiệm vụ của , chuyện của là mục tiêu của , cần thiết chuyện ngoài lề.”
“ Cậu tào lao cái gì ! Cậu đừng quên, Cố Kiêu Nam còn một mạng của Khổng Nghĩa, Khổng Nghĩa mất tích nủa năm , đến bây giờ c.h.ế.t thấy xác sống thấy , với đây là chuyện ngoài lề?”Hạ Thường Lương khi tức giận trách móc, liền hạ lệnh: “ phí lời với nữa!Chuyện của , đợi việc kết thúc !Bây giờ lập tức bắt Cố Kiêu Nam ! Sau đó gửi vị trí cho , phái đến đưa !”
Tần Man Hạ thường Lương lệnh trong điện thoại, ánh mắt một nữa về cái đang giường là Cố Kiêu Nam.
Hai ánh mắt chạm .
Đôi mắt lạnh dần,Cố Kiêu Nam thể cảm nhận rõ ràng cảm xúc của cô đang d.a.o động.
Rất nhanh, trong điện thoại truyền đến tiếng của Hạ Thường Lương, “ Cậu thấy đó! Lập tức bắt !Sau đó vị trí cho ! ….”
Vậy mà ông còn hết câu, Tần Man liền cúp luôn điện thoại, đó để bừa điện thoại lên tủ đầu giường
Cố Kiêu Nam giường thấy cô như , khỏi ngạc nhiên,” Cậu cái gì ?”
Tần Man lấy trong túi một hộp đồ ăn, đó noí với : “ Ăn .”
Cái dáng vẻ bình tĩnh của cô khiến cho Cố Kiêu Nam thể hiểu nổi, “ Cậu điên hả?Cậu cúp điện thoại!”
“ Không cúp , lẽ nào thật sự đợi ông đến bắt ?” Tần Man cúi đầu đưa bát cháo sơn dược táo đỏ qua, đó , “ Ăn , táo đỏ bổ máu, sơn dược dưỡng vị, đang cần đó.”
Cố Kiêu Nam cầm lấy, chỉ ngước đầu,ánh sáng bên ngoài cửa sổ chiếu , ánh mắt đen láy bất cần và vô kỷ luật, nhưng vài phần lo lắng, “ như , sẽ nghi ngờ là phản đồ đó!”
Tần Man cau mày, ngữ khí bình tĩnh : “ Từ lúc điện thoại, nghi ngờ .”
Ánh mắt Cố Kiêu Nam rung động,vẻ mặt trở nên bối rỗi và tội , “ … , cố ý…. lúc đó vô ý điện thoại, nghĩ nhiều như .”
“ Ừ.”
“ Thật là! cái ý đó, nghĩ sẽ khiến thành phản đồ.”
“ Ừ.”
“ thề! hề !’
“ Ừ.”
Cho dù Tần Man kiên tục đồng ý, nhưng cứ thấy như chỉ là cho lệ.
Cố Kiêu Nam thật sự lo lắng, lập tức giơ tay giữa lấy cổ tay Tần Man, kéo cô đến mặt , hét lên: “Cậu tin !”
Đột nhiên, cả căn phòng yên tĩnh lạ thường.