Lợi dụng ánh trăng lạnh lẽo, Cố Kiêu Nam thấy sắc mặt cô , chỉ nghĩ đơn giản là Tần Man ôm. Khóe miệng nhếch lên, “Đừng vẻ mặt nguyện ý như .”
“ sợ đè c.h.ế.t .” Tần Man lạnh lùng chế nhạo.
Cố Kiêu Nam dường như thấy, còn hiểu : “Đè c.h.ế.t cũng hết cách. Ai bảo còn cởi dây trói cho chứ?”
Nói xong, cả hai tay vòng lưng cô.
Tư thế hai ôm chặt lấy giống như tình nhân.
Tần Man quen ôm chặt như thế .
Hơn nữa, phận của cô cho phép cô thái độ mật với một đàn ông như .
Cô lập tức vùng vẫy một chút.
Kết quả, phía rên lên, “Cậu gì ! Đừng nhúc nhích!”
Tần Man trách móc như , cô thể dừng .
Sau đó, cô cảm thấy vòng tay của Cố Kiêu Nam càng ôm chặt lấy cô hơn, cơ thể của hai càng gần hơn.
Khoảng cách dán sát như , Tần Man thậm chí thể thấy nhịp tim trong lồng n.g.ự.c .
Một nhịp, một nhịp.
Khiến Tần Man chỉ cảm thấy càng ngày càng mất tự nhiên và thoải mái.
Trong tiềm thức cô định giãy dụa, thì thấy Cố Kiêu Nam thấp giọng chửi rủa, “Mẹ kiếp, sợi dây khó tháo như !”
Tần Man chỉ thể căng da đầu tiếp tục đè lên , nhúc nhích.
Một giây, hai giây, ba giây...
Mê Truyện Dịch
Không trôi qua bao lâu.
Đột nhiên, Cố Kiêu Nam hỏi bên tai cô: “Cậu căng thẳng cái gì?”
“Không!”
Tần Man theo bản năng ngẩng đầu phản bác.
Kết quả, cô cẩn thận đụng cằm Cố Kiêu Nam.
Cố Kiêu Nam đụng, suýt chút nữa cắn đầu lưỡi, cau mày trách mắng: “Không cái gì mà ! Tim đập mau đến mức nhảy ngoài mà còn !”
Tần Man tự nhiên chột , bất chấp đầu đau, cô lập tức giải thích: “ chỉ lo lắng đám tìm chúng .”
“Yên tâm, tạm thời sẽ phát hiện.” Cố Kiêu Nam tức giận xong, liền tiếp tục cởi dây thừng cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1601-nguc-co-chut-ky-la-2.html.]
Hai ôm chặt nữa.
Quanh thở của Cố Kiêu Nam một mùi hương như ẩn như hiện.
Anh thể khẳng định mùi hương thuộc về .
Vậy thì……
“Cậu bôi nhiều nước hoa như gì?” Động tác tay của Cố Kiêu Nam dừng , hỏi.
Tần Man nhăn mày , “ bôi.”
“Vậy ?”
Cố Kiêu Nam cho rằng mũi vấn đề, liền hỏi tiếp nữa.
Thời gian chậm rãi trôi .
Lại hai phút trôi qua.
Cuối cùng, Tần Man chút chịu nổi, vặn vẹo thể, giãy giụa : “Rốt cuộc xong !”
Kết quả, tại , thể Cố Kiêu Nam cứng đờ, lập tức lạnh lùng mắng: “Nhúc nhích cái gì mà nhúc nhích! Vốn dĩ khó cởi , quằn quại thành mối chết!”
Nói xong, đột nhiên mạnh mẽ chế trụ thể của cô.
Kết quả áp xuống, Cố Kiêu Nam liền cảm giác một tia thích hợp.
Sao……
Ngực giống như co dãn …… nhỏ?
Là ảo giác ?
Anh càng cảm thấy kỳ lạ hơn, ôm Tần Man ấn xuống n.g.ự.c nữa.
mà, mới ấn một chút.
Tần Man liền phát giác bình thường, cô lập tức bất chấp cái khác, lập tức đụng cái cằm của .
“Xì ——”
Cố Kiêu Nam phòng , thật sự cắn đầu lưỡi, trong miệng tràn ngập mùi m.á.u tanh nhàn nhạt.
Đau đến mức thể buông lỏng tay .
Tần Man nhân cơ hội tránh thoát, chật vật dậy từ .
Dè chừng cách đó xa còn đang lùng bắt , Tần Man chỉ thể dùng ánh mắt tối tăm trừng một cái.