Bởi vì , Tần Man gây rối ồn áo, nên giờ cả con đường Thượng Thanh vắng ngắt.
Cố Kiêu Nam âm trầm, nhanh vè phía .
Vừa tới gần, vác thùng rác ở cạnh đó, đập một phát đội lên đầu Đường Nghĩa.
Đường Nghĩa đê phòng, nên cả đầu thùng rác ụp xuống, mùi thối của rác thải khiến tỉnh hết rượu.
“CLGT? Ai? Muốn c.h.ế.t hả?”
Mê Truyện Dịch
Anh còn kịp gì, Cố Kiêu Nam lôi một con ngõ nhỏ.
Trong con hẻm, lờ mờ mấy tia sáng nhờ nhờ.
Đường Nghĩa giãy dụa, Cố Kiêu Nam đá một cước bụng, cả đập tường, đau tới thèm để ý đến thùng rác đầy, khụy xuống.
“Tao…Cái Lề Gì Thốn! Con nó mày… ông nội là …!”
Chữ ai còn hết, Cố Kiêu Nam đá phát nữa.
“Bịch!” một tiếng, cả Đường Nghĩa ngã sấp xuống đất.
Anh định chửi nó, chỉ một giây …
Lại một đòn đá xuống.
“Ọc!”
Thức ăn ăn đều phun sạch.
Dạ dày đau sót khiến cuộn .
Cố Kiêu Nam thấy đủ.
Khuôn mặt lúc đầy dữ tợn, hết cú đá nầy đến cú đá khác.
Sức lực càng mạnh, càng hung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1521-danh-cho-toi-chet3.html.]
Tiếng Đường Nghĩa gào thảm thương.
chỉ hét mấy tiếng, chẳng còn sức mà nữa, thậm chí cũng còn giãy dũa, giống như một con ch.ó sắp chết.
Không thấy phản kháng, Cố Kiêu Nam cũng đánh nữa.
Đường Nghĩa trong thùng rác, ngây thơ nghĩ thế là xong.
đó...
"Á…." Đường Nghĩa một tiếng hét như quỷ gọi.
Cố Kiêu Nam giẫm lên cổ tay , cố sức nghiền một cái. Cảm giác thốn đau đánh mạnh lên đỉnh đầu Đương NGhĩa.
Cả tỉnh táo hẳn.
Đường Nghĩa giãy dụa, tìm cách tránh né.
Bàn chân cổ tay như ngọn núi, vùng vẫn kiểu nào cũng nhúc nhích.
Đén cuối cùng, “Rắc” một tiếng, tay Cố Kiêu Nam đạp nát.
Cả run lẩy bẩy, co quắp, hôn mê!
Cố Kiêu Nam cao xuống, thở lộn xộn.
“Anh đang gì đó?” Đột nhiên một giọng vang lên từ trong hẻm.
Cả Cố Kiêu Nam đầy lạnh giá, đôi mắt âm trầm.
Anh đó, ý trốn tránh, chờ tới,
Người đó bước từng bước một, cho đến khi mặt .
Cố Kiêu Nam kĩ, là Tần Man.
«Cậu tới đây gì?” Anh nhăn trán, “Về !”