‘ Rừ Rừ Rừ---!”
Trong phòng vang lên âm thanh rung của điện thoại di dộng.
Trong bóng tối, Cố Kiêu Nam ghế sofa nhanh cầm lấy điện thoại, “Lại chuyện gì ?”
Anh cứ nghĩ đó thuộc hạ gọi , sự mất kiên nhẫn của khi đánh thức, giọng điệu của đặc biệt trầm xuống.
Vậy mà,ai mà một giây thấy một giọng trầm thấp khàn khàn vang lên: “Cậu định khi nào đây.”
Cố Kiêu Nam ngơ .
Lấy chiếc điện thoại xuống , hóa đó là điện thoại của Hạ Thường Lương.
Anh cau mày, gọi mọt tiếng: “ Sư Phụ.”
Đầu dây bên Hạ Thường Lương ừ một tiếng, : “Cậu cần rời càng sớm càng , chỗ vẫn còn việc cần .”
Giọng điệu bình thản như hề chuyện gì xảy .
Điều đó khiến cho Cố Kiêu Nam ngơ một lúc.
“ Quay ? Thầy đang đùa với em đó ?” Đợi đến khi định thần , lấy một điếu thuốc ngậm miệng, : “ Hàng cho mất hết , thầy còn em . Sư phụ , thầy lừa ai thì cũng lừa tâm một tí chứ.”
Cố Kiêu Nam khiêu khích cho Hạng Thường Lương cúp máy, nhưng ai mà Hạng Thường Lương ở đầu dây bên : “Hàng về , cũng rõ hết trong báo cáo, là tự đưa hàng hóa trở về. Cậu thể yên tâm mà trở .”
Việc khiến cho gương mặt của Cố Kiêu Nam đổi, “ Là thầy cướp lô hàng ?”
“ Cướp ?? Không, chúng chặn lô hàng ở bến tàu.” Hạ Thường Lương trả lời.
“ Bến tàu?”
Thảo nào tìm lô hàng, hóa đám cướp lô hàng định vận chuyển bằng đường thủy!
Bởi vì tài nguyên về đường thủy của Hồ Đạt hạn, mạng lưới quan hệ của ông ở mảng cũng hạn,cho nên cơ bản chỉ tìm đường bộ.
Đường thủy….
Có thể điều động cả đường thủy, lẽ là nhân tài ở vùng mới đúng.
Ai trong những kẻ thù của Hồ Đạt hiểu về đường thủy, còn cả sự tồn tại của hàng hóa?
“ Thầy mà tìm hàng hóa đó?” Cố Kiêu Nam hỏi .
“ Tần Man gửi tin tức cho ,rình đến mấy ngày liền mới phát hiện .”
Câu của Hạ Thường Lương khiến cho Cố Kiêu Nam cau mày .
Tần Man đưa tin tức ?
Cậu mà hàng hóa ở bến tàu?
Hồ Đạt giờ cho hàng hóa ,huống chi hàng hóa cướp giữa đường vận chuyển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-141-co-tin-lam-cau-phai-coi-bo-quan-trang-khong.html.]
Cậu từ đầu đến cuối đều mới đúng.
Trừ khi….. cướp hàng là…..
“Thân phận đưa hàng thầy tra ?” Cố Kiêu Nam vội vàng hỏi.
Hạ Thường Lương những suy đoán trong lòng , chỉ một câu: “ Vẫn đang tra, cái đám đó cứng miệng, nhất định để lộ , mà còn cảm thấy cái công ty vận chuyển hàng hóa cũng vấn đề. Có điều tin chắc đám đó kiên trì lâu , nhanh sẽ khai hết thôi, cho nên nhanh chóng là rời khỏi đó .”
Rõ ràng Hạ Thường Lương hề quá trình lô hàng cướp .
Cố Kiêu Nam trầm xuống, nếu như đúng chính xác là Tần Man cướp hàng , tại còn truyền tay để sư phụ lấy ?
Cậu rốt cuộc gì?
Cậu lính khu 9 ?
Không đến để theo dõi ?
Tại mấy chuyện liên quan đến ?
Cố Kiêu Nam thật sự mơ hồ.
“ A Nam, chuyện bây giờ kết thúc , hị vọng sớm đôi. Chỉ cần đội, sẽ bỏ sự trách cứ của chuyện .” Lúc , Hạ Thương Lương .
Cố Kiêu nam thấy, trong lòng Cố Kiêu Nam đầy hoài nghi,quả quyết cự tuyệt: “ Không , em thể .”
“ Cậu còn loạn đến lúc nào mới xong!” Bị những lời cự tuyệt như , Hạ Thường Lương cuối cùng cũng chút tức giận.
“ Em tìm A Huân.”
Hạ Thường Lương ở đầu dây bên vô cùng tức giận, tức đến mức thể đánh , “ qua mà,hành tung của A Huân tổng bộ sẽ theo dõi, mà cứ chịu gì hết !”
Cố Kiêu Nam mắm chặt điện thoại, thấp giọng một cái, “ Nửa năm, câu ngừng với em cả nửa năm qua .”
Hạ Thường Lương ngập ngừng: “ Vậy….. tổng bộ sẽ tận lực tìm kiếm, nhưng… đát nước Z lớn như , tìm một dễ.”
“ Cho nên, các thầy tìm thấy, thì em tự tìm.” Cố Kiêu nam dậy, đến phía ban công, ánh đen của mấy ngôi nhà đằng xa, “ Em nhất định sẽ tìm , đem về.”
“ Cậu thể bớt loạn !” Hạ Thường Lương thật sự cho tức điên lên, “ Cậu bây giờ đang hành động một cách ích kỷ, phạm pháp đó! Cậu nếu , phận của bây giờ sẽ là một kẻ phản bội đó! Cậu nhất định phaỉ đem tiền đồ của bản hủy hoại như mới cam tâm ?! Cậu cứ mất mặt vui đúng !”
Đối diện với mấy câu chất vấn như , giọng điệu của Cố Kiêu Nam bình tĩnh như cũ, “ Sư phụ, A Huân và em sinh tử với bao nhiêu năm, nếu như em bỏ qua tìm, thì thầy mới mất mặt.”
“ Cậu!”
“ Tóm , em nhất định , sống thấy c.h.ế.t thấy xác, thì em sẽ bỏ cuộc.”
Những lời của Cố Kiêu Nam cương quyết, hề ý định thương lượng, Hạ Thường Lương tức giận, “ Cố Kiêu Nam, cái tên nhóc ! Thật sự cho rằng ông đây gì ? cho , cái gì thì cũng mức độ thôi? Cậu tin ông đây quan tâm nữa, từ từ khiến cho cởi bỏ quân trang !”
Mê Truyện Dịch
Nghe giọng giận dữ và bực bội trong điện thoại, Cố Kiêu Nam gì nhếc mép .
Vừa định , đột nhiên vẻ mặt của đổi.
Bởi vì, mới lúc nãy thôi, cảm thấy trong phòng còn một tiếng thở nho nhỏ!