Lập tức liền hoảng sợ, căng da đầu, run rẩy : “Ném…… ném …… đây……”
Người trong chiếc xe liền ném tài xế .
Mê Truyện Dịch
Tên tài xế nghiêng ngả lảo đảo mà chạy , bên cạnh Tần Man, gọi một tiếng, “Tổng giám đốc Tần.”
Ánh mắt Tần Man khóa chặt mấy đối diện, lập tức hỏi tên tài xế : “Có ?”
“Không…… , gì trở ngại.” Tên tài xế kinh hãi, lập tức trả lời.
Sau đó, Tần Man lập tức lệnh cho bọn họ: “Dịch xe .”
Người nọ chần chờ một chút.
Tần Man lập tức giơ s.ú.n.g lên trán , “Nhanh lên!”
Người nọ hoảng sợ, sợ giây tiếp theo viên đạn sẽ b.ắ.n đầu , nên vội gật đầu ngừng, với phía : “Mau, mau dịch…… dịch xe……”
Chiếc xe phía nhanh chóng liền đánh tay lái, dừng ở bên cạnh.
Chờ khi con đường phía còn trở ngại, Tần Man liền phân phó tài xế lên xe khởi động xe.
Cùng với âm thanh động cơ xe, Tần Man giơ súng, lạnh lùng với mấy , “Nói với Trang Dã, sẽ nhớ rõ từng món nợ giữa và .”
Nói xong, cô trong xe nữa.
Tài xế linh hoạt dẫm chân ga, “vút” một tiếng, phóng nhanh khỏi con đường cao tốc ven biển.
Mà lúc , chỗ ngoặt cách đó xa cũng một chiếc xe tắt đèn hồi lâu.
Một tên thủ hạ ghế phụ một màn từ đầu đến đuôi. Sau khi thấy chiếc xe của Tần Man rời , ông chủ phía vẫn bất kỳ mệnh lệnh gì như cũ, vì thế nhịn hỏi: “Ông chủ, cần chúng xuống xe giúp Trang lão đại ?”
Cố Kiêu Nam ở ghế xe chiếc xe xa của Tần Man, đó : “Không cần, tiếp tục lái xe .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1482-bon-ho-co-quen-biet-2.html.]
“Vâng.”
Xe khởi động nữa, chạy về một hướng khác.
Dưới ánh sáng tối tăm, Cố Kiêu Nam ở ghế xe, mặt mày hiếm khi trở nên thâm thúy lạnh lẽo.
Dọc theo đường , vẫn luôn theo đuôi xe Tần Man.
Anh với cá tính của Trang Dã, tất nhiên sẽ nuốt xuống cục tức như .
Kết quả, thật sự đúng như đoán , của Trang lão đại cho chặn đầu xe c.h.é.m .
Mà Tần Man cũng thất vọng, trực tiếp nổ súng, chút do dự nào.
Điều khiến nhớ khi nhốt Tần Man trong căn phòng nhỏ tối om đó một năm , đó tự thương. Cô quyết đoán đ.â.m khi lái xe nghiền áp gầm xe, tác phong khiến sợ hãi.
Xem thích chuyện vô nghĩa, căn bản là một chính là một.
Nếu đối phương thỏa mãn điều kiện của , hoặc là theo mệnh lệnh của mà việc, sẽ lập tức tay.
Thật sự đúng là bá đạo.
mà……
Những gì thực sự ấn tượng.
Cậu , đều nhớ kỹ từng món nợ giữa và Trang Dã.
Đây là ý gì?
Trước , bọn họ từng quen ?
Tại giữa những hàng chữ lộ một loại cảm giác quen thuộc?
Điều khiến Cố Kiêu Nam khó hiểu.