Chỉ là chuẩn lên, liền thấy Thạch Vân Kiệt ở bàn cách vách đột nhiên khinh thường mà hừ một tiếng, “Mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh. (*)”
(*) Mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh: mô tả một thì nhiệt tình chuyện nhưng nhận sự hờ hững, lạnh nhạt từ .
Năm chữ lập tức khiến nhà ăn im bặt còn tiếng động.
Mê Truyện Dịch
Cũng thành công giữ Từ Đại Hồ .
Mặc dù lời của Thạch Vân Kiệt rõ, nhưng ai thì đầu óc đều .
Miêu Bồng tổn hại mặt mũi, cô “tạch” một tiếng liền dậy khỏi ghế, chỉ Thạch Vân Kiệt, tức giận : “Thạch Vân Kiệt, đủ !”
“Làm , cũng chỉ tên họ, cô kích động cái gì?” Thạch Vân Kiệt ở đó, một bộ dáng cà lơ phất phơ gợi đòn.
Cuối cùng, một nữ binh bên cạnh Miêu Bồng nổi cũng lên, nhắc nhở: “Thạch Vân Kiệt, đủ đấy. Miêu Bồng là con gái, lùi một bước thì !”
Thạch Vân Kiệt xùy một tiếng, “ cô cái gì ? chỉ mũi cô , cũng chỉ tên , lùi một bước? Đừng ỷ việc là con gái nên hưởng đặc quyền, .”
“Anh!”
Thấy sắp ầm ĩ lên.
Người xung quanh sợ đến lúc đó kinh động Sĩ quan huấn luyện thì đều trái cây ngon để ăn.
Vì thế vội vàng khuyên, “Được , đều là chiến hữu, đừng để ngày đầu tiên thoải mái như .”
“ , đừng nháo đừng nháo, sĩ quan huấn luyện , thì đều .”
Dưới sự khuyên giải của xung quanh, cộng thêm việc Thạch Vân Kiệt mấy em bên cạnh mang rời thì cuối cùng đoạn nhạc đệm coi như bình trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-151-mot-vien-phan-chuot-lam-hong-noi-chao-1.html.]
Từ Đại Hồ chính mắt chứng kiến hoả tốc vọt tới sân huấn luyện , hưng phấn tin tức cho Tần Man.
“Anh Man, thấy ! Vừa khi ăn xong chạy lấy , Thạch Vân Kiệt lớp với Miêu Bồng cãi .”
“Ừ.” Tần Man sân huấn luyện khởi động nóng , lên tiếng.
Bộ dáng hờ hững khiến Từ Đại Hồ tò mò, “Sao hề tò mò chút nào xem tại bọn họ cãi ?”
“Không liên quan đến chuyện của , tò mò cái gì.”
Từ Đại Hồ trừng lớn mắt, “Ai liên quan đến ! Bọn họ là vì mà cãi !”
“Chuyện thế nào, một chút!” Tưởng Tín Chi ở một bên Từ Đại Hồ , liền sáp .
Từ Đại Hồ thấy , vội vàng hăng hái lên, “Vừa khi Man , các cũng theo ! vốn dĩ cũng định , đó Thạch Vân Kiệt đột nhiên Miêu Bồng mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh của Man, hai liền ầm ĩ lên.”
Tưởng Tín Chi dần nhíu mày, “Nói loại lời với con gái, quá lễ phép .”
“Ai ! chỉ tên họ, bảo Miêu Bồng cần dò chỗ (*), nữ binh tức giận đỏ mặt!” Từ Đại Hồ đến đây cũng chút cảm thấy Thạch Vân Kiệt quá đáng.
đó chuyển câu chuyện, vẫn từ bỏ ý định mà với Tần Man: “Anh Man, em qua nữ binh , còn xinh nữa!”
Tưởng Tín Chi lời của quả thực đánh bại , “…… Không đến mức, còn đến mức khiến Man của vì thế mà lấy báo đáp.”
Từ Đại Hồ gãi đầu, “Không …… ý của là thật xinh !”
“Đây mới là ngày đầu tiên huấn luyện, tìm con gái cho Man của , nhất định gấp ? Tân binh đặc chủng từng thấy nữ binh xinh ?” Tưởng Tín Chi thấy dáng vẻ dắt tơ hồng của , liền khỏi chê một câu.
Từ Đại Hồ gật đầu : “Không , tân binh đặc chủng chúng một nữ binh nào.”
Tưởng Tín Chi tin, “Không thể, tân binh đặc chủng thể nữ binh chứ. Lúc chiêu binh, yêu cầu nam nữ binh mà.”