Đang lúc Tần Man định ngoài tính tiền, thì thấy giọng của Cố Kiêu Nam truyền đến từ phía , “Không, còn thể giúp một nữa.”
Tần Man dừng bước chân, hỏi: “Cái gì?”
“ đến trạm trung chuyển xem xem.” Cố Kiêu Nam hút điếu thuốc, trả lời.
Tần Man hiểu, “Anh đến đó gì?”
“Đây là nơi cuối cùng xuất hiện, đến xem.”
Giọng của Cố Kiêu Nam nhẹ nhàng như như , giống như điếu thuốc kẹp giữa khe hở ngón tay, gió thổi qua liền còn nữa.
Tần Man suy nghĩ, “ thể công khai dẫn , cho địa chỉ, đến lúc đó tự xem.”
Cố Kiêu Nam gật đầu, “Cũng .”
Đề tài cuối cùng cũng kết thúc.
Tần Man cũng ngoài tính tiền ngay, ngược đến bên cạnh .
Cố Kiêu Nam cô, hỏi: “Làm gì?”
“Đưa tiền cho , tính tiền.”
Tần Man xòe bàn tay , lòng bàn tay trắng mềm vô cùng chói mắt ánh đèn.
Cố Kiêu Nam nhịn nhiều thêm vài , đó hừ : “Không đến mức đó chứ, mời ăn bữa cơm cũng tiền. Ông chủ Hồ cắt xén tiền của ?”
Tần Man trả lời nghiêm túc: “ mang tiền.”
“…… Ra ngoài ăn cơm, ngay cả tiền cũng mang theo, xin hỏi mang cái gì.”
“Anh mời ăn cơm, mang tiền gì.”
“……”
Cái lý do …… Ừm, mỹ.
Cố Kiêu Nam thật sự phục cô, nhận mệnh mà dụi điếu thuốc, tự quầy thu ngân.
Sau đó đưa cô trở về.
Xe dừng ở lầu, Cố Kiêu Nam ghế điều khiển.
Tần Man cởi đai an , một tiếng cảm ơn với , “Không việc gì nữa thì về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1581-trong-phong-giau-con-gai-3.html.]
ngay lúc Cố Kiêu Nam đùa giỡn : “Cậu cảm thấy quá trình hôm nay của hai giống như đang hẹn hò .”
Tần Man nhíu mày, rõ ràng kiên nhẫn mà đùa giỡn với loại cố ý vô tình của , cô lạnh lùng ném xuống một câu, “Lần uống ít rượu thôi.”
Sau đó, cô liền đẩy cửa xuống xe rời .
Cố Kiêu Nam: “……”
Đây là đang tổn thương đúng chứ?!
Từ ngày đó, khi hai ăn xong bữa cơm giống như hẹn hò, Tần Man liền thường xuyên chạm mặt Cố Kiêu Nam nữa.
Mê Truyện Dịch
Một là phận của hai tiện mỗi ngày cùng cùng .
Hai là Cố Kiêu Nam và cô đều vô cùng bận.
Cố Kiêu Nam bận giải quyết nhóm Tô Vân.
Còn cô mỗi ngày đều bận về chuyện lô hàng .
Tuy còn chính thức xem hàng, nhưng bên Hồ Đạt đưa ít tin tức.
Bởi vì hàng hóa từng suýt chút nữa lộ ánh sáng, cho nên vì để ngừa điều may, Hồ Đạt bảo Đường Nghĩa liên hệ với bên của Kim gia.
Hiện giờ, Đường Nghĩa còn ở bệnh viện, nhiệm vụ tất nhiên do cô tới thành.
Trong thời gian đó, cô lên kế hoạch lộ trình, gọi điện bàn bạc về điểm tiếp nhận giao dịch với những đó.
Trên cơ bản, bộ thời gian đều ở trong phòng.
Bởi vì tính đặc thù của hàng hóa, nên mất ba ngày liên tục gọi điện mới xác nhận địa điểm nhận hàng với của Kim gia.
mà, bên Tần Man cúp điện thoại, mệt đến mức ở ghế nghỉ ngơi, giây tiếp theo cửa liền gõ vang lên.
Cô mở cửa, thấy là Cố Kiêu Nam, mày liền nhíu , “Sao tới nữa?”
Lời khiến Cố Kiêu Nam vốn tới tìm Tần Man chính sự lập tức , “Cô hình như thích .”
Tần Man gật đầu, thành thật trả lời: “ , thích.”
Cố Kiêu Nam: “……”
Thật sự là thiếu niên ngay thẳng ba .
“ tới hỏi chừng nào thì cho định vị.”
Thông qua nhắc nhở, lúc Tần Man mới nhớ tới, trong thời gian cô bận quá quên mất chuyện !