“Phải vận chuyển lô hàng ?” Tần Man hỏi một .
Lão Mã thấy sắc mặt cô chút biến hóa, vươn đầu , xác định sai, đó mới gật đầu, “ , vấn đề gì ?”
Có vấn đề gì?
Vấn đề lớn !
Tần Man chằm chằm hàng hó lớn mắt, biểu cảm trở nên nghiêm túc.
Hàng hóa quân dụng ……
Vậy mà là một lô hàng hóa quân dụng!
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là…… lô hàng từng qua tay cô!
Đó là năm năm , cuối cùng cô đánh chặn thành công đợt hàng cướp với tư cách là đội trưởng dự của khu 9.
Thật khi đó nhiệm vụ cũng của cô.
Khi đó, cô đang tham gia một loại huấn luyện nhỏ. Lúc , dẫn đội chính là cùng cạnh tranh chức đội trưởng với cô.
Khi đó cạnh tranh công bằng, còn tồn tại cảnh tượng tặng quà gì.
Anh vẫn là… chiến hữu mà cô thưởng thức nhất.
Kết quả, huấn luyện một nửa, cô liền tin đội ngũ dẫn bao vây, thương ít.
Lúc đó cô cũng bất chấp huấn luyện gì đó.
Chạy thẳng từ sân huấn luyện, trực tiếp đến hiện trường chỉ huy.
Khi đó cô hô mưa gọi gió ở khu 9, ngoài lãnh đạo , bộ khu 9, cô là lớn nhất.
Căn bản ai dám ngăn cản cô.
Lúc đó, tình hình ở khu 9 tệ. Có hai đội trưởng dự , một đang huấn luyện, một gài bẫy đàn áp, gần như cả khu rơi tình trạng thắt cổ chai.
Đối phương ở trong địa bàn của , vô cùng xảo quyệt mà đánh du kích với bọn họ.
Sau đó cô đến, sự đồng ý của cấp , cô tự dẫn đầu đội vẽ lộ trình bao vây, trấn áp.
Tài chỉ huy tác chiến của cô tiếng .
Trong những cuộc huấn luyện mô phỏng đây, chỉ cần cô trấn giữ, bên sẽ chỉ đau đầu.
Bởi vì chỉ huy tác chiến của cô quá bá đạo.
Lấy một loại khí thể nghiền áp tuyệt đối để chế ngự.
Vì , gần như chỉ một chặng đường , với một khí thế thể ngăn cản, kết thúc trận chiến chỉ trong ba giờ và giành chiến thắng thành công.
Mê Truyện Dịch
Vốn dĩ là chuyện cực kỳ vui mừng, nhưng vì đang huấn luyện cô trốn , vi phạm quy định, sự đồng ý của cấp mà tự ý dẫn đội, cô từ chối tham gia hành động tiếp theo và giam .
Khi đó, chỉ Tần Man, mà cũng ngờ đến cuối cùng sẽ là như .
Rõ ràng đánh thắng một trận, nhưng cuối cùng kết cục giam cầm.
Tần Man quy củ chính là quy củ, cho nên cô chấp nhận.
Tuy nhiên, cô ngờ rằng đó sẽ là cuối cùng cô thực hiện nhiệm vụ với tư cách là một lính.
Càng ngờ tới, cho tới hôm nay cô còn thể thấy lô hàng !
Tần Man lấy một khẩu s.ú.n.g trong đó, vuốt ve báng súng, sắc mặt nặng nề.
Cô nặng lòng chỉ vì sự xuất hiện của lô hàng mà còn gợi lên hồi ức trong cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-163-sao-lo-hang-nay-lai-xuat-hien-o-day-2.html.]
Cũng bởi vì lô hàng là hàng quân dụng bình thường.
Đây là một lô vũ khí s.ú.n.g ống đạn dược quân sự cấp độ cao.
Nếu , năm năm , sẽ dùng nhân lực của khu 9 để lấy đồ về.
hiện tại xuất hiện ở chỗ ……
Mặc dù năm năm trôi qua, lô hàng thể đào thải, nhưng cho dù loại hàng hóa cấp độ trực tiếp tiêu hủy cũng thể để ngoài.
Vậy thì, tại lô hàng chảy ngoài, mà tại nửa năm qua quân đội chút động tĩnh nào chứ?
Tần Man cảm thấy kỳ lạ.
Kế hoạch vốn áp tải lập tức chấm dứt trong lòng cô.
Bởi vì lô hàng thể khỏi cửa nhà kho !
“Anh Mãn, hàng vấn đề gì ?” lúc , thủ hạ vẫn ngoài cửa xe nhịn hỏi.
Tần Man lập tức tỉnh táo , thả s.ú.n.g ống trong tay xuống, “Không vấn đề gì, nếu hàng ở chỗ , đến lúc đó liền chở .”
“Vậy khi nào chúng vận chuyển?” Tên thủ hạ hỏi.
Tần Man bình tĩnh xuống xe, đó : “Đợi thời gian, lô hàng quan trọng, chắc chăn sai sót, nêu khó tay.”
Miệng tên thủ hạ mấp máy. Anh ông chủ Hồ thật sự chuẩn vô cùng chu , tuyệt đối sẽ vấn đề gì.
cuối cùng vẫn dám , chỉ đáp một chữ: “Được.”
Sau đó, bọn họ liền rời khỏi kho hàng.
Vì hàng sẽ khỏi kho ngay nên lão Mã định đặt phòng bên ngoài.
Trước đây, khi Đường Nghĩa tới áp tải hàng hóa sẽ ở khách sạn gần đó và sẽ ở đây.
Tần Man : “ ở nơi .”
Điều khiến lão Mã và hai gã thủ hạ khác chút kinh ngạc.
“Anh Mãn, điều cho lắm? Hoàn cảnh ở đây cũng lắm.” Tên thủ hạ bụng nhắc nhở, “Còn là nơi ở của một công nhân, thể sẽ quấy rầy đến .”
Tần Man thèm để ý : “ tới việc, ở nơi càng tiện.”
Cô như , những khác tất nhiên cũng gì nữa.
Vốn dĩ một ký túc xá phía nhà kho, chuẩn đặc biệt cho công nhân bến tàu.
Lão Mã lập tức tìm thu dọn một gian nhà ở, Tần Man tạm thời sắp xếp ở tại đó.
bởi vì phận của cô và những thường giống , cho nên một cô một phòng.
“Anh Mãn, nơi tương đối đơn sơ, đừng để ý.” Khi lão Mã dẫn , vẻ mặt co quắp .
Tần Man bài trí trong phòng, thật sự là đơn sơ.
Chỉ một chiếc giường, còn một cái bàn, và một cái TV nhỏ cũ nát.
Tường giấy chút mốc meo.
đối với điều , cô chỉ thản nhiên một câu: “Không .”
Khi cô dã ngoại huấn luyện, chỗ nào mà cô còn ngủ qua, huống chi cô căn bản quan trọng ngủ ở .
Đóng cửa , cô đệm giường đơn sơ, sắc mặt nặng nề.
Suy nghĩ nửa ngày, cô lấy di động , ấn xuống gọi một cuộc điện thoại.